• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

5 năm...tôi vẫn bậc khóc

htth1809

New Member
Sáng hôm ấy, Móc đã hoàn toàn khỏe mạnh sau đợt bệnh kéo dài, tôi quyết định mở chửa cho Móc ra ngoài chơi với mấy bạn hàng xóm, chúng nó kéo nhau sang khu đất trống cạnh nhà. Đến xế trưa tôi gọi nó về ăn cơm. Nhưng hỡi oi...Trước mắt tôi , tôi như chết điếng dưới ánh mắt nhìn cuối cũng của chú chó tôi yêu thương. Nó bị người ta đánh chảy máu tai, máu mắt, gãy cả 2 chân sau...
Tôi đã khóc như chưa từng khóc, làm sao tôi vượt qua được cú sốc ấy. Mọi thứ quanh tôi chìm trong ký ức về Móc. Sao lại bỏ tôi mà đi như thế chứ. Tôi biết trách ai, biết hờn ai bây giờ. Má tôi khuyên anh em tôi đừng hận người đã giết Móc, má bảo lúc nó chơi thì bị rắn cắn ở ngón chân, nó hoảng quá nên bỏ chạy tứ tung, ông kia thấy vậy tưởng là chó dại nên... Tôi tự hỏi liệu có một người nào đó cũng điên điên dại dại chạy ra đường thì có chuốc lấy kết cuộc như Móc của tôi không? Bởi Việt Nam chẳng có điều luật nào bảo vệ chó cả.
Buồn quá, mấy hôm trước lúc Móc bệnh, nó run hừ hừ suốt ngày, sức yếu mệt mỏi và bỏ ăn. Tôi cứ ngước nhìn trên trời cao kia mà xin rằng đừng cướp đi người bạn của tôi, sợ Móc đi, cứ chốc chốc tôi lại lay Móc dậy không cho Mốc ngủ, tôi làm mọi cách để Móc mở mắt nhìn tôi. Và phép màu kỳ lạ diễn ra, rồi khi con người ta đang sống trong hạnh phúc thì đâu hay đằng sau lưng có nỗi đau thương còn lớn lao hơn đang chạy đến. Móc bỏ tôi đi, đi xa lắm mọi người à.
Đó là hình ảnh cuối cùng của 5 năm về trước của chú chó mà tôi yêu thương. Ngày hôm nay tôi viết những lời này mà vẫn không kiềm được nước mắt. Tôi chết lặng hồi lâu trước những hồi ức đẹp của chúng tôi. Tôi nhắn nhủ với các bạn rằng: Trong cuộc sống hiện đại, ai cũng vội vàng, mọi thứ đều thay đổi nhanh chóng, ngay cả sự sống cũng lắm vội vàng. Bạn hãy dành tình yêu của mình cho những ai bạn yêu thương, hãy để họ biết bạn yêu thương họ, bởi cuộc sống này...vội vàng lắm.
 

ngocanhdb

Member
ôi, đọc mà xúc động quá, có lẽ những ai yêu thương chó và chúng lại phải rời xa ta thì mới càng thấm thía đồng cảm với những bài viết ntn
 

htth1809

New Member
Cảm ơn những người bạn, những người xa lạ mà cùng vào đây thì chẳng có gì xa lạ. Nếu bạn đang nuôi con vật nào đó, hãy dành tình yêu cho nó nhé, quan tâm mỗi ngày bằng 1 cử chỉ là được rồi. Con người có thể lừa gạt mình nhưng chó mèo...dù bạn có duổi nó ra khỏi nhà nó vẫn quay về với bạn.
 

thebigb0y

Member
Tức là tìm ra người đánh chết chó của bạn chứ gì?
Nói nhỏ... "chặt tay đi"
 

htth1809

New Member
hè hè, chặt bằng cách nào đây, ông đó...híc, xưa nay nổi tiếng "xực cầy ko gớm miệng", nói thiệt tớ hận nhưng sợ ổng lắm, hôm ý tớ bất chấp tất cả anh em tớ qua đó cãi nhau ầm ĩ, anh tớ ra ủy ban....vo ích thôi bạn.:). Cảm ơn bnj bày "âm mưu" cho tớ, hì hì
 

zhang.devil

New Member
nếu tôi là bạn.... tôi sẽ ko để cho người ăn hiếp cún của tôi sống yên đâu..... tôi sẽ cho ổng bị khùng khùng điên điên.... giống như ổng nói con Mốc bị dại vậyx-(..... gặp đâu đánh đó
 

htth1809

New Member
Cảm ơn zhang.devil, tớ cũng đã có suy nghĩ như zhang.devil khi điều đó xảy ra, nhưng nếu tớ làm như thế thì chắc lương tâm còn đau hơn. Yêu thương Móc, tớ biết tớ có ở đâu đi đâu cũng có Móc theo tớ...
Cảm ơn sự chia sẽ của mọi người, :)
 

nuocmathh

New Member
cám ơn bạn đã chia sẻ câu chuyện của mình, minh thấy thật súc động, càng yêu quý mốc bao nhiu thì mình càng ghét người đánh mốc bấy nhiêu, mình mong bạn sẽ tìm được em mốc thứ 2
 
bài viết thật xúc động. đọc bài viết của bạn làm mình nhớ tới em cún của mình. em ý cũng vừa mới mất hôm giỗ tổ 10-3. bạn làm mình nhớ em ý quá.:(:)((
 

yoko_koi

New Member
bé Đôla của tớ cũng vừa bị bệnh chết 2 tháng trước:(:)(:)(:)((, chia buồn với bạn nhé :((
 

htth1809

New Member
Mình đang học nên giờ không thể đủ điều kiện nuôi 1 em cún, mình sợ cứ đi học đi làm cả ngày rồi nó đói lắm, nhưng ít ra mình biết có nó mình sẽ cố gắng đi làm về sớm, không đi chơi la cà, không ăn vặt, ăn cơm đúng bữa để cún cũng ăn,...( đang mơ mộng. hè). Cảm ơn các bạn đã chia sẽ với mình, cảm động quá...:x
 

tr4ng_art

Member
minh nói thật, chó là 1 phần cuộc sống của mình, chắc hẳn các bạn ở đây cũng chẳng ai sống thiếu chúng được.... đọc bài viết của bạn mà mình không kìm được nứoc mắt.. thật cảm động.. mình mà như vậy chắc không sống nổi mất:((
 

yeucho93

Member
cảm động quá bạn ơi :(:)(:)(:)(:)(:)(:)(( ước gì vn như bên nước ngoài ai giết chó bằng ở tù mọt gông :( xin chia buồn 1 kỹ niệm đau xót
 
1 bai viet that y nghia va xuc dong,khi nay minh mem ko kim dc nuoc mat.nguoi dau ma ac qua chung.y manh an hiep yeu.no chi la 1 con vat ko co suc chong cu,danh no 1 cai nhe cung so ma bo chay roi.dem ong di quang cho ca xau an thich di.de kiep sau ong se la con chó roi gap nguoi chu hung ac.cho biet canh.gian het suc luon a!
 
Top