• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Cuộc đời ngắn ngủi của BB - Cafe Hoa Đá

link_uuu

Member
Khi mình viết những dòng này, cũng là lúc BB nhà mình nằm bất động, thở những hơi thở yếu ớt cuối cùng. Nghĩ lại cuộc đời của BB quá ngắn ngủi, ngắn bởi số phận, và cũng có thể coi ngắn vì sự chủ quan của mình. Có lẽ BB chỉ sống được 1/10 quãng đời của mình sau khi gặp tai nạn ngã từ tầng 5 tối ngày 26/03/2012. Tối đó mình như đóng băng khi nhìn thấy cảnh BB quằn quại trước cửa nhà mình, không hiểu sao, một con mèo nhút nhát chưa đi ra ngoài bao giờ mà khi bị rơi từ tầng 5 xuống đường, lại cố hết sức và xác định đúng phương hướng để bò được về trước cửa nhà và cất tiếng kêu cứu. Khi mình ôm BB vào lòng và thấy xương sống lưng nó gãy gập, mình đã nghĩ tới một điều và điều đó sắp xảy ra, khi ôm BB vào lòng, mình cũng đã tự trách bản thân quá chủ quan khi để nó chơi một mình trên nhà khi BB đang gào đực, khi mà bản năng gốc có thể khiến nó làm mọi điều nguy hiểm. Mình đặt câu hỏi: nếu mình nhốt BB vào thì điều này có xảy ra không? Và mình dối lòng không dám trả lời.
Sau khi tai nạn xảy ra, mình gọi đi khắp nơi hết bác sỹ này đến phòng khám kia cầu cứu, nhưng đều cùng một câu trả lời: gãy sống lưng thì khó cứu. Hy vọng cuối cùng là Bác sỹ Báu cũng không can thiệp được. Vậy là mình phải sống chung với BB những ngày cuối cùng rồi, những ngày thật đau đớn, khó chịu. Đừng nói đến Cá bể hay thức ăn gì BB thường ăn, ngay cả nước đường BB cũng không uống nổi, cứ uống vào lại nôn ra do bị dập thực quản. BB nắm đó chịu đau đơn bằng bữa cơm cuối cùng nó được ăn, bằng chút sinh lực còn lại trong cơ thể. Mình chỉ biết vuốt ve, vệ sinh lau người, thay bỉm chỉ có vậy thôi không làm được gì hơn nữa, hy vọng BB hiểu được những cố gắng đó của mình, những hành động đó của mình. Mình sợ nhìn vào ánh mắt BB vì khi vào ánh mắt như cầu cứu đó, thì mắt mình lại có vấn đề có cái gì đó như muốn trào ra, cổ họng mình có vấn để có cái gì đó như nghẹn lại.
Vẫn biết rồi một ngày, BB sẽ nhắm mắt lại không cầu cứu mình nữa, sẽ nhắm mắt lại và mọi đâu đớn tan biến, sẽ nhắm mắt lại để mọi thứ nhẹ nhàng hơn, nhưng không hiểu sao mình mong ngày đó càng xa càng tốt. Không hiểu BB có muốn gặp Kuku không, người bạn từ nhỏ, người bạn đời ngắn ngủi mà khi BB bị tai nạn thì Kuku lại ở một nơi khác, mình cho mẹ Bích mượn Kuku lấy giống và BB ở nhà gặp tai nạn, mình có nên đón Kuku về để 2 đứa gặp nhau không. Mình nghĩ là không, không vì BB nhìn thấy Kuku đi lại mà mình nằm đau đớn thế này thì nó sẽ nghĩ gì, không vì Kuku về mà BB nằm bất động, không tranh ăn, không chơi đùa vật nhau nữa thì nó sẽ nghĩ gì. Có lẽ sau tai nạn này của BB mình không còn đủ tự tin để tiếp tục nuôi dưỡng, chăm sóc các em mèo nữa, từ khi bắt đầu nuôi các bé mèo đến nay đây là lần thứ 3 mình đau lòng, những lần trước cảm giác đỡ nặng nề hơn khi các bé mèo bị mất, còn lần này BB bị tai nạn, rồi nằm đó khiến mình … mình không viết tiếp được nữa.





 
Em nghĩ với tình hình này thì anh nên nhờ bs tiêm cho Bibi một mũi trợ tử để bé không phải ra đi trong đau đớn.
 

phenmaleat

Active Member
Khổ thân đúng là " hồng nhan bạc phận" anh chị nên nghĩ thoáng cho em nó ra đi nhanh chóng trong nhẹ nhàng còn hơn trong đau đớn
 

link_uuu

Member
Cảm ơn các bạn đã cho lời khuyên, mình sẽ suy nghĩ, mũi tiêm nhân đạo... có lẽ phải vậy
 
hjx........doc nhung dong nay minh thay buon qua...trc kia minh cung nuoi 1 pe neo, va pe cug ra di do an phai thuoc chuot...hjx mih buon lam...xin chia buon voi ban...mong rang vet thuong nay cua ban nhanh chong qua nhah
 

kokokiukiu

Active Member
Anh cho em hỏi là khi việc xảy ra, anh đã đưa BB đến các bs, hay phòng khám và đc họ nói là ko cứu đc hay là anh chỉ gọi điện để cho các bs biết về tình trạng của BB( theo anh nghĩ là gẫy sống lưng) thôi? em nghĩ là anh hãy gọi bs đến xem sao ạ,để bs có thể làm những gì tốt nhất cho BB lúc này.
 
Hix, chia buồn với Chị ạ! :(:)((
Thiệt buồn quá mà, tội em ý quá :(.
Chúc em lên đường bình an nhé! :(
 

Linhmu_93

Active Member
Em rất tiếc khi BB và anh gặp phải chuyện này. Anh ạ, em cũng từng trải qua cảm giác này.... Tabi nhà em ra đi, cảm giác lúc đó thật kinh khủng, bây giờ e vẫn rất buồn khi nhắc đến nó. Nhưng em vẫn nghĩ rằng, việc để nó ra đi sẽ tốt hơn là sống anh ạ. Sống mà trong đau đớn tột cùng như thế, thì thà để ra đi còn hơn. Nếu có duyên, nhất định sẽ gặp lại. E mới nghe được câu này của mod Phu Dung: " những chú chó, chú mèo chính là những người thân yêu của ta ở kiếp trước. Kiếp này họ tìm đến ta, xem ta sống thế nào, nếu thấy ta ổn, họ sẽ tự ra đi".... Cho nên, anh hãy để BB đi nhé.... Giúp con bớt đau đớn và mình cũng vậy anh ạ!
 

Phu Dung

Moderator
Bạn ạ, tuy rất đau lòng nhưng bạn nên giải thoát cho em nó khỏi nỗi đau thể xác đi. Tổn thương xương sống là tổn thương không thể phục hồi, kể cả ở người. Cái cảm giác bất lực làm cho chúng ta thấy đau khổ và tự ti ghê gớm, vì thấy mình kém cỏi quá, tồi tệ quá trước nỗi đau của em nó. Dĩ nhiên em nó luôn mong được sống mãi trong tình yêu của bạn nhưng mình dám chắc là nó không muốn sống trong nỗi đau đớn kiệt quệ đâu.

Hãy cho em nó một giấc ngủ thật ngon, bạn nhé! Và nó sẽ thấy thiên đường rất đẹp đẽ với rất nhiều bạn mới đáng yêu.
 

pe_sushi

Member
Có lẽ n~ dòng chữ chân thành của bạn khiến mọi người và cả Bibi nữa sẽ thấy ấm lòng, cũng như mọi ng` nói, thà để bé ra đi thanh thản còn hơn sống trong đau đớn. Có lẽ bé rất rất đau mà nỗi đau đớn ấy bé ko thể nói lên thành lời để chúng ta hiểu.

P/s bibi: Cô từng đồng ý cho sushi làm chồng của con, lẽ ra khi biết con gào đực cô nên mang sushi đến cho con, để con ko phải đi lang thang trong thời kỳ này. Xin lỗi con rất nhiều, chỉ vì thg sushi mà có lẽ cũng là 1 phần gây nên tình cảnh của con ngày hôm nay. Thực sự cô rất đau lòng khi đọc đc n~ dòng chữ kia, cô cứ nghĩ mãi, dằn vặt mãi mới có thể viết n~ dòng này cho con...
 

milkygirl6390

Active Member
Đi ra đi vào cái topic này mấy lần nhưng không biết phải nói thế nào để chia sẻ với link_uuu.
Mình cũng vừa mới trải qua cái cảm giác này trước đây không lâu. Mèo nhà mình cũng bị tai nạn và chấn thương vào cột sống. Rồi từ cái cột sống đấy nó ảnh hưởng đến bàng quang âm đạo và ruột dẫn đến mèo không đi vệ sinh được ... rồi mình cứ cố đưa bé đi bác sĩ mỗi ngày ... cứ cố gắng bơm cháo bơm sữa ... có lúc bé khỏe lên trông thấy ... thế rồi lại dần dần yếu đi ... mình chăm bé gần 2 tháng trời có lúc tưởng chừng như bé sắp hồi phục ... thế rồi cuối cùng bé lại ra đi ...:((... cái cảm giác bất lực thực sự là đau đớn không thể nào tả nổi ... có lúc nhiều khi cứ nghĩ hay là nên giải thoát cho bé ... nhưng thực sự mình không làm được ... vẫn cứ cố hy vọng dù là 1 tia hy vọng bé xíu ...
Mong Link_uuu cố gắng vượt qua nỗi đau này ...
 

link_uuu

Member
Anh cho em hỏi là khi việc xảy ra, anh đã đưa BB đến các bs, hay phòng khám và đc họ nói là ko cứu đc hay là anh chỉ gọi điện để cho các bs biết về tình trạng của BB( theo anh nghĩ là gẫy sống lưng) thôi? em nghĩ là anh hãy gọi bs đến xem sao ạ,để bs có thể làm những gì tốt nhất cho BB lúc này.
bé mèo nhà mình bị lúc 9h tối, lúc đó mình chỉ gọi điện để tìm cách hỗ trợ sơ cứu, ngay sáng hôm sau, mình đưa bé sang nhà Bác sỹ Báu và bác sỹ khẳng định gãy sống lưng, dập thực quản nói không làm gì hơn được, chỉ tiêm giảm đau cho bé đỡ đau đớn.
 

link_uuu

Member
Đi ra đi vào cái topic này mấy lần nhưng không biết phải nói thế nào để chia sẻ với link_uuu.
Mình cũng vừa mới trải qua cái cảm giác này trước đây không lâu. Mèo nhà mình cũng bị tai nạn và chấn thương vào cột sống. Rồi từ cái cột sống đấy nó ảnh hưởng đến bàng quang âm đạo và ruột dẫn đến mèo không đi vệ sinh được ... rồi mình cứ cố đưa bé đi bác sĩ mỗi ngày ... cứ cố gắng bơm cháo bơm sữa ... có lúc bé khỏe lên trông thấy ... thế rồi lại dần dần yếu đi ... mình chăm bé gần 2 tháng trời có lúc tưởng chừng như bé sắp hồi phục ... thế rồi cuối cùng bé lại ra đi ...:((... cái cảm giác bất lực thực sự là đau đớn không thể nào tả nổi ... có lúc nhiều khi cứ nghĩ hay là nên giải thoát cho bé ... nhưng thực sự mình không làm được ... vẫn cứ cố hy vọng dù là 1 tia hy vọng bé xíu ...
Mong Link_uuu cố gắng vượt qua nỗi đau này ...
cảm ơn bạn đã chia sẻ, bé nhà mình chỉ uống được nước đường, còn cái gì sệt sệt như cháo loãng cũng nôn ra hết
 

link_uuu

Member
Có lẽ n~ dòng chữ chân thành của bạn khiến mọi người và cả Bibi nữa sẽ thấy ấm lòng, cũng như mọi ng` nói, thà để bé ra đi thanh thản còn hơn sống trong đau đớn. Có lẽ bé rất rất đau mà nỗi đau đớn ấy bé ko thể nói lên thành lời để chúng ta hiểu.

P/s bibi: Cô từng đồng ý cho sushi làm chồng của con, lẽ ra khi biết con gào đực cô nên mang sushi đến cho con, để con ko phải đi lang thang trong thời kỳ này. Xin lỗi con rất nhiều, chỉ vì thg sushi mà có lẽ cũng là 1 phần gây nên tình cảnh của con ngày hôm nay. Thực sự cô rất đau lòng khi đọc đc n~ dòng chữ kia, cô cứ nghĩ mãi, dằn vặt mãi mới có thể viết n~ dòng này cho con...
cũng không hẳn vì không có sushi đâu, tại mình chủ quan, thấy mèo gào đực mà vẫn thả tự do, mình định nhốt bé lại rồi nhưng nghĩ nhốt tù túng quá
 

link_uuu

Member
Em rất tiếc khi BB và anh gặp phải chuyện này. Anh ạ, em cũng từng trải qua cảm giác này.... Tabi nhà em ra đi, cảm giác lúc đó thật kinh khủng, bây giờ e vẫn rất buồn khi nhắc đến nó. Nhưng em vẫn nghĩ rằng, việc để nó ra đi sẽ tốt hơn là sống anh ạ. Sống mà trong đau đớn tột cùng như thế, thì thà để ra đi còn hơn. Nếu có duyên, nhất định sẽ gặp lại. E mới nghe được câu này của mod Phu Dung: " những chú chó, chú mèo chính là những người thân yêu của ta ở kiếp trước. Kiếp này họ tìm đến ta, xem ta sống thế nào, nếu thấy ta ổn, họ sẽ tự ra đi".... Cho nên, anh hãy để BB đi nhé.... Giúp con bớt đau đớn và mình cũng vậy anh ạ!
E mới nghe được câu này của mod Phu Dung: " những chú chó, chú mèo chính là những người thân yêu của ta ở kiếp trước. Kiếp này họ tìm đến ta, xem ta sống thế nào, nếu thấy ta ổn, họ sẽ tự ra đi"....
Holly - nhưng khi những người bạn đó ra đi, mình lại thấy không ổn chút nào.
Mở tủ lạnh ra, thấy hộp cá bể luộc mà không dùng đến.
Nhìn góc nhà, cái bát ăn cơm để không.
 

link_uuu

Member
Mọi người khuyên mình hãy trợ tử cho em nó, mình đã suy nghĩ nhiều và quyết định sẽ làm như vậy.
Mình đã chuẩn bị 1 cái hộp bìa: cho vào đó cái bát ăn cơm, mẫy khúc cá bể vẫn còn trong tủ lạnh, những bộ váy áo của BB.
9h sáng mai CN 01/04/2012 (ngày Cá tháng 4) mình sẽ đưa BB sang Hanvet nhờ họ tiêm một mũi nhân đạo, giải thoát cho BB khỏi sự đau đớn khó chịu này.
Sau đó mình sẽ sang nghĩa trang bên Gia Lâm, tảo mộ ông bà gia tiên, và Địa táng BB tại đó, vậy là hàng năm, dịp lễ tết, dịp giỗ ông giỗ bà, dịp tảo mộ, mình sẽ ghé qua thăm người bạn nhỏ sấu số này.
Một sự trùng hợp mình tự nghĩ ra, mình đặt cái tên cho bé là BB liệu có phải viết tắt của Bye Bye không?
 

prunus_mume

Member
Mọi người khuyên mình hãy trợ tử cho em nó, mình đã suy nghĩ nhiều và quyết định sẽ làm như vậy.
Mình đã chuẩn bị 1 cái hộp bìa: cho vào đó cái bát ăn cơm, mẫy khúc cá bể vẫn còn trong tủ lạnh, những bộ váy áo của BB.
9h sáng mai CN 01/04/2012 (ngày Cá tháng 4) mình sẽ đưa BB sang Hanvet nhờ họ tiêm một mũi nhân đạo, giải thoát cho BB khỏi sự đau đớn khó chịu này.
Sau đó mình sẽ sang nghĩa trang bên Gia Lâm, tảo mộ ông bà gia tiên, và Địa táng BB tại đó, vậy là hàng năm, dịp lễ tết, dịp giỗ ông giỗ bà, dịp tảo mộ, mình sẽ ghé qua thăm người bạn nhỏ sấu số này.
Một sự trùng hợp mình tự nghĩ ra, mình đặt cái tên cho bé là BB liệu có phải viết tắt của Bye Bye không?
Em nghĩ anh không nên nghĩ tới những trùng hợp như vậy :)
Âu cũng là số, sống gửi, thác về. Biết đâu trong luân hồi muôn kiếp, kiếp sau bé sẽ có 1 cuộc đời hạnh phúc hơn :) Quá cố gắng níu giữ bé lại với thế gian phải chăng cũng là khiến bé chậm trễ?
BB ngủ ngoan con nhé...
 

chienvet

Chuyên gia thú y
Vừa dạo qua Vietpet bất ngờ thấy topic này, kiểm tra lại số điện thoại dưới chữ kí của anh và số điện thoại em lưu trong hồ sơ bệnh án, thì thấy trùng hợp. Chưa gặp anh lần nào nên không biết. Thì ra đây chính là BB của anh!:(. Đọc dòng trên anh định mai mới cho nó đi, thế nào mà nó lại đến chỗ em vào tối nay. Một mũi truyền dịch đã đưa em nó đi một cách nhẹ nhàng, không một chút đau đớn, dẫy đạp. Anh đã mang theo bát ăn, có sẵn thức ăn cho BB như thế là nó hạnh phúc rồi anh à. Chúc em nó được hóa kiếp làm người may mắn. Chúc anh sớm vượt qua nỗi buồn này!
Thân!
 

nguyenthuy

Member
Mong là anh có thể sớm vượt qua đc nỗi buồn này. MOng cho BB trên thiên đàng có một cs hạnh phúc......
 

D_P_HOA

Active Member
Chiều qua mình chứng kiến Bạn đã làm hết sức mình cho bé rồi. BB sẽ hiểu bạn và ra đi nhẹ nhàng thanh thản. Hy vọng bạn sớm vượt qua.
 
Top