• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Mãi mãi nhớ về Tôm yêu thương

Rose1402

Vietpet sponsor
Vào một ngày tháng 10 năm 2004, hôm đó đúng vào mùng 1 âm lịch, mẹ Tôm sinh hạ được 5 anh em, anh chị của Tôm có 3 mèo trắng và 1 thằng anh Phì Lủ gần giống màu của Tôm đặc biệt với bộ râu ria rất dài nhìn rất ngầu giống hệt Tôm. Là em út, Tôm vừa sinh ra đã tong teo trơ trụi chỉ có da bọc xương, mẹ Tôm cũng không ngó ngàng gì đến Tôm cả, tưởng khó qua... Ngày ấy tôi đang là sinh viên thực tập, tôi phải nghỉ làm mấy ngày để ở nhà chăm sóc Tôm, nặn sữa của mẹ Tôm và tập cho Tôm bú sữa... Tôm rất yếu đuối và xấu xí với bộ lông trụi lủi... Mẹ Tôm cũng dần chú ý đến Tôm hơn, Tôm cũng biết bú sữa mẹ...

Hai tháng sau đó, các anh chị của Tôm đều phổng phao với bộ lông xù bông, chỉ riêng Tôm vẫn trơ trụi với bộ lông lơ thơ, đi lại chậm chạm lại hay bị ngã nữa chứ... Tôi thương Tôm nhất nhà...

Rồi đến ngày các anh chị của Tôm lần lượt đến với những người chủ mới, lúc đó Tôm cũng phổng phao hơn, lông cũng dài và xù như các anh chị, nhưng vụng về vô cùng. Tôm không biết đi vệ sinh đúng chỗ như các anh chị, ăn uống cũng khó khăn và vụng về, thường xuyên làm rơi thức ăn ra mà không biết nhặt lên ăn tiếp, đi lại thì vẫn vấp ngã luôn, các anh chị Tôm đều leo trèo nhảy nhót thoăn thoắt mà Tôm vẫn xiêu vẹo, chỉ có bộ lông xù bông và bộ mặt rất ngầu ai nhìn cũng yêu thích, có nhiều người muốn đón Tôm về nuôi nhưng biết sự vụng về và yếu đuối của Tôm nên tôi quyết định giữ Tôm lại chăm nom...

À, quên chưa kể về cái tên gọi của Tôm, do lúc bộ lông của Tôm trổ lên nhìn rõ những khoảng trắng: ức trắng, 4 chân đi tất trắng tinh, mặt lại rất láu, các bạn tôi đến thăm Tôm đều nói trông giống hệt mèo Tôm trong bộ phim hoạt hình Tôm & Jerry, tôi đã quyết định đặt tên là Tôm, mong Tôm mạnh mẽ và láu cá đáng yêu như chú mèo Tôm trong phim.

Từ lúc Tôm 4 tháng, Tôm mới bắt đầu tập nhảy lên giường, tập mãi vẫn không nhảy lên được, mỗi lần muốn nhảy Tôm lấy đà từ xa, thỉnh thoảng có lần lên được ngay nhưng đa số lần chỉ bám được vào thành giường rồi cào cào một lúc lại ngã ra, trèo lên ghế cũng như vậy. Đi lại vẫn xiêu vẹo và cứ đi mấy bước lại xẩy chân ngã oạch... Nhìn Tôm vừa ngộ nghĩnh lại vừa đáng thương, mặt càng ngày càng láu lỉnh và thông minh, nhưng vẫn đi vệ sinh lung tung, ăn uống vẫn không biết nhai mà toàn nuốt chửng, lại hay làm rơi thức ăn...

Và Tôm lớn lên trong tình yêu thương với tính cách và sự vụng về như thế...

Những hình ảnh kỷ niệm của Tôm từ lúc 4 - 5 tháng tuổi:

[IMGc=Tôm và mẹ Tôm]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom01.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom02.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom03.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom04.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom05.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom06.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom07.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom08.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom10.jpg[/IMGc]

(còn tiếp...)
 

Rose1402

Vietpet sponsor
Một sự kiện nghiêm trọng đã xảy ra, biến cố lớn đầu tiên của cuộc đời Tôm.

Tháng 5 năm 2006. Trước ngày cưới tôi đã đưa Tôm đến làm quen nhà mới. Hồi đó Anh cũng mới đón về nuôi một cún fox rất nghịch. Sau mấy ngày đầu làm quen nhà mới, đến một đêm, do không hoà thuận được với cún fox mới quen, Tôm bỏ lên sân thượng và xảy chân ngã từ tầng 4 xuống rồi mất tích...

Một ngày cực kỳ tồi tệ đối với tôi từ khi nhận được tin đó. Tôi cũng chỉ biết tin đó sau cả một ngày anh bỏ việc ở nhà lục lọi tìm kiếm tất cảc ngõ ngách xung quanh khu vực Tôm bị ngã. Và cả một tuần trời, tôi gần như chỉ khóc... thương Tôm vô cùng, Tôm không biết tự kiếm ăn và lại mong manh yếu đuối. Tôi tìm kiếm mọi nơi mà tưởng như hết hy vọng...

Rồi qua những ngày mưa, những ngày nắng với sự nhớ thương và lo lắng cho Tôm... Tròn một tuần sau đó, tôi bất ngờ và vui sướng khi chú hàng xóm báo tin tìm thấy Tôm trong một miếu bỏ hoang gần đó, vì hôm đó là ngày rằm nên chú hàng xóm ra miếu thắp hương thì phát hiện ra Tôm đang ở đó. Chú đưa Tôm về nhà cho ăn uống nhưng Tôm sợ hãi và không chịu ăn uống gì hết, lại cào cấu chống đối mọi người đến gần.

Vừa nhìn thấy tôi, Tôm chồm ra và kêu Mieoooo... vừa yếu ớt lại vừa mạnh mẽ... lông Tôm bê bết các chất bẩn, có nhiều vết thương trên da, người gầy tong teo, tôi ôm chầm và khóc... vì vui mừng, và vì xót xa... rồi tôi tắm cho Tôm, cho Tôm ăn, uống... lúc đó Tôm mới chịu ăn... Anh xem các vết thương và cho rằng Tôm tranh ăn với chuột nên bị chuột cắn, chắc không ăn được gì... may là mấy hôm trời mưa nên có nước để uống mới sống sót được.

Hôm đó tôi cảm nhận được tình yêu và sự nhớ nhung của Tôm khi nhìn thấy tôi, tôi càng thương yêu Tôm và chăm sóc Tôm nhiều hơn... Tôi cũng cảm nhận được từ sau lần lang thang bên ngoài, Tôm có vẻ chững trạc hơn, gần gũi với tôi nhiều hơn... nói một cách khác thì Tôm có vẻ từng trải hơn sau va vấp đầu đời...

Hình ảnh Tôm từ 1 đến 2 tuổi:

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom16.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom11.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom19.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom20.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom12.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom14.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom13.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom15.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom17.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom18.jpg[/IMGc]

...
 

KimLiên

New Member
Chào Bạn ROSE 1402 !
Bạn ơi , đọc câu chuyện của bạn cảm động quá .Câu chuyện chú mèo Tôm của bạn làm minh nho đến câu chuyện về chú chó Mina của mình 4 năm về trước. Ngày đó nha minh nuôi 1 chú chó MIna rất đẹp. Nó lai chó Becgie. Nó có bộ lông màu vàng pha trắng . Sáng đó cũng như mọi ngày minh thường để nó chạy chơi trong sân nhà nhưng hôm đó MẸ mình đi ra ngoài quên đóng cổng . Vậy là Mina đi ra ngoài chơi . Ngày đó cũng là ngày cuối cùng mình nhìn thấy MIna , vì Mina đã bị người ta bắt mất . Cả nhà mình tìm kiếm Mina khắp nơi nhưng không thấy . Mình buồn lắm . Bây giờ mình đã nuôi một chú Chó khác nhưng những kỹ niệm ngày mình nuôi Mina không thể phai nhạt trong tâm trí mình vì nó là một chú chó rất khôn và đáng yêu . Chúc bạn và chú Mèo Tôm của bạn luôn được khoẻ mạnh va mèo Tôm mãi mãi đáng yêu bên cạnh bạn .
 

Rose1402

Vietpet sponsor
3 năm tiếp theo trôi qua.

Tôm đã trưởng thành hơn nhiều, đi lại đàng hoàng hơn, không còn bị vấp ngã nữa, tuy rằng dáng đi không được vững vàng như những chú mèo khác. Tôm vẫn đẹp với đôi mắt màu vàng cam lúc tròn xoe ngạc nhiên, lúc lim dim đầy suy tư... bộ râu trắng thì rất dài trông đầy vẻ nam tính... Tôm cũng có nhiều bạn, trong đó có anh bạn tên Vàng (chú chó ta thân thương của tôi, cũng đã rời xa tôi vào mùa đông năm 2007), nàng fox cái tên Ly béo, con của Ly béo là Lyly, rồi chàng phanhxe đen vàng tên Bean, và thêm anh bạn khá thân là Kai (một chàng becgie rất hiền lành)... Tôm và các bạn sống hoà thuận và vui vẻ với nhau trong 3 năm đó...

Trong năm gần đây Tôm cũng quen thêm được nhiều bạn mới khi tham gia hoạt động offline hội mèo Hà Nội, trong đó Tôm thân nhất với bạn Lucky béo ú nhà mẹ Phượng. Cuối năm 2008, nhà tôi xây nhà mới nên Tôm được chuyển đến ở cùng bạn Lucky khoảng hơn 1 tháng. Đây là thời gian Tôm xa nhà lâu nhất, nhưng được ở trong vòng tay yêu thương của mẹ nuôi Phượng, được ăn ngon mặc đẹp và chơi đùa thoả thích. Có lẽ do ở chung với bạn Lucky nên Tôm ăn uống tốt hơn hẳn, lại được mẹ Phượng chiều hết mực nên ăn càng nhiều và béo lên trông thấy. Hai anh em sau những ngày đầu vui vẻ, bắt đầu có những bất hoà, bắt đầu đánh nhau... những lần đến thăm Tôm, tôi vừa vui mừng vì Tôm béo tốt khoẻ mạnh, vừa thương xót khi nhìn khuôn mặt Tôm, mắt và tai, đầy những vết cào, vết tích của những trận đánh nhau giữa 2 anh em chúng... Nhớ và thương Tôm, tôi lại đưa Tôm về nhà...

Sau thời gian sống cùng Lucky, Tôm thích đùa nghịch hơn hẳn, hay khều vào tay tôi để đòi chơi cùng, hay cào đồ vật và đi lại chạy nhảy khắp nhà... Tôm năng động hẳn lên. Những ngày đó chưa về nhà mới nên Tôm ở cùng chúng tôi trong căn nhà trọ, tuy nhỏ mà rất ấm cúng. Tôm ngủ dưới chân tôi, sáng ngủ dậy Tôm đến bên tôi, nhảy vào lòng nằm cuộn tròn, rồi liếm bỏng rát cả trán và cằm tôi... Đó là quãng thời gian vui vẻ và sống động nhất của Tôm, gần gũi và thân thiết biết bao...

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom21.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom22.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom23.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom24.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom25.jpg[/IMGc]

[IMGc=]http://i226.photobucket.com/albums/dd15/rose1402/tom26.jpg[/IMGc]
...
 

Rose1402

Vietpet sponsor
Ngày 21.05.2009, Tôm đã nằm cạnh bạn Vàng...

Tôm nằm thoải mái, mắt nhắm thanh thản... Tôm ngủ yên và chấm dứt mọi đau nhức, chấm dứt những ngày phải truyền, tiêm, và ăn bằng xilanh. Tôm ngủ yên trong lòng tôi, nghe hơi thở của tôi, nghe giọng nói của tôi, và lông ướt những giọt nước mắt của tôi... tôi áp má vào khuôn mặt yêu thương của Tôm...

"ngủ đi Tôm nhé, từ nay Tôm hết đau rồi, thương Tôm nhiều lắm... Tôm ơiiiiii..."
 

trang_sun

Member
Chị ơi, chia buồn cùng chị.
Tôm sẽ được đầu thai sang kiếp khác tốt hơn, sẽ không còn đau đớn cũng như vụng về nữa.
Tôm sẽ luôn tồn tại trong tâm trí mọi người và sẽ luôn luôn bên cạnh chị, đừng buồn chị nhé.
 

Ti Bui

Member
Thật là buồn vì biết tin Tôm mất vì tai nạn bất ngờ như thế, Tôm có đôi mắt đẹp và buồn đến tội nghiệp, mong Rose sớm nguôi ngoai nỗi buồn này ! Trước đây Rose đã chia sẻ nỗi buồn này với chị, nay lại đến lượt chị chia sẻ nỗi buồn giống như thế với em, Tôm chỉ ngủ 1 giấc thôi mà, sẽ sớm quay về với Rose thôi...
 

Cún Mèo

Member
Tôm con,

Mẹ sẽ không bao giờ quên một buổi trưa ấm áp, lúc mẹ vừa tắm cho con, mẹ ôm con ngủ.. Con liếm mặt mẹ thật lâu, khiến má mẹ đỏ rát...

Mẹ sẽ không bao giờ quên dáng đi dọ dẫm, từng bước từng bước một của con..

Mẹ sẽ không bao giờ quên hôm mẹ tự tin nói với Rose rằng: Yên tâm, con đã vững vàng rồi, không sợ con nhảy xuống từ tầng 4 đâu..

Mẹ sẽ không bao giờ quên ngày con bị Lucky cào xước đầu, mẹ ôm chặt con, cả mẹ & con cùng khóc..

Mẹ sẽ không bao giờ quên ngày cả nhà đang ăn cơm, con lao xuống, con nhảy thoắt vào lòng mẹ kêu gào... Hôm đó con bị dị ứng dầu tắm, và cũng là hôm cuối cùng con ở với mẹ..

Mẹ sẽ không bao giờ quên ngày mẹ bế bổng con ở Offline, con khoẻ mạnh, béo tốt..

Con yêu, Tôm mềm mại của mẹ..

Những phút cuối cùng mẹ không đến gặp con, mẹ quá bận, và... mẹ quá sợ...

Con đi nhé, Tôm ngoan..

To Rose: Đừng khóc nữa em nhé.
 
xin chia buồn cùng chị Rose ... em cũng sẽ không quên hôm ấy ... cái ngày mà em đến gặp Tôm đâu ...hôm ấy mưa lất phất, em đến để gặp chị, nhưng em lại thấy Tôm đang nằm trên bàn ... chị kể Tôm bị chó cắn ấy ... em thương Tôm lắm, em cũng muốn ở lại chăm sóc Tôm cùng chị nhưng không được ... em cũng sẽ không quên lần đi off có Tôm, không quên những lần em được chạm tay vào bộ lông xù mềm mại ...

rất thương tiếc cho Tôm, xin được chia buồn cùng chị Rose ... hy vọng bé Tôm được siêu thoát. chị ạ, mèo nào thì cũng như người thôi, tức là cũng phải nằm trong cái vòng "sinh - lão - bệnh - tử" ... 1 vòng trong khép kín ... dù gì thì Tôm cũng phải đi thôi ... nhưng dù sao trước khi đi nó cũng đã tìm được 1 người chủ thực sự biết yêu thương nó ... thế là Tôm đã yên tâm mà ra đi rồi ... chị đừng buồn nhé ...
 
chia buồn với bạn nhé. có phải chú mèo nằm trên bàn hôm mình qua mua A3 buổi trưa không? Một chú mèo đẹp. tiếc quá!!!!!
 

jAsMIne

Member
Chị ơi nhìn Tôm yêu lắm ý.Em gửi link cho bạn bè (chỉ 1 số người thân và yêu động vật thôi),ai cũng khen ^^.Đọc bài viết em càng thích nó hơn.Nhưng...đến bài cuối,khi chị nói Tôm từ giã em giật mình,cảm thấy mất mát.CHị đừng nghĩ em nói quá.CHị viết hay và tường tận lắm,từ khi em Tom bé đến lớn,làm em có cảm giác như được thấy Tôm suốt quá trình ý.Em Tom nhìn trong sáng và khoẻ mạnh,không đọc thì không thể biết Tôm không được như các bạn mèo khác,nhưng nó đã sống tốt,khoẻ (em nhìn pic thấy Tom to đẹp).nên cuộc sống của Tom không phí hoài đâu chị a.
Tôm là kỉ niệm đẹp của chị,cám ơn chị đã chia sẻ Tom cho mọi người!
 

Phu Dung

Moderator
Mình thật không tin nổi. Mình là người đọc bài viết đầu tiên của Rose và thấy ngờ ngợ nên bốc điện thoại gọi Rose ngay và đúng thật là ... Tôm không còn nữa ... Mình không muốn tin vì sáng ngày 20 mình còn ngồi ở cửa hàng với Rose, còn vuốt ve Tôm, còn cùng với Rose đưa Tôm đi tái khám, còn nghe BS bảo hôm nay tiêm thế là đủ rồi, mai Tôm sẽ không phải tiêm nữa; Rose chỉ lo bồi dưỡng cho Tôm thôi. Thế mà ...

Trông Tôm rất thương, gầy gò, lông lá lơ xơ nhưng vẫn thật ngoan. Tôm còn đi loanh quanh được vài bước, còn ăn được cháo bằng A3 ngâm mềm ... Mình vẫn nghĩ là Tôm sẽ qua khỏi, sẽ tàn tật nhưng sẽ can đảm vượt qua được. Thế mà ...

Tối qua mình không dám đọc tiếp các post sau của Rose sau khi gọi ĐT cho Rose. Mình đã từng ở trong cảnh đó, chạy chữa ngược xuôi cho Chip Chip trong 3 tuần liền, hy vọng rồi tuyệt vọng ... Mình rất thông cảm với Rose và rất thương Tôm. Bây giờ Tôm không còn đau đớn nữa. Đêm nay trên trời đã có thêm một ngôi sao mới, rất bé nhưng rất sáng; ngôi sao đó vẫn đang nhìn chúng ta và các bạn mèo trong Hội Yêu mèo Vietpet với tất cả tình yêu thương, ngôi sao mới nhỏ bé đó tên là Tôm.


Mình mong Rose sớm vượt qua nỗi buồn này. Bài thơ này mình dịch và post lên đã lâu, nay mình chép lại để tặng Rose và các bạn trong cùng hoàn cảnh đó:

Mẹ cho phép con ra đi nhé, mẹ ơi?

Giờ con ra đi được chưa, mẹ ơi?
Mẹ có nghĩ thời gian của con nay đã cạn rồi.
Con có thể giã biệt những ngày đầy đau đớn
Và những đêm trường dằng dặc đơn côi.
***
Con đã sống đến hết cuộc đời,
Đã cố gắng làm mọi điều tốt nhất.
Giờ con chỉ cần dấn thêm một bước nữa thôi
Là linh hồn con sẽ được tự do tựa cánh chim trời.
***
Lúc đầu con đâu dám nghĩ đến chia ly
Bằng tất cả sức lực của mình, con kiên cường chống chọi.
Nhưng có cái gì đó cứ hút con đi
Vào vầng sáng ấm áp yêu thương chói lọi.
***
Mẹ ơi, con muốn đi, con sắp đi đây.
Ở lại bây giờ là điều bất khả.
Nhưng con sẽ làm mọi điều có thể
Để ở lại với mẹ thêm, dù chỉ một ngày.
***
Để mẹ chăm sóc con thêm chút nữa,
Để con chia sẻ với mẹ tình yêu và nỗi sợ.
Con biết mẹ buồn, mẹ lo lắng cho con,
Vì con thấy nước mắt mẹ tuôn rơi lã chã.
***
Con sẽ chẳng đi đâu xa,
Con hứa vậy mà.
Và con mong mẹ luôn luôn biết
Linh hồn con vẫn quanh quẩn trong nhà
Vẫn ở ngay bên chân mẹ
Bất cứ nơi nào mà mẹ đi qua.
***
Cảm ơn mẹ đã yêu con thế, mẹ ơi!
Và mẹ cũng biết con yêu mẹ nhiều biết mấy.
Nên giờ mẹ đã biết tại sao rồi đấy
Con khó lòng từ giã cõi đời.
***
Mẹ hãy ôm lấy con thêm lần nữa.
Con muốn nghe lời mẹ thầm thì
"Vì mẹ thấy thương con mẹ quá!
Nên hôm nay mẹ sẽ để con đi".

 

I'm Neko

Dịch giả Vietpet
Tôm! Lần đầu nhìn thấy em, quả thực chị có chút ghen tị cho những chú mèo quanh em...

Lớn, nhưng xinh đẹp, tinh nghịch, hồn nhiên và ngây thơ - em như một đứa bé mới mở mắt... Và quả thực em là như thế phải không Tôm, phải không mẹ Râu, mẹ Phượng?

Chị không có nhiều kỉ niệm với riêng em hay bất cứ chú mèo nào ở Nhà mình, chị đã từng buồn về việc đó, nhưng chẳng cần ôm em, chẳng cần hôn em như người khác, tự chị cũng cảm nhận được sự vô tư mà em lan truyền cho mọi người. Không biết có phải chị hâm không nhưng chị cảm thấy mình hãy nên như em, Tôm ạ, như cả mẹ Râu, mẹ Phượng và cả anh Lucky nữa - nhẹ nhàng đưa người ta đến với hạnh phúc...

Chị xa lạ với em đến mức còn chẳng hay em bị sao trong thời gian qua, thật chẳng ra gì phải không em? Nhưng nhìn tình cảm của mẹ em và mọi người, chị không kìm nỗi nước mắt...

Chị mới đọc một cuốn sách tâm linh, và chị tin lắm Tôm ạ! Chị tin rằng Tôm không ở nơi xa nào hết, mà Tôm ở ngay bên cạnh mẹ Râu, ngày ngày nhớ đến mẹ, phù hộ cho mẹ được khoẻ mạnh, hạnh phúc bên gia đình, bạn bè và những em mèo đáng yêu... phải không Tôm...

Mẹ Râu của Tôm ơi, hãy nhớ đến Tôm, cầu nguyện cho Tôm, mẹ hãy thắp nén nhang cho Tôm, đi chùa hãy cầu phúc cho Tôm, mẹ Râu nhé! Để không bao giờ Tôm thôi nhớ thương công dưỡng dục của mẹ Râu!

Tôm ơi, em thực sự hạnh phúc rồi...
 
Tôm lúc ra đi đã được nằm trong lòng chị Rose và cảm nhận được những giọt nước mắt ấm áp mà chị Rose vô tình làm rơi vào bộ lông của em nó ... vậy đã là hạnh phúc ngọt ngào nhất đời Tôm rồi ... chắc chắn mong ước của Tôm là đến cuối đời được ra đi thanh thản và được ở trong vòng tay chủ ... em nó đã thực hiện được mong muốn đấy rồi, một điều mà hiếm có bé mèo nào làm được ... chị đừng buồn nữa nhé, Tôm trên trời sẽ luôn dõi theo từng bước chân chị, linh hồn em ấy sẽ luôn bên cạnh chị ... dù không chạm được vào chị, không thể nhìn chị với ánh mắt đáng yêu ... nhưng em có thể chắc rằng Tôm đang muốn nói với chị: "mẹ Rose ơi, con vẫn luôn bên mẹ đấy, mẹ đừng buồn nhé ..."

nhất định 1 ngày nào đó chị sẽ gặp và nuôi 1 bé mèo nào đó, và chị hãy tin rằng đó chính là Tôm ... tình yêu chị dành cho em nó sẽ khiến cho em nó không thể quên được chị ... chị hãy tin là Tôm luôn nhìn thấy chị ... và khi chị cảm thấy Tôm còn bên chị nữa thì chắc chắn em ấy đã đi đầu thai thành 1 bé mèo nào đó, và chắc chắn là bé mèo ấy sẽ gặp được chị, lại được chị nuôi nấng chăm sóc ...

chị cứ yên tâm, sẽ có 1 ngày Tôm sẽ quay về với chị mà ... chắc chắn đấy !! vì thế chị đừng buồn nữa nhé ... Tôm trên trời mà thấy chị buồn thì nó cũng sẽ rất buồn đấy !! chị đừng làm Tôm của chị buồn nhé, được không ?
 

tina90

Member
Chị đừng buồn nhiều chị nhé,cố gắng vượt qua dù điều này sẽ chẳng dễ dàng gì.
Tôm lên đấy sẽ có các bạn chơi cùng có em love của em này ,có em bư của chị hằng,có cả bạn phò và nhiều bạn mèo bạn cún khác nữa.
Những bất chắc luôn đến bất ngờ không bao giờ ta có thể đoán biết trước được.
Chị hãy nghĩ đến những lúc tôm khoẻ mạnh chị nhé,nghĩ đến những kỷ niệm vui cũng sẽ đỡ phần nào.
 

hangzin

Dịch giả Vietpet
Em xin chia buồn với chị Rose. Thật sự cũng chẳng biết nói gì hơn bởi em đã cũng đã từng chứng kiến lần lượt những "người bạn nhỏ" của em ra đi. Nhưng nỗi buồn, nỗi nhớ...như thế nào thì trong lòng chúng ta rõ hơn cả. Chị cố gắng sớm vượt qua nỗi buồn nhé.
Nhớ Tôm ngố lắm. Tôm lên thiên đường sẽ được gặp bạn Bư. Mong là 2 đứa sẽ là bạn thân của nhau nhé.
 
Thực sự là shock quá,chị Hải ơi...
Em xin được có lời chia buồn với chị. Đã gần 5 năm,chị có Tôm bên cạnh rồi... Em hiểu,rất hiểu tâm trạng chị đang cảm thấy trống rỗng thế nào. Chị đã làm tất cả những gì có thể. Giờ Tôm đã ko còn phải đau đớn,ko còn mệt mỏi nữa rồi... Em cũng đã tự dặn lòng mình như thế khi mất Bông... Em chỉ mong,chị hãy cố gắng lên,sớm bình tâm sau mất mát to lớn này,chị nhé!
Luôn ở bên chị.
 

à méo

Member
Những hình ảnh đẹp của Tôm

Tuy biết Tôm chưa lâu nhưng đọc bài của chị em thấy thương cho Tôm quá.
Chia buồn cùng chị và gửi tặng mấy bức ảnh dễ thương của Tôm lần off tại Phạm Ngũ Lão
Chúc cho em sớm sống một kiếp khác vui vẻ hạnh phúc hơn, vì những gì đã được mọi người cầu chúc ở kiếp này.

đôi mắt tò mò:









Nhỏ thuốc trị rận tai (có tay chị Rose trong đó)
 

miumiu89

Member
Đọc xong mà em ngồi khóc ngon lành luôn :(, hôm nay gặp chị, nghe chị kể và dường như đang cố gắng để không cho nước mắt trào ra....Em cũng chả biết nói gì hơn với chị. Chị ơi, Tôm h thanh thản rồi, không phải chịu đau đớn gì nữa, và sẽ luôn nhớ về chị....Đừng buồn nữa chị à .....
Thân!!!
 
Top