Hí hí, tự dưng hôm nay đầu óc em u mê, ngồi mãi trước máy tính mà chả gõ được chữ nào. Thế là làm một hơi hết 2 cốc nước chè đặc, lập tức tỉnh như sáo, gõ chữ vù vù, rồi... thức luôn cho đến tận giờ. Hic, nhưng mà chẳng ai còn thức để tám với em cả, nên em lại nhảy dzô nhà mẹ Gem hóng ảnh các cháu. Hức, ảnh cũng không có nốt, buồn ghê!
Hì hì, mẹ Gemma có tố chất làm bác sĩ thú y đấy. Bác sĩ cũng bảo em, hết tuổi "dậy thì", kiếm cho Bíp một cô bạn gái là nó khỏi thôi. Em lên mạng đọc thì thấy bảo bệnh viêm da nội tiết và bệnh ghẻ xà mâu thực ra không gây nguy hiểm cho tính mạng của cún, nhưng nếu để lở loét rồi nhiễm trùng thì cún có khả năng tử vong. Hoặc tiêm kháng sinh liều cao nhằm diệt cái ghẻ cũng khiến cún dễ thiệt mạng, nếu có cứu được thì thần kinh bị ảnh hưởng, cún trở nên đờ đẫn, tức là bị đần. Bên Vietdog có một em cún đã bị như thế này rồi, thương lắm chị ạ! Suốt 5 tháng trời, cô chủ đưa em ấy đi chữa ghẻ qua 8 bác sĩ vẫn không khỏi. Thậm chí bệnh còn nặng hơn, mụn dày đặc và bị phù nề toàn thân (Bíp nhà em cũng bị y như thế, tức là rất nặng rồi). Cuối cùng, có người mách cho bạn ấy một bài thuốc chữa ghẻ đặc biệt, chữa đến ngày thứ 5 cún đã gần như hết mụn. Nhưng do tiêm kháng sinh nhiều nên gan của em ấy đã bị hỏng, thần kinh cũng bị ảnh hưởng, giờ thành ra đờ đẫn. Mới đây, em cũng đã dùng bài thuốc này (khá phức tạp chị ạ, bao gồm cho uống thuốc, ngày tiêm hai lần kết hợp tắm dung dịch vệ sinh và bôi dept) chữa cho Bíp suốt gần 2 tháng mà không khỏi. May có bạn mách cho em một bác sĩ giỏi, đã từng chữa khỏi bệnh viêm da cho cún của bạn ấy, mà bé cún đấy lại chính là em cùng cha, cùng mẹ, cùng sinh một lứa với Bíp nhà em.