mình cũng có cảm tình với bs Thanh. vì thái độ rất tốt. mình đã từng chữa rồi chứ k nói bừa đâu. trong lúc chữa cũng có lúc xảy ra sự cố. nhưng mà khi xảy ra sự cố thì bs không đổ lỗi cho mèo, cho chủ như những chỗ khác mà nhận luôn về phía bs, và tìm cách chữa trị nhanh chóng.
mình nghĩ chuyện xảy ra đã xảy ra rồi. quan trọng là giải quyết thế nào.
việc mèo nhà bạn bị apxe như kia, thì mình cũng biết. có 3 con thì đó là nhà bạn, nhà mình và nhà kokokiukiu ở bên trên. cùng 1 đợt bạn ạ. cá nhân mình thì nghĩ bạn chưa có kĩ năng xử lý, hoặc là khi mèo bị apxe thì bạn k gọi điện cho bs luôn để được hướng dẫn chuân bị, nên mới nặng như thế. k biết mình nói thế là đúng hay sai?
mình cũng nói luôn việc ápxe của mèo nhà mình. mèo nhà mình khi mình phát hiện bị ápxe do tiêm, mình đã gọi điện hỏi bs xem làm thế nào. mình cũng gọi cả bs Chiền nữa. cách xử lý của 2 bác sĩ khác nhau.
- đầu tiên bs thanh bảo mình phải đợi cho nó tự vỡ. nhưng mình nghĩ vết thương hở hoác sau vỡ rất kinh khủng nên không muốn thế mà muốn xử lý trước.
- mình gọi điện và chát với bs Chiền, hỏi han rất kĩ về khái niệm, nguyên nhân, cách giải quyết...thì bs Chiền bảo cách xử lý tốt nhất là phải chích, hút...nói chung là can thiệp thú y để hút hết dịch ra ngoài hoặc uống tiêu viêm kháng sinh. còn để vỡ ra thì sau này sẽ thành sẹo to, k mọc được lông.
- mình gọi lại cho bs Thanh vì đấy là bs điều trị trực tiếp mà mình đang theo, nên mình nghĩ cần phải hỏi cho rõ ràng. mình nói luôn là mình đã tham khảo ý kiến bs khác. bs Thanh bảo không nên chích. vì vết apxe đấy cũng như cái mụn trứng cá bọc. chưa lên hết thì chích ra vẫn sưng. mà vấn đề là muốn chích sẽ phải rạch, dùng ống hút, rồi nếu nó chưa lên hết thì phải khâu cố định cái ống ở đấy, vì nó sẽ rỉ ra tiếp. mèo nhà mình thì vừa mổ triệt sản xong còn rất yếu, nên mình ngại.
- nhưng dù sao thì con mèo đau, sưng phồng 1 bên sườn và bỏ ăn thế mình rất sốt ruột. mình quyết định gọi cho bs Chiền, hẹn bs giải quyết cho mèo nhà mình. (mình đặt lịch hẹn hẳn hoi chứ không phải gọi cấp cứu rồi bắt bs đến ngay). nhưng mà bs bảo vết apxe đã sưng to và mềm như thế là bên trong toàn mủ, không uống tiêu viêm được nữa, mà chỉ có cách là chọc mủ thôi. mình cũng hẹn bs đến xử lý nhưng mà bs đang đi du lịch 2 ngày nữa mới về. và sau khi về cũng có nhiều lịch hẹn khác nữa. nên việc của mình dù sao vẫn phải đợi.
- mình lại gọi lại cho bs Thanh, và yêu cầu thẳng luôn là chọc, nhưng 1 lần nữa bs Thanh bảo k nên. hôm đấy đến ngày mèo nhà mình cắt chỉ vết mổ triệt sản, bs đến nhà cắt chỉ và mình bảo kiểm tra vết apxe, xác định là bs Thanh k cho chọc, bs Chiền thì bận nên mình đành đợi vỡ, mình bảo bs cắt hết lông chỗ apxe đi, để lúc vỡ xử lý cho dễ.
- quá trình đợi vết apxe vỡ dài dằng dặc. ngày nào mình cũng nt cho bs Thanh hoặc bs nt cho mình để hỏi xem tình hình mèo thế nào. qua đấy mình biết được nhà kokiu cũng bị ápxe, nên mình trao đổi với kokiu rất nhiều, gần như ngày nào cũng chat. thậm chí kokiu còn mang cho mình cả thuốc kháng sinh và chống viêm của Ngựa nhà kokiu dùng không hết. mình thấy kokiu tả vết của Ngựa còn to bằng bàn tay, không cho mình nhìn vì rất kinh, nhưng mà mình thấy tinh thần của bạn ấy rất tốt, mà mỗi ngày đều bảo Ngựa đỡ 1 tí. ngày nào mình cũng nói về cách xử lý khi vết apxe bị vỡ, như học lý thuyết ý, đợi ngày thực hành. thuộc lòng, nhưng mà có lẽ nếu mọi người muốn biết thì để kokiu trình bày tốt hơn.
- cuối cùng thì mình đợi mãi mà vết apxe của con Còi không vỡ, bây giờ nó xẹp hết rồi và chỉ còn 1 vết cứng cứng như vết chai ấy, bằng đầu ngón tay trỏ. nó cũng chẳng đau đớn gì, hoàn toàn khỏe mạnh. bây giờ mình bắt đầu tiếc vì đã cắt lông của nó, mãi mà chưa mọc dài lông lại, trông xấu gái quá.
mình kể chuyện của mình khách quan hết sức có thể. không phải để quảng cáo cho bs Thanh. mình chỉ muốn nói là bs có giỏi đi đâu chăng nữa, thì vẫn cần sự hỗ trợ và hợp tác của người nhà bệnh nhân, mình cố gắng hỗ trợ với bs là tốt nhất. nếu thấy cách chữa trị có vấn đề, thì nên trao đổi với bs trước. rồi nếu thấy không ổn mới mang đi bs khác. đừng vội vàng quá, mỗi người có 1 cách điều trị riêng mà.
đến bây giờ mình thấy thật may mình chưa chọc cái vết ấy ra. và mình cũng tự nghĩ là nếu mèo nhà mình có bị vỡ vết ấy ra, thì mình cũng sẽ đủ sức xử lý (thực hành theo đúng lý thuyết), và không hối hận gì vì mình đã cố gắng hết sức