lau oxi già xong đổ tiếp cồn iot vào (lọ Betadine cũng được), ngày làm 2 lần cũng được. Đây là kinh nghiệm sau 2 lần mổ đẻ của mình.
Hic, mèo nhà bạn ăn còn sang hơn nhà mình. Cá thu nhà mình toàn để giành cho trẻ con ăn thôi còn người lớn ít khi ăn, thực ra thì cũng 0 thích ăn lắm vì nó khô. Trông Pumpkin giống 1 con mèo mình từng nuôi hồi 1987-88. Nó cũng trải qua nhiều thăng trầm lắm: được đèo xe đạp từ Thạch Thất ra tận HN để cho, nhà mình đi vắng chị ấy buộc nó vào cửa sổ. Nó là con mèo đầu tiên nhà mình nuôi (trước đấy toàn chơi mèo nhà hàng xóm). Mới về được bố mình cho ăn thịt sống, thế là đi ỉa gần chết, sau đó làm sao 0 nhớ, hình như ngồi vào cái gì nóng bỏng hết cả mông, loét ra, suốt ngày phải rắc thuốc cho nó. Bố mình mấy lần định đem vứt xong lại 0 nỡ. Đợt đấy rét nên lúc nào nó cũng được 1 cái bóng đèn điện nhét vào hộp sắt tây cho vào trong ổ để sưởi. Rốt cuộc cũng qua khỏi nhưng người lúc nào cũng gày nhẳng. Mà tính tình rất khí khái, 0 bao giờ đòi ăn, đi chơi suốt ngày, về cái là nằm vật ra sàn thở hồng hộc. Sau có con mèo nhà hàng xóm người ta 0 chăm sóc tốt suốt ngày sang nhà mình ăn chực, nó cũng chẳng tranh giành gì. Sau chị dâu mình đẻ em bé, 1 thời gian nó bỏ đi hay là bị câu mất chẳng biết. Nhà mẹ mình trên phố mèo hay bị câu lắm. Mà nhớ người ta hay bảo nhà có trẻ con mèo hay bỏ đi. Năm sau chị mình vỡ KH đẻ đứa thứ 2, con mèo kia cũng đi nốt. Còn mình sau khi đẻ đứa đầu được 7-8 tháng con mèo nhà mình cũng buồn bã, gày hẳn đi rồi cũng bỏ đi nốt. Nó là con mèo rất ngoan, rất hiếu khách, không ăn vụng con mèo mình yêu nhất từ trước đến giờ. Mèo nhà mình thì 0 bao giờ đặt tên, toàn gọi là Miu cả thôi. Em này là mèo xiêm thì phải, xin ở Như Quỳnh về. Hồi bé nó đẹp lắm, ngồi cạnh mẹ trông y 1 con hổ con. Giờ vẫn muốn nuôi 1 con mèo xiêm như nó.
Hic, mèo nhà bạn ăn còn sang hơn nhà mình. Cá thu nhà mình toàn để giành cho trẻ con ăn thôi còn người lớn ít khi ăn, thực ra thì cũng 0 thích ăn lắm vì nó khô. Trông Pumpkin giống 1 con mèo mình từng nuôi hồi 1987-88. Nó cũng trải qua nhiều thăng trầm lắm: được đèo xe đạp từ Thạch Thất ra tận HN để cho, nhà mình đi vắng chị ấy buộc nó vào cửa sổ. Nó là con mèo đầu tiên nhà mình nuôi (trước đấy toàn chơi mèo nhà hàng xóm). Mới về được bố mình cho ăn thịt sống, thế là đi ỉa gần chết, sau đó làm sao 0 nhớ, hình như ngồi vào cái gì nóng bỏng hết cả mông, loét ra, suốt ngày phải rắc thuốc cho nó. Bố mình mấy lần định đem vứt xong lại 0 nỡ. Đợt đấy rét nên lúc nào nó cũng được 1 cái bóng đèn điện nhét vào hộp sắt tây cho vào trong ổ để sưởi. Rốt cuộc cũng qua khỏi nhưng người lúc nào cũng gày nhẳng. Mà tính tình rất khí khái, 0 bao giờ đòi ăn, đi chơi suốt ngày, về cái là nằm vật ra sàn thở hồng hộc. Sau có con mèo nhà hàng xóm người ta 0 chăm sóc tốt suốt ngày sang nhà mình ăn chực, nó cũng chẳng tranh giành gì. Sau chị dâu mình đẻ em bé, 1 thời gian nó bỏ đi hay là bị câu mất chẳng biết. Nhà mẹ mình trên phố mèo hay bị câu lắm. Mà nhớ người ta hay bảo nhà có trẻ con mèo hay bỏ đi. Năm sau chị mình vỡ KH đẻ đứa thứ 2, con mèo kia cũng đi nốt. Còn mình sau khi đẻ đứa đầu được 7-8 tháng con mèo nhà mình cũng buồn bã, gày hẳn đi rồi cũng bỏ đi nốt. Nó là con mèo rất ngoan, rất hiếu khách, không ăn vụng con mèo mình yêu nhất từ trước đến giờ. Mèo nhà mình thì 0 bao giờ đặt tên, toàn gọi là Miu cả thôi. Em này là mèo xiêm thì phải, xin ở Như Quỳnh về. Hồi bé nó đẹp lắm, ngồi cạnh mẹ trông y 1 con hổ con. Giờ vẫn muốn nuôi 1 con mèo xiêm như nó.