• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Gia đình nhà ngudaymuon

Status
Không mở trả lời sau này.
Còi đã mất, có lẽ nỗi buồn này quá lớn đối với gia đình ngudaymuon ... ko biết nên nói thế nào.
Gần đây có nhiều gia đình VP gặp chuyện ko may, mọi người hãy cùng nhau chia sẻ, giúp đỡ nhé.
 

becan1987

Member
ôi thật sao, mong gđ ngudaymuon cố gắng vượt qua nỗi buồn, sớm vui vẻ trở lại nha
 

bichdiep

Member
Em xin được chia se nỗi đau này. Quả thật không biết nói gì hơn.Mong chị Nhung đừng nghĩ ngợi quá nhiều ảnh hưởng tới sức khoẻ, chị đã làm những điều tốt đẹp nhất cho bé rồi, những ngày ở bên chị là những ngày hạnh phúc với bé, chỉ tiếc rằng bé phận mỏng không thể ở bên chị lâu hơn.
Mong ở nơi xa kia em an nghỉ.
 

fat.L.T

Member
bạn này nói khó nghe quá mọi người nuôi mèo vì yêu thương coi nó như người thân chứ đâu phải vì tiền mà bạn nói thế nếu vì tiền thì chị ý đã không triệt sản xù
 

thuan81

Active Member
Nhung ơi! em đừng buồn và hãy suy nghĩ thoáng chút!với Bé Còi tật nguyền như thế khi lớn sẽ rất khổ thân cho bé,về tương lai sau này nữa rất nhiều chuyện sẽ xẩy ra mình không bao giờ biết trước hết được liệu mình có sát cánh bên Bé đến tất cả quãng đường của cuộc đời không!Em hãy xem đây là sự giải thoát Em đừng buồn và hãy cầu chúc cho bé sớm siêu thoát để có kiếp sau bé sẽ có thân hình khỏe mạnh và hạnh phúc!:praying:
 
hic, tội chị quá, hôm đầu đẻ ra đã mất 4 triệu, h lại mất thêm 4 triệu nữa, bao nhiêu công chăm nuôi và mổ đẻ :( chia buồn
Em là thành viên mới nên nếu ko biết chuyện thì đừng nói những câu khiến người khác đau lòng, đây là nơi mà mỗi thành viên đều yêu quý các bé như trong một gia đình, mất đi một bé như mất đi một người thân vì vậy nỗi đau cũng ko kém gì. Hãy tìm hiểu thật kỹ trước khi phát ngôn.
 
hic, tội chị quá, hôm đầu đẻ ra đã mất 4 triệu, h lại mất thêm 4 triệu nữa, bao nhiêu công chăm nuôi và mổ đẻ :( chia buồn
Đề nghị Mod ban nick bạn này . các bạn cứ đọc hết các comment của bạn đấy . không xứng là thành viên viêtpet, làm loãng topic
 

ruồi bẹp

Active Member
chị ơi, chị đừng buồn nhiều, chị đã cố gắng hết sức để cứu bé Còi rồi, dù ngắn ngủi nhưng chắc chắn bé đã rất hạnh phúc khi được là con mẹ Xù và được ở với chị.
Chị vẫn còn những bé kia nữa mà, từ giờ chị dành tình yêu của Còi cho các bé kia nữa nhé :D.
 

thuan81

Active Member
mình có gì quá đâu, mong mod đừng ban nick mình. mình yêu cầu mod ban nick bạn này nhé, ăn nói chán quá:at wits end:, thế này mà cũng nói
Thôi cho xin đừng có cãi nhau thế này!nhà Nhung đang có chuyện buồn mà cứ cãi nhau thì mọi chuyên sẽ tệ thêm!bỏ qua hết nha!tất cả chỉ là lời an ủi thôi!tại bạn này nói không khéo!
 

hoalinh

Member
hic, tội chị quá, hôm đầu đẻ ra đã mất 4 triệu, h lại mất thêm 4 triệu nữa, bao nhiêu công chăm nuôi và mổ đẻ :( chia buồn
Nhung nuôi mấy bé 34 đâu phải kinh doanh bán lấy tiền .Bạn nên xem lại lời nói của mình đi nhé .Đọc qua những bài viết của bạn này hầu hết đều mang tính chất khích bác , nhảm nhí
 

ngudaymuon

Active Member
Con có nhớ mẹ không?

Đêm...
Hôm nay lần đầu tiên nước mắt mẹ không chảy khi nghĩ về Còi, về những ngày con sống. Bởi mẹ nhận ra một điều, con sẽ hạnh phúc hơn khi ra đi.
Tại mẹ ích kỉ, mẹ tham lam nên cứ muốn giữ Còi ở lại, mẹ không biết rằng chính điều đó làm con khổ sở và đau đớn hơn nhiều. Mẹ ước mẹ có thể làm lại, mẹ sẽ không níu giữ nữa, mẹ sẽ để Còi của mẹ ra đi thanh thản.
22 ngày, có quá ngắn để yêu không con?
Ngày các con chào đời, mẹ hạnh phúc, lo lắng...đủ thứ cung bậc cảm xúc trong một ngày. Nhưng quan trọng là các con đã được sinh ra và mẹ tự hào về điều đó. Rồi mỗi ngày trôi qua, các con của mẹ dần lớn, đứa mở mắt, đứa nghịch đùa, đứa lớn lên từng ngày.
Mẹ yêu cái mặt thằng Đô, nó giống bố Gấu ghê gớm, giống cả cái tính đùa dai và ngố tàu.
Mẹ yêu bé Gà xinh đẹp, Gà giống mẹ Xù, bé tí đã biết nũng nịu, làm điệu. Đúng là con gái út ít mà.
Mẹ lại càng yêu chị Nhím, vì chị Nhím tò tẹt, và vì chị Nhím xấu nhất nhà như lời bố Khánh nói. :)
Nhưng mẹ yêu nhất là Còi, Còi của mẹ, bé nhỏ, yếu đuối. Mẹ yêu lắm dù cái mũi con không hồng hào như các anh chị em khác. Mẹ yêu lắm cái bàn chân bé xíu, cào cào nhẹ vào tay mẹ. Mẹ yêu lắm những cái dúc đầu thật khẽ...Yêu con biết bao. Xót xa từng ngày khi nhìn thân hình con ngày càng nhỏ, khuôn mặt con ngày càng gầy và tím tái. Mẹ thắt lòng...nhưng dù vậy, dù con không lành lặn, dù con có thế nào trong lòng mẹ chưa bào giờ, và không bao giờ nghĩ: Con sẽ rời xa mẹ.
Tim mẹ thắt lại mỗi khi nghe nhịp thở gấp gáp, khó khăn của con. Mắt mẹ cay xè mỗi lần con sặc...là sự níu giữ vô vọng. Là nước mắt mẹ, là sự đau đớn của con...đấu tranh để sống. Có những khi mẹ đã nghĩ...
Ngày con đi... một mình. Điều mẹ ân hận nhất, mẹ đã để con ra đi một mình mà không ở bên Còi của mẹ. Có lẽ con buồn và giận mẹ lắm, nếu mẹ yêu con, mẹ sẽ không để con cô đơn một mình như thế? Mẹ chẳng thể tha thứ nổi cho bản thân mình. Đến bây giờ vẫn vậy, mẹ ngàn lần nghĩ nếu như...
Mẹ không thể quên được hình ảnh cuối cùng của con, nó làm mẹ thắt tim lại. Lần cuối cùng được vuốt ve khuôn mặt con, cầm lấy bàn chân bé xíu, sờ vào thân hình bé nhỏ gầy gò của con...lạnh ngắt. mẹ vỡ òa, nước mắt mẹ không dừng lại được. mẹ khóc cho mẹ, cho Còi. Bởi với mẹ con không chỉ là một con mèo, con là đứa con trai bé bỏng, là một phần thân thể mẹ. Làm sao có thể...
Đêm mẹ chợt tỉnh giấc, như một thói quen, mẹ dậy pha sữa cho Còi...và rồi mẹ òa khóc. Sao trống trải đến lạnh lùng? Mẹ ghét bản thân mình vô cùng. mẹ đã làm con đau đớn.
Còi à, lên thiên đường rồi, con tìm Bé Ba con nhé, hai đứa sẽ yêu thương nhau, ở bên nhau...
Còi yêu của mẹ, nếu có kiếp sau con hãy sinh ra trong một cơ thể khỏe mạnh, một gia đình hạnh phúc con nhé. Và đừng quên mẹ được không con? đừng quên rằng mẹ yêu con.
 

chienvet

Chuyên gia thú y
Chị à, chị đã làm tất cả rồi:(, Còi sẽ hiểu được tấm lòng của chị mà. Thực sự em đã cảm nhận được điều đó khi nhìn thấy Còi, vì em có sự nhạy cảm của nghề nghiệp, và đó là quy luật của sự chọn lọc tự nhiên mà Darwin đã tìm ra. Em đã phải thốt lên khi nhìn thấy sự thiếu máu của Còi, rồi dẫn đến sự thiếu oxi khiến nhịp thở của em dồn dập, tim em phải đập nhiều hơn:((. Em buồn trong lòng, nhưng chỉ biết thế thôi, nói ra chị bảo em đừng dọa chị. Nhưng đó là sự thật, một sự thật đau lòng mà chúng ta phải chấp nhận cho dù không muốn.
Chị đã cố gắng, cố gắng thật nhiều để cố giữ Còi lại với chị. Chị đừng tự trách mình nữa, chị nhé! Chị hãy cố gắng để chăm 3 em còn lại để chúng lớn nhanh, khỏe mạnh nhé!
Cầu mong Chúa sẽ mang lại sự an lành cho thế gian!:praying:
 
Đêm...
Hôm nay lần đầu tiên nước mắt mẹ không chảy khi nghĩ về Còi, về những ngày con sống. Bởi mẹ nhận ra một điều, con sẽ hạnh phúc hơn khi ra đi.
Tại mẹ ích kỉ, mẹ tham lam nên cứ muốn giữ Còi ở lại, mẹ không biết rằng chính điều đó làm con khổ sở và đau đớn hơn nhiều. Mẹ ước mẹ có thể làm lại, mẹ sẽ không níu giữ nữa, mẹ sẽ để Còi của mẹ ra đi thanh thản.
22 ngày, có quá ngắn để yêu không con?
Ngày các con chào đời, mẹ hạnh phúc, lo lắng...đủ thứ cung bậc cảm xúc trong một ngày. Nhưng quan trọng là các con đã được sinh ra và mẹ tự hào về điều đó. Rồi mỗi ngày trôi qua, các con của mẹ dần lớn, đứa mở mắt, đứa nghịch đùa, đứa lớn lên từng ngày.
Mẹ yêu cái mặt thằng Đô, nó giống bố Gấu ghê gớm, giống cả cái tính đùa dai và ngố tàu.
Mẹ yêu bé Gà xinh đẹp, Gà giống mẹ Xù, bé tí đã biết nũng nịu, làm điệu. Đúng là con gái út ít mà.
Mẹ lại càng yêu chị Nhím, vì chị Nhím tò tẹt, và vì chị Nhím xấu nhất nhà như lời bố Khánh nói. :)
Nhưng mẹ yêu nhất là Còi, Còi của mẹ, bé nhỏ, yếu đuối. Mẹ yêu lắm dù cái mũi con không hồng hào như các anh chị em khác. Mẹ yêu lắm cái bàn chân bé xíu, cào cào nhẹ vào tay mẹ. Mẹ yêu lắm những cái dúc đầu thật khẽ...Yêu con biết bao. Xót xa từng ngày khi nhìn thân hình con ngày càng nhỏ, khuôn mặt con ngày càng gầy và tím tái. Mẹ thắt lòng...nhưng dù vậy, dù con không lành lặn, dù con có thế nào trong lòng mẹ chưa bào giờ, và không bao giờ nghĩ: Con sẽ rời xa mẹ.
Tim mẹ thắt lại mỗi khi nghe nhịp thở gấp gáp, khó khăn của con. Mắt mẹ cay xè mỗi lần con sặc...là sự níu giữ vô vọng. Là nước mắt mẹ, là sự đau đớn của con...đấu tranh để sống. Có những khi mẹ đã nghĩ...
Ngày con đi... một mình. Điều mẹ ân hận nhất, mẹ đã để con ra đi một mình mà không ở bên Còi của mẹ. Có lẽ con buồn và giận mẹ lắm, nếu mẹ yêu con, mẹ sẽ không để con cô đơn một mình như thế? Mẹ chẳng thể tha thứ nổi cho bản thân mình. Đến bây giờ vẫn vậy, mẹ ngàn lần nghĩ nếu như...
Mẹ không thể quên được hình ảnh cuối cùng của con, nó làm mẹ thắt tim lại. Lần cuối cùng được vuốt ve khuôn mặt con, cầm lấy bàn chân bé xíu, sờ vào thân hình bé nhỏ gầy gò của con...lạnh ngắt. mẹ vỡ òa, nước mắt mẹ không dừng lại được. mẹ khóc cho mẹ, cho Còi. Bởi với mẹ con không chỉ là một con mèo, con là đứa con trai bé bỏng, là một phần thân thể mẹ. Làm sao có thể...
Đêm mẹ chợt tỉnh giấc, như một thói quen, mẹ dậy pha sữa cho Còi...và rồi mẹ òa khóc. Sao trống trải đến lạnh lùng? Mẹ ghét bản thân mình vô cùng. mẹ đã làm con đau đớn.
Còi à, lên thiên đường rồi, con tìm Bé Ba con nhé, hai đứa sẽ yêu thương nhau, ở bên nhau...
Còi yêu của mẹ, nếu có kiếp sau con hãy sinh ra trong một cơ thể khỏe mạnh, một gia đình hạnh phúc con nhé. Và đừng quên mẹ được không con? đừng quên rằng mẹ yêu con.
Nhung thân mến !
Thật tiếc tớ vừa viết cho gia đình ngudaymuon nhưng vì máy bị treo nên ... chán thật
Ngày hôm nay đến công ty lúc 7h, điều đầu tiên tớ muốn làm là vào thăm gia đình ngudaymuon, tớ đã khóc, tớ thương Còi & rất hiểu cảm giác của Nhung. Khi chúng ta yêu thương một ai đó cảm giác phải xa lìa thật ko dễ chịu chút nào, tớ biết N ko muốn nhắc nhiều đến chuyện này nữa nhưng tớ nói ra chỉ để N biết rằng mọi người đều yêu thương Còi, bé Ba, đều nhớ đến Xù, Gấu, Bum, Ỉn, đều mong những điều tốt đẹp nhất đến các em mèo vì vậy N phải vững vàng lên, N còn một gia đình cần sự chăm sóc của N, tớ tin rằng Còi đã rất hạnh phúc, nếu N đã đọc bài viết về bé Nhân Ái trên Dân trí N sẽ thấy có chút gì đó rất giống nhau nhưng Còi thật sự may mắn hơn rất nhiều khi được ở trong gia đình ngudaymuon. Cả 2 bé đang mỉm cười & mong mẹ N sớm lấy lại tinh thần đấy. Chúc gia đình ngudaymuon đủ (Đủ- có nhiều ý nghĩa lắm lắm).
 

bigbibi

Member
Không biết dùng từ nào để nói với chị và mẹ Xù. Còi giờ này đã gặp bé Ba và hai chị em đang hạnh phúc nhìn xuống xem Mẹ xù và các anh chị em khác đang lớn dần chị ạ. Còi đã rất hạnh phúc ở với chị và mẹ Xù, giờ đoàn tụ với chị Ba để Ba đỡ cô đơn. Thanh thản lên chị nhé, Đô - Gà - Nhím đang chờ đợi tình yêu và sự chăm lo của chị đó.
 

bjkb4b0n

Member
Thật buồn khi biết tin về bé Còi.Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi chị ạ,ở trên thiên đàng bé Còi cũng không muốn chị buồn đâu chị à.Tuy Còi đã đến 1 miền đất mới,sống một cuộc sống mới với bé Ba nhưng e biết bé vẫn dõi theo chị- một người mẹ đã hết lòng vi Còi.Chị mà buồn thì CÒi sẽ buồn theo đó chị à.Vì thế chị mau lấy tinh thần na.Mọi người đều mong chị...
 

ZzGauzZ

Member
Còi không mất đâu chị, Còi chỉ đến bên bé ba để chị em không phải cô đơn, dưới này mẹ Nhung có mẹ Xù, bố Gấu và 3 anh chị em còn lại rồi, bé Còi nhắn với bé Ba rằng mọi người đều nhớ bé Ba và cử Còi đến để nhắn. Giờ thì 2 đứa đang cùng nhau chạy tung tăng đấy chị ạh :D Rồi sẽ bình yên hết cả, chị vui lên nhé :)
 

thuan81

Active Member
Còi không mất đâu chị, Còi chỉ đến bên bé ba để chị em không phải cô đơn, dưới này mẹ Nhung có mẹ Xù, bố Gấu và 3 anh chị em còn lại rồi, bé Còi nhắn với bé Ba rằng mọi người đều nhớ bé Ba và cử Còi đến để nhắn. Giờ thì 2 đứa đang cùng nhau chạy tung tăng đấy chị ạh :D Rồi sẽ bình yên hết cả, chị vui lên nhé :)
hihi!Đọc lời an ủi của em chắc Nhung sẽ vui lên đó!anh còn mắc cười nè!làm anh liên tưởng đến chị Phan Thị Bích Hằng nè!
 
Status
Không mở trả lời sau này.
Top