• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Tiêm chết nhân đạo cho pet- Liệu có nên chăng?

chienvet

Chuyên gia thú y
TIÊM CHẾT NHÂN ĐẠO CHO PET- LIỆU CÓ NÊN CHĂNG?

- Kể từ khi ra trường cho đến nay đã được 2 năm 3 tháng, tôi đã phải làm việc này khoảng 6 lần, với mỗi lần thì quả thực là một điều rất buồn. Nhưng có lẽ là cần thiết nên phải làm, tuy rằng việc đó thật khó khăn và cắn rứt nhưng phải nghĩ rằng đây là việc tốt, để chúng bớt khổ trên thế gian này thì mới thanh thản được. Điều này cũng thường được người chủ của chúng đề nghị khi thấy chúng đau, chúng quá mệt mỏi…..
- Nhưng trong tôi luôn tự hỏi? Liệu việc này có đang được xã hội chấp nhận? Tôi nghĩ đến điều này vì Việt Nam mới áp dụng việc thi hành án tử hình bằng thuốc độc, giúp tử tù ra đi nhẹ nhàng hơn, có phần nhân đạo hơn!
Nhưng pet thì sao? Chúng không bao giờ là tội phạm, và con người thì rất yêu thương chúng. Điều mà tôi suy nghĩ là: không phải là những con vật ở bước đường cùng không thể cứu vãn, và giúp chúng ra đi nhẹ nhàng (vì điều này là rất đỗi bình thường và nhân đạo). Mà tôi nghĩ đến là những con vật bị người ta vứt bỏ, hoặc đánh đập, dẫn tới các thương tật trông rất tội như: mù, liệt các chi……. Những con vật trong tình trạng như thế này thì rất khó để tìm được ai đó nhận nuôi chúng vì đó là một việc hết sức nặng nề. Nhưng nếu đưa ra đề nghị là tiêm nhân đạo cho tụi nó thì liệu có được cho là ý kiến hay không? Hay người ta lại cho rằng đó là ý tưởng thật điên rồ, và rất vô nhân tính?-->>>>>> các bạn thử đưa ra cách nhận xét, cách suy nghĩ của cá nhân mình, để mọi người có cái nhìn đúng nhất nhé.
- Mặt khác, Việt Nam mình chưa có tổ chức nào nhận chăm sóc các em mèo vô gia cư, bị vứt bỏ thế nên khi ai đó gặp những vật nuôi trong tình cảnh này đều rất bối rối. Ví dụ: nhà mình có nhiều rồi mình không thể nuôi thêm chúng được. Hoặc mình không thích nó, nhưng trông nó tội quá, biết làm sao bây giờ…v.v… Mình nói ví dụ này có thể một số bạn sẽ đưa ra ý kiến: “ Sao không mang nó về và tìm chủ cho nó?”. Đúng ý kiến này rất đúng, tuy nhiên không phải ai cũng biết cách tìm, và nhiều người cũng không biết có thể tìm chủ cho nó trên mạng, hoặc nghĩ rằng nó trong tình trạng này thì ai dám nhận. Và quả thực đó cũng là một suy nghĩ đúng. (Với những nước văn minh thì các bé lang thang này sẽ có một tổ chức chăm sóc, triệt sản và tìm chủ mới, còn các bé không may mắn thì sẽ được tiêm chết)
—Nhưng nước mình thì chưa có, liệu mọi người có xem đây là hình thức nhân đạo không? (Vì chúng đang khỏe mà lại tiêm chết chúng).
Với Việt Nam mình thì các em mèo, các em chó lang thang rất dễ bị cho vào mấy quán thịt chó, tiểu hổ. Các em mèo thì khó hơn một chút vì các em nhanh và thường sống ở những nơi vắng vẻ, còn các em chó thì thật khó tìm cho mình một chỗ nương tựa và các em rất dễ dàng bị cho vào mấy quán thịt chó kia…. Điều này cũng giải thích được vì sao chúng ta thường ít khi gặp các em chó lang thang hơn là các em mèo. Vì thế trong bài viết này mèo được đề cập nhiều hơn.
Việc tiêm chết nhân đạo cho Pet được thực hiện nhanh và đơn giản: Các thuốc thường được sử dụng là các thuốc gây mê, thuốc làm liệt hệ hô hấp, thần kinh và tim mạch. Giúp con vật ra đi nhanh chóng và nhẹ nhàng.
Các bạn thử đưa ra quan điểm của mình nhé!
Cảm ơn tất cả mọi người!>:D<
 

milkygirl6390

Active Member
Theo em những em mèo bị thương tật (như chột mất chân...) mà vẫn có khả năng cứu chữa để duy trì mạng sống thì không có lý do gì đưa các em sang thế giới bên kia. Mèo mù sẽ rất tình cảm, mèo 3 chân có khi nhanh nhẹn hơn mèo 4 chân. Vậy tại sao lại bắt các em phải chết. Cái vấn đề em thấy như thế này ạ. Khi thấy 1 con mèo bị thương, việc mọi người ngại nhất là phải đi cứu chữa cho nó. Khi đã cứu chữa được việc tìm chủ dễ hơn nhiều. Em nghĩ hội mình sẵn sàng đón nhận 1 em mèo khuyết tật chỉ có điều người tìm thấy những em mèo bị thương thì không đưa em ý đến bác sĩ để chữa thôi.
Em có 1 ý kiến thế này. Có thể hơi chủ quan nên mong mọi người góp ý thêm. Mình sẽ phát tờ rơi thông báo cho mọi người nếu tìm thấy 1 em mèo nào bị thương hãy mang ngay đến bác sĩ thú y. Nếu chữa được BSTY sẽ chữa và lên đây tìm chủ cho bé. Nếu không BSTY sẽ quyết định cho các em ra đi. Tất nhiên viện phí sẽ là quỹ mèo. Thế nên cần có sự hợp tác giữa hội mèo với tất cả các phòng khám trên địa bàn Hà Nội. Khi có mèo đưa đến BSTY sẽ thông báo ngay cho hội mèo về tình hình, cách chữa trị hay quyết định cho các em ra đi. Không biết các suy nghĩ của mình nó có hơi hoang tưởng quá không nhỉ:-ss
 

hellion77

Member
Theo em những em mèo bị thương tật (như chột mất chân...) mà vẫn có khả năng cứu chữa để duy trì mạng sống thì không có lý do gì đưa các em sang thế giới bên kia. Mèo mù sẽ rất tình cảm, mèo 3 chân có khi nhanh nhẹn hơn mèo 4 chân. Vậy tại sao lại bắt các em phải chết. Cái vấn đề em thấy như thế này ạ. Khi thấy 1 con mèo bị thương, việc mọi người ngại nhất là phải đi cứu chữa cho nó. Khi đã cứu chữa được việc tìm chủ dễ hơn nhiều. [FONT=&quot] [/FONT]
[FONT=&quot](@Milk: Theo tớ nghĩ thì anh Chiền chỉ đăng ảnh vậy thôi chứ ko có ý là các bé khuyết tật nhưng còn khỏe mạnh cũng dùng phương pháp này. Chỉ khi người chủ thấy các bé quá đau đớn, họ cảm thấy dằn vặt và thương các em, muốn giải thoát cho các em thì mới đề nghị BS làm việc đó. Ko biết em nghĩ thế có đúng ko :-ss). Em cũng nghĩ như Milk. Vấn đề là ở người gặp các bé mèo bị thương thì phản ứng của họ như thế nào. Đại đa số người dân Việt Nam chưa có tâm lý coi trọng các bé mèo[/FONT] cho nên việc đưa các bé về chữa trị và chăm sóc là ko hề đơn giản.
[FONT=&quot]
[/FONT]
Em nghĩ hội mình sẵn sàng đón nhận 1 em mèo khuyết tật chỉ có điều người tìm thấy những em mèo bị thương thì không đưa em ý đến bác sĩ để chữa thôi.
Em có 1 ý kiến thế này. Có thể hơi chủ quan nên mong mọi người góp ý thêm. Mình sẽ phát tờ rơi thông báo cho mọi người nếu tìm thấy 1 em mèo nào bị thương hãy mang ngay đến bác sĩ thú y. Nếu chữa được BSTY sẽ chữa và lên đây tìm chủ cho bé. Nếu không BSTY sẽ quyết định cho các em ra đi. Tất nhiên viện phí sẽ là quỹ mèo. Thế nên cần có sự hợp tác giữa hội mèo với tất cả các phòng khám trên địa bàn Hà Nội. Khi có mèo đưa đến BSTY sẽ thông báo ngay cho hội mèo về tình hình, cách chữa trị hay quyết định cho các em ra đi. Không biết các suy nghĩ của mình nó có hơi hoang tưởng quá không nhỉ:-ss
Ko biết mọi người có đồng ý với Milk ko? Còn em thì em đồng ý cả 2 tay. Nhưng em mong mọi người có thể đóng góp thêm ý kiến nhiều hơn cả vào phần ý kiến "phát tờ rơi thông báo" mà Milk đưa ra. Vì em nghĩ số lượng các bé mèo bị thương, khuyết tật, bị bỏ rơi thì rất nhiều còn những người có tấm lòng thương cảm với các em thì lại rất hạn hữu. Vậy điều quan trọng ở đây là làm sao chúng ta làm họ hiểu ra được ý nghĩa của việc làm này và nhiệt tình giúp đỡ các bé mèo. Em xin có 1 vài ý kiến nhỏ như thế, mong mọi người đóng góp thêm :)
 

hellion77

Member
Hic. Em lan man về ý kiến của Milk quá mà quên mất vấn đề chính :-ss Em đồng tình với việc tiêm chết nhân đạo cho các bé để giải thoát cho các bé khỏi sự đau đớn thể xác ko thể chịu đựng. Bản thân chúng ta khi nhìn thấy chúng đau đớn, vật vã như thế mà ko thể làm gì được ngoài việc khóc và ôm chúng vào lòng thì việc tốt nhất là hãy để chúng được ra đi thanh thản. Nhưng tất nhiên là việc làm này sẽ phụ thuộc vào tấm lòng của chủ nhân các bé. Mong các bé có 1 cuộc sống bình an, vui vẻ và kể cả khi chết đi cũng cảm thấy được an ủi và luôn được yêu thương [-O<
 

NguyenNhuThach

Active Member
[FONT=Arial,Helvetica][SIZE=-1][SIZE=+2]"Acceptable [SIZE=+2][/SIZE]Methods for Euthanasia of Animals"- OK
[/SIZE]


[/SIZE][/FONT]
 

zZĩnz

Member
em ĐỒNG Ý tiêm cho các bé ấy 1 mũi nhân đạo ra đi nhẹ nhàng nếu các em ấy quá đau đớn về thể xác và chúng ta ko làm gì thêm đc. Nhưng em TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐỒNG Ý tiêm 1 mũi nhân đạo cho các bé nào khuyết tật hay với cái lí do mèo, chó đông quá ko nuôi đc và thế là gọi bác sĩ để cho em ấy 1 mũi nhân đạo. VIệc đó ko khác nào là QUái vật ăn thịt người >.< Ghét lắmx-(x-(
 

chienvet

Chuyên gia thú y
[FONT=Arial,Helvetica][SIZE=-1][SIZE=+2]"Acceptable [SIZE=+2][/SIZE]Methods for Euthanasia of Animals"- OK
[/SIZE]


[/SIZE][/FONT]
Em cảm ơn anh! Anh là một bác sĩ nhân y nên ý kiến của anh rất đáng được trân trọng:x
em ĐỒNG Ý tiêm cho các bé ấy 1 mũi nhân đạo ra đi nhẹ nhàng nếu các em ấy quá đau đớn về thể xác và chúng ta ko làm gì thêm đc. Nhưng em TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐỒNG Ý tiêm 1 mũi nhân đạo cho các bé nào khuyết tật hay với cái lí do mèo, chó đông quá ko nuôi đc và thế là gọi bác sĩ để cho em ấy 1 mũi nhân đạo. VIệc đó ko khác nào là QUái vật ăn thịt người >.< Ghét lắmx-(x-(
Zĩn ơi! Trên đời này làm gì có cái gọi là: “chó đông quá ko nuôi đc và thế là gọi bác sĩ để cho em ấy 1 mũi nhân đạo.” Điều này chỉ có ở các trung tâm cứu trợ động vật thôi. Chứ người thì ai làm thế nhất là người Việt Nam, nếu nhiều quá thì người ta đem bán, đem cho chứ ai lại đi tiêm chết.
Tiêm chết là các trường hợp không thể đừng mà!
@Hellion77: Cảm ơn các ý kiến của em:-*
 

chienvet

Chuyên gia thú y
Video tiêm chết nhân đạo cho một em mèo bị bệnh: "ung thư xương"
[YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=1LY_aeYbL9g[/YOUTUBE]​
 

hellion77

Member
Hic. Quả thật việc làm này rất có ý nghĩa nhưng mà nếu có phải làm thì em cũng ko dám nhìn :((
 

Phu Dung

Moderator
Mình cũng đã nghĩ đến vấn đề mà các bạn đang thảo luận từ lâu rồi, nhưng không phải cho lũ lông lá mà là cho chính bản thân mình. Mình nghĩ chất lượng cuộc sống là hàng đầu, chứ không phải là số lượng. Cuộc sống quí giá thật, nhưng có quí đến mức chúng ta phải lê lết trong nỗi đau đớn cùng cực, phải nhờ đến morphin để có thể tồn tại; cuộc sống quí giá nhưng có đến mức chúng ta nằm liệt giường trong đời sống thực vật 5 năm, 10 năm trong sự cùng quẫn của thân nhân ta hay không?

Câu trả lời theo mình là "Không đáng". Ở đời vạn sự tuỳ duyên, nếu duyên đã tận thì không nên cưỡng cầu; bữa tiệc nào cũng có lúc tàn, tiễn quân ngàn dặm cũng phải chia tay, thà đau một lần còn hơn đau dai dẳng.

Mình chắc cũng sẽ có nhiều người nghĩ như thế nhưng tại sao Euthanasia cho thú nuôi cũng phải đương đầu với nhiều dư luận còn Euthanasia với người là bất hợp pháp ở hầu hết mọi nơi trên thế giới? Đó là vì người ta sợ hai chữ "LẠM DỤNG". Lần sửa đổi bổ sung Bộ Luật Dân sự ở nước ta năm 2005 các nhà làm luật cũng đã định đưa vào chương "Các quyền dân sự của công dân" quyền được an tử (Euthanasia) vào luật giống như quyền được chuyển đổi giới tính hay quyền hiến xác cho y học vậy nhưng cuối cùng nó đã bị rút ra khỏi dự thảo; lý do là: không phù hợp với thuần phong mỹ tục VN và e ngại bị lạm dụng.

Cuối cùng, vẫn là vấn đề lương tâm thôi, mình nghĩ hãy làm theo lời mách bảo của lương tâm, hãy làm điều mà mình cho là tốt nhất cho lũ yêu tinh lông lá, như vậy trong lòng sẽ thấy thanh thản, còn thiên hạ ai muốn nói gì kệ họ.
 

chienvet

Chuyên gia thú y
Mình cũng đã nghĩ đến vấn đề mà các bạn đang thảo luận từ lâu rồi, nhưng không phải cho lũ lông lá mà là cho chính bản thân mình. Mình nghĩ chất lượng cuộc sống là hàng đầu, chứ không phải là số lượng. Cuộc sống quí giá thật, nhưng có quí đến mức chúng ta phải lê lết trong nỗi đau đớn cùng cực, phải nhờ đến morphin để có thể tồn tại; cuộc sống quí giá nhưng có đến mức chúng ta nằm liệt giường trong đời sống thực vật 5 năm, 10 năm trong sự cùng quẫn của thân nhân ta hay không?

Câu trả lời theo mình là "Không đáng". Ở đời vạn sự tuỳ duyên, nếu duyên đã tận thì không nên cưỡng cầu; bữa tiệc nào cũng có lúc tàn, tiễn quân ngàn dặm cũng phải chia tay, thà đau một lần còn hơn đau dai dẳng.

Mình chắc cũng sẽ có nhiều người nghĩ như thế nhưng tại sao Euthanasia cho thú nuôi cũng phải đương đầu với nhiều dư luận còn Euthanasia với người là bất hợp pháp ở hầu hết mọi nơi trên thế giới? Đó là vì người ta sợ hai chữ "LẠM DỤNG". Lần sửa đổi bổ sung Bộ Luật Dân sự ở nước ta năm 2005 các nhà làm luật cũng đã định đưa vào chương "Các quyền dân sự của công dân" quyền được an tử (Euthanasia) vào luật giống như quyền được chuyển đổi giới tính hay quyền hiến xác cho y học vậy nhưng cuối cùng nó đã bị rút ra khỏi dự thảo; lý do là: không phù hợp với thuần phong mỹ tục VN và e ngại bị lạm dụng.

Cuối cùng, vẫn là vấn đề lương tâm thôi, mình nghĩ hãy làm theo lời mách bảo của lương tâm, hãy làm điều mà mình cho là tốt nhất cho lũ yêu tinh lông lá, như vậy trong lòng sẽ thấy thanh thản, còn thiên hạ ai muốn nói gì kệ họ.
Cảm ơn chị đã cho mọi người biết thêm những điều mà nhiều người chưa biết và chưa hiểu!:)
 

hameo2412

Member
Mình cũng đã nghĩ đến vấn đề mà các bạn đang thảo luận từ lâu rồi, nhưng không phải cho lũ lông lá mà là cho chính bản thân mình. Mình nghĩ chất lượng cuộc sống là hàng đầu, chứ không phải là số lượng. Cuộc sống quí giá thật, nhưng có quí đến mức chúng ta phải lê lết trong nỗi đau đớn cùng cực, phải nhờ đến morphin để có thể tồn tại; cuộc sống quí giá nhưng có đến mức chúng ta nằm liệt giường trong đời sống thực vật 5 năm, 10 năm trong sự cùng quẫn của thân nhân ta hay không?

Câu trả lời theo mình là "Không đáng". Ở đời vạn sự tuỳ duyên, nếu duyên đã tận thì không nên cưỡng cầu; bữa tiệc nào cũng có lúc tàn, tiễn quân ngàn dặm cũng phải chia tay, thà đau một lần còn hơn đau dai dẳng.

Mình chắc cũng sẽ có nhiều người nghĩ như thế nhưng tại sao Euthanasia cho thú nuôi cũng phải đương đầu với nhiều dư luận còn Euthanasia với người là bất hợp pháp ở hầu hết mọi nơi trên thế giới? Đó là vì người ta sợ hai chữ "LẠM DỤNG". Lần sửa đổi bổ sung Bộ Luật Dân sự ở nước ta năm 2005 các nhà làm luật cũng đã định đưa vào chương "Các quyền dân sự của công dân" quyền được an tử (Euthanasia) vào luật giống như quyền được chuyển đổi giới tính hay quyền hiến xác cho y học vậy nhưng cuối cùng nó đã bị rút ra khỏi dự thảo; lý do là: không phù hợp với thuần phong mỹ tục VN và e ngại bị lạm dụng.

Cuối cùng, vẫn là vấn đề lương tâm thôi, mình nghĩ hãy làm theo lời mách bảo của lương tâm, hãy làm điều mà mình cho là tốt nhất cho lũ yêu tinh lông lá, như vậy trong lòng sẽ thấy thanh thản, còn thiên hạ ai muốn nói gì kệ họ.
Cháu đồng ý cả 2 tay với cô Phù Dung luôn cho dù là con người đi chăng nữa thì cũng vẫn có lúc mong được từ bỏ cuộc sống va ra đi trong thanh thản,kéo dài làm chi khi cuộc sống không còn ý nghĩa ma chỉ là những tháng ngày chịu đựng sự đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần khi biết rõ ko còn hi vọng hay như ở vào hoàn cảnh phải sống thực vật.Khi đó không những bản thân mình khổ mà người thân gia đình mình cũng khổ,trở thành gánh nặng cho gia đình,hao tốn công sức và tiền bạc mà chắc chắn không có kết quả.Các bé mèo cũng thế hãy để chúng ra di trong yên lành thanh thản khi cuộc sống của chúng chỉ là sự chịu đựng những đau đớn và bất hạnh mà chúng đang mang,làm điều đó ko phải chúng ta ác hoặc ko yêu thương chúng mà là chúng ta giải thoát cho chúng.
 

chienvet

Chuyên gia thú y
Chuẩn bị tư tưởng khi có kế hoạch làm nhân đạo cho mèo

Một vài ý nghĩ về chết nhân đạo:
- Bạn có muốn có mặt khi mèo của bạn được tiêm nhân đạo?
- Bạn có muốn chuẩn bị bất cứ điều gì đặc biệt cho bản thân?
- Nếu trong nhà bạn có trẻ con, bạn sẽ giải thích điều này như thế nào cho chúng?
- Bạn sẽ cần sự che chở khi bạn mất đi một thú cưng?
Càng nhiều ý nghĩ thì bạn càng không muốn lập kế hoạch cho cái chết của mèo cưng. Nó thường không dễ dàng khi thời gian cứ đến gần. Đó là cách tốt nhất để bạn chuẩn bị và có các quyết định của mình.
Khi gây chết nhân đạo: Mèo sẽ được tiêm quá liều thuốc gây mê. Nếu thuốc được tiêm vào tĩnh mạch thì con vật sẽ chết trong 20 giây. Mọi thứ trong cơ thể mèo sẽ chậm dần và dừng, bao gồm cả tim. Do vậy quá trình này không gây đau đớn.
Khi chết, mắt mèo không nhắm lại. Sau khi chết, nước tiểu của mèo có thể thoát ra hoặc có sự co giật ở cơ. Những điều này là hoàn toàn bình thường.
Mỗi chúng ta có những quan điểm khác nhau về cái chết và ý nghĩa của nó.
Video tình cảm của một bạn với chú mèo xấu số của mình:
[YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=jRbNfofmBu8&feature=related[/YOUTUBE]​
 

madcat

Member
trc bạn mình mang qua chỗ mình một bé mèo bị rách toác 1 bên mặt, mắt lòi cả ra cơ. Nhìn bé rất là thương, kêu gào ầm ỹ, mình nghĩ bé còn có thể cứu đc nên mang ngay đến thú y, bác sĩ cũng hỏi có tiêm nhân đạo ko, vì nếu chưa bé mèo chưa chắc đã sống mà còn rất xấu nữa, mất 1 nửa mặt luôn. Nhưng mình đã chọn cứu bé. Rất buồn, cuối cùng bé vẫn ra đi, nhưng vì bị tắc tiểu, nhiễm độc máu.
Hãy cứ làm theo lương tâm của bạn, còn nước còn tát, nếu còn cứu được các em
Còn nếu thấy các em khổ quá, có sống cũng ngắc ngoải khổ sở mà chúng ta không thể lo được cho các em thì hãy cân nhắc. Đó có thể là cách các bạn đã giải thoát cho các em đó.

 

phenmaleat

Active Member
bạn có thể đứng nhìn những con vật bạn yêu quí đau đớn quằn quại mà bạn không giúp gì được nó không vì nó không thể qua khỏi được.
 

Linhmu_93

Active Member
Thực sự khi xem clip về Willy tôi k thể ngừng khóc. Thậm chí Tabi của tôi còn k có cơ hội sống đến 1 năm tuổi để tôi tổ chức sinh nhật cho con. Tôi đã chủ quan, k bao giờ tôi ngờ được sẽ có ngày ấy.
Tôi đồng ý tiêm nhân đạo cho pet với điều kiện: k thể làm gì khác được nữa! Còn lại thì mọi lí do khác k thể chấp nhận.
 

kunluvv1994

Member
Video tiêm chết nhân đạo cho một em mèo bị bệnh: "ung thư xương"
[YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=1LY_aeYbL9g[/YOUTUBE]​
hix , 1 phút trước em ý còn sống , còn ngoái nhìn chủ , chỉ 1 phút sau e ý đã ra đi rồi T_T nhìn mà thương không chịu đc . Nhưng có thể như thế lại tốt cho em ý , ra đi nhanh chóng và không bị bệnh tật hành hạ đau đớn . Đồng tình vs quan điểm nếu không thể chữa trị đc nữa thì hãy cho các em 1 cách ra đi khác nhẹ nhàng hơn ...
 
Mình cũng đã từng ở trong hoàn cảnh như vậy. Khi em mèo nhà mình mắc bệnh giảm bạch cầu, dù biết là hi vọng không nhiều nhưng mình vẫn nghĩ là sẽ cố gắng hết sức để cứu em, mong rằng phép màu có thể xảy ra. Mấy ngày liền, ngày nào mình cũng gọi bác sĩ đến để truyền nước cho em, em có khá hơn 1 chút nhưng rồi lại yếu đi rất nhanh. Tình trạng bệnh của em ấy ngày một xấu đi, em không thể đi lại được, nôn rồi lại ngất đi, ánh mắt tinh nghịch giờ đây vô hồn. Nhìn em đau đớn mà không thể làm gì được, quả thật mình cảm thấy bất lực vô cùng. Và mình đã đi đến quyết định là sẽ cho em ấy 1 mũi tiêm nhân đạo để em ấy ra đi thanh thản vì mình biết nếu để đến giai đoạn cuối thì chắc chắn em sẽ chết rất đau đớn. Đêm trước ngày hôm ấy, mình hầu như thức trắng, chỉ để khóc. Sáng hôm sau, mình gọi chị bác sĩ đến sớm, nói cho chị ấy quyết định của mình. Chị bác sĩ kiểm tra sức khỏe của em ấy xem còn hi vọng cứu chữa không nhưng vừa đặt em ấy xuống đất, em ấy đi lảo đảo vài bước rồi lại ngã khuỵu xuống, co giật. Đến khi chị bác sĩ bắt đầu tiêm thuốc ngủ cho em thì mình đã không còn giữ được bình tình nữa, gào khóc và ôm chặt em đến khi em trút hơi thở cuối cùng. Lúc em ra đi bình yên, nhẹ nhàng hơn nhiều so với khi em còn sống mà phải chịu đựng bệnh tật. Tuy nhiên, mỗi khi nghĩ về em, mình vẫn băn khoăn tự hỏi liệu mình làm thế là đúng hay sai???. Mình đã không cho em ấy một cơ hội để đấu tranh tự giành lấy sự sống, chắc em ấy giận mình lắm. Và nếu như mình cố gắng đến cùng thì liệu mọi thứ liệu có khác đi???
 

kunluvv1994

Member
Mình cũng đã từng ở trong hoàn cảnh như vậy. Khi em mèo nhà mình mắc bệnh giảm bạch cầu, dù biết là hi vọng không nhiều nhưng mình vẫn nghĩ là sẽ cố gắng hết sức để cứu em, mong rằng phép màu có thể xảy ra. Mấy ngày liền, ngày nào mình cũng gọi bác sĩ đến để truyền nước cho em, em có khá hơn 1 chút nhưng rồi lại yếu đi rất nhanh. Tình trạng bệnh của em ấy ngày một xấu đi, em không thể đi lại được, nôn rồi lại ngất đi, ánh mắt tinh nghịch giờ đây vô hồn. Nhìn em đau đớn mà không thể làm gì được, quả thật mình cảm thấy bất lực vô cùng. Và mình đã đi đến quyết định là sẽ cho em ấy 1 mũi tiêm nhân đạo để em ấy ra đi thanh thản vì mình biết nếu để đến giai đoạn cuối thì chắc chắn em sẽ chết rất đau đớn. Đêm trước ngày hôm ấy, mình hầu như thức trắng, chỉ để khóc. Sáng hôm sau, mình gọi chị bác sĩ đến sớm, nói cho chị ấy quyết định của mình. Chị bác sĩ kiểm tra sức khỏe của em ấy xem còn hi vọng cứu chữa không nhưng vừa đặt em ấy xuống đất, em ấy đi lảo đảo vài bước rồi lại ngã khuỵu xuống, co giật. Đến khi chị bác sĩ bắt đầu tiêm thuốc ngủ cho em thì mình đã không còn giữ được bình tình nữa, gào khóc và ôm chặt em đến khi em trút hơi thở cuối cùng. Lúc em ra đi bình yên, nhẹ nhàng hơn nhiều so với khi em còn sống mà phải chịu đựng bệnh tật. Tuy nhiên, mỗi khi nghĩ về em, mình vẫn băn khoăn tự hỏi liệu mình làm thế là đúng hay sai???. Mình đã không cho em ấy một cơ hội để đấu tranh tự giành lấy sự sống, chắc em ấy giận mình lắm. Và nếu như mình cố gắng đến cùng thì liệu mọi thứ liệu có khác đi???
Bạn à , có lẽ nếu ai đã từng đi đến quyết định đấy thì đều có câu hỏi như bạn . Trước đây mình chưa từng nuôi mèo ( trước Ngơ ) mà đam mê của mình chủ yếu là những em cún , nhưng rồi khi chứng kiến Chunhee ( em cún trước của mình ) quằn quại giữa sự sống và cái chết thì .......... Mình đã từng nghĩ còn 1 tia hi vọng cũng phải cứu em ý , dù cứu em xong có phải đem đi tặng lại ( vì mẹ mình bảo không hợp nuôi chó ) thì mình cũng cam lòng , nhưng bạn biết không , càng cứu , em nó càng yếu , truyền nước , tiêm , uống thuốc , đủ mọi cách không thể giữ em lại với cuộc sống này ... mỗi lần tiêm hay truyền nước mình đều giữ em thật chặt , có lẽ do hiểu đc , hoặc yếu quá , em chỉ nằm yên , nhìn mình , ánh mắt của Chunhee lúc đó mình sẽ không bao giờ quên được , mình chỉ ước , lúc đấy mình sáng suốt hơn , tiêm cho em 1 mũi để em ra đi thanh thản , em đi mà không nhắm mắt , vuốt đến 2 lần vẫn không nhắm đc , suốt những ngaỳ sau , bất cứ mình đi đến đâu trong ngôi nhà của mình đều thấy hình dáng của em , rất buồn .....
 
Top