hôm nay Lạc được cắt chỉ.
thật là khủng khiếp. mình không hiểu sao mình thì hiền lành thế này mà mèo nhà mình đứa nào cũng phát gớm lên được. nếu thống kê trong topic của mình từ nào nhiều nhất thì chắc là: trời ơi, khủng khiếp, kinh khủng, chết mất....
hồi trước mèo Còi cắt chỉ, cả thời gian đi bế, ổn định, cắt xong chắc may ra được 5p, còn hôm nay Lạc cắt chỉ hết 45p
chết mất thôi, nó gầm gừ rồi tát bôm bốp, cắn xé, giãy giụa, bs cũng toát mồ hôi, chọc kéo vào chắc sắp toét cả vết mổ ra mà không cắt nổi.
bs ăn 3 phát cào, mình ăn vô số phát. mình phải mang cả găng tay ra để bế nó, vì nó cứ nằm ngửa ra chống đối không cho mình bế lên. xong rồi cắn, đến mức mình bảo bs là: anh cho nó 1 liều thuốc mê đi, nó vừa ăn xong nhưng mà em chấp nhận tí nó vừa nôn vừa ị ra nhà cũng được. híc, may mà bs không mang thuốc mê.
bây giờ cắt chỉ xong, nhìn cái vết thương phát gớm, nó phồng phồng lên. bs bảo là tại vì chỉ tự tiêu chưa tiêu hết, bao giờ cũng thế, chỉ tự tiêu phải phồng lên thì nó mới tiêu được (nói thật là mình nghe cũng không hiểu lắm, nhưng mà thôi biết thế vậy). hi vọng sau này nó lành đi sẽ đẹp đẽ, rồi lông mọc ra che hết đi nữa. không thì chết mất. đến bây giờ mình mới hiểu sao mẹ mình lại bảo với mình lúc mình bị thủy đậu, lên chi chít trên mặt là: "thôi không sao con ạ, nếu sau này có bị sẹo rỗ trên mặt thì mẹ sẽ cho con đi là sẹo thẩm mĩ". hì, may mà k sao.
mèo nhà mình đứa nào cũng thế. thằng Mập thì ***g lộn đạp tung cái vòng chống cắn, đập đầu cả vào bàn để phản đối, con Còi thì cào cho mình 1 đường 10cm máu me mãi mới lành, con Lạc thì cũng chả kém cạnh. thế mới biết mèo nhà mình khỏe. toàn tiêm phải thuốc mê 2 lần mới xong.
à, bây giờ Lạc có biệt danh mới là bò tót nhé. không khác gì con bò tót, thấy cái khăn giơ giơ trước mặt là gầm gừ rồi tát luôn. hôm trước mình mới tắm cho nó, tắm xong chưa kịp làm gì, mới cầm cái khăn giơ ra nó đã tát vào khăn rồi. mình nghĩ chắc hồi bé bị ai chụp khăn vào đầu bắt trộm, hoặc là oánh cho 1 trận nên ghét khăn.