• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

sự yêu thương lại làm hại chính con mèo của mình :(

ngockun92

Member
mình là người rất yêu mèo, nhưng tiếc thay...gia đình mình thỳ k như vậy. mẹ mình rất ghét mèo,bố mình những lúc tức giận sẵn sàng quăng ném mèo hoặc đánh đập nó.
mình thường cho mèo ăn cùng,ngủ cùng,và mỗi lần như thế,bố minh lại ném nó đi k thương tiếc,mẹ mình mấy lần rình lúc mình k có nhà đem mèo của mình ra chợ bán,có khi còn vứt chúng ra đường :(
có người nói rằng,nếu mình k nuôi nó,nó đã k bị thế. và giờ mình nghĩ có lẽ mình đã sai, tình yêu thương của mình đã làm hại chúng.
hiện giờ nhà mình còn 2 mẹ con mèo, mình sợ mẹ mình lại vứt chúng đi,mình phải làm sao đây :(
 
Gia đình bạn không thích mèo thì nuôi cũng khó lắm :) . Theo mình,bạn nên nghỉ nuôi mèo,thời gian sau có điều kiện ra ở ngoài hay gia đình chấp nhận,thì bạn hãy nuôi.

Chào bạn,chúc bạn vui :)
 

ngockun92

Member
nhưng giờ còn 2 em mình vẫn đag nuôi,mà mèo mẹ là qà mình đc tặng nên mình muốn giữ nó lắm :(
 

lululubu

Active Member
Bạn có thể lên diễn đàn tìm nhà mới cho các em, chọn bạn nào gần gần mình tiện sang chơi chẳng hạn :))
 

leo_vh257

New Member
chia sẻ với nỗi lòng với bạn:)

Nhà mình thì mình là thích mèo nhất, ba mẹ và anh mình thì ko có ý kiến j, nuôi cũng được, ko nuôi thì càng tốt. Lúc trước, mèo mình hư, ba mẹ đánh nó riết mà mình thấy tội, nhiều khi phải hứng đòn dùm em nó nữa :(( Nhưng bây giờ, mèo mình ngoan và biết cách nịnh chủ thì ba mẹ và anh mình rất thích, cưng và ôm ấp em nó mãi. Nhìn cảnh mẹ mình ôm bé mèo con mà luôn miệng gọi "cute của mẹ ơi" mà thấy vui j đâu áh:x

Bạn thử thuyết phục ba mẹ đi, cố gắng tập cho mèo thân thiện và ngoan hơn thì có khi ba mẹ bạn cũng mủi lòng đấy. Ah ba mẹ mình cũng ko thích mình suốt ngày ôm mèo và cho mèo ngủ chung đâu, chắc cũng sợ bị lây bệnh từ mèo đấy (ba mẹ nào mà ko lo lắng cho con), nhiều lần cũng dọa đem vứt, nên tốt nhất bạn cũng hạn chế sống chung và cho mèo ăn chung thường xuyên như thế đi. Nếu bạn và ba mẹ chịu nhường nhau 1 tí thì sẽ hòa bình lại cả thôi. Còn nếu không được nữa thì...phải gửi em nó vào nhà khác thôi, chứ gặp mình mà nhìn cảnh em nó bị đánh, bị bắt bán thì thà cho đi còn hơn
 
mình là người rất yêu mèo, nhưng tiếc thay...gia đình mình thỳ k như vậy. mẹ mình rất ghét mèo,bố mình những lúc tức giận sẵn sàng quăng ném mèo hoặc đánh đập nó.
mình thường cho mèo ăn cùng,ngủ cùng,và mỗi lần như thế,bố minh lại ném nó đi k thương tiếc,mẹ mình mấy lần rình lúc mình k có nhà đem mèo của mình ra chợ bán,có khi còn vứt chúng ra đường :(
có người nói rằng,nếu mình k nuôi nó,nó đã k bị thế. và giờ mình nghĩ có lẽ mình đã sai, tình yêu thương của mình đã làm hại chúng.
hiện giờ nhà mình còn 2 mẹ con mèo, mình sợ mẹ mình lại vứt chúng đi,mình phải làm sao đây :(
lúc ra khỏi nhà thì cho cả lũ vào ***g khóa lại, xích ***g thật chặt vào đâu đó. khóa xích...cất hết chìa khóa đi :)) tốt nhất là vật bất li thân :)

đùa vậy thôi. Bạn àh, đừng phản ứng lại với các hành động đó của ba mẹ bạn. nếu là mình mình sẽ chọn cách LÀM GIỐNG BA MẸ bạn...đọc đến đây nếu thấy mình là đứa con hư thì không cần đọc tiếp nhé....

Nếu quyết định đọc tiếp , Bạn cần cương quyết vì việc làm của bạn không có gì là sai ( yêu mèo) chỉ có điều bạn làm cái điều KHÔNG CÓ GÌ SAI đó chưa đúng...ba mẹ bạn đã ghét chúng rồi mà bạn còn cưng nựng chúng quá vậy...đăt mình vào địa vị của ba mẹ bạn mình thấy khá ngứa mắt đấy. KHuyên bạn nên cương quyết vì YÊU MÈO tốt cho tâm hồn của bạn, và khuyên bạn HÃM CÁI SỰ YÊU THƯƠNG XUỐNG...yêu nhưng không cưng nựng nhiều nữa...chính sự cưng nựng mới làm mèo hư và làm ba mẹ bạn nổi đóa đó...hãy cứ quân bình mọi chuyện...!
 

garuru

Member
Mình có một kỷ niệm đau thương thế này. Nhà mình cả nhà đều rất yêu chó, mèo, và chăm sóc chó mèo cực kỳ cẩn thận, y như một đứa con út trong nhà vậy. Hồi đấy chưa có nhà chuyên dụng cho miu như bây giờ. Mùa đông, mẹ mình sợ miu bị lạnh, thế là lấy 3 cái gối bông, ngồi tỉ mỉ khâu lại thành một cái tổ xinh xắn, bốn phía đều có bông ấm áp.
Năm miu Trắng tròn 8 tuổi, chị mình sinh em bé. Cháu mình từ nhỏ hệ hô hấp đã có vấn đề, và ai cũng nghĩ là do lông của mèo Trắng. Thế rồi một hôm, mình đi làm về, nghe mẹ bảo mèo Trắng lạ nhà bỏ đi rồi (lúc đó nhà mình mới chuyển sang nhà mới). Đấy là những ngày tháng cực kỳ thê thảm của mình. Mình đi khắp nơi tìm miu, gọi tên nó đến khản cả cổ, gầy mất 5 kg. Gần 10 năm sau, mình mới phát hiện ra một sự thật đau lòng. Đó là không phải Trắng bỏ đi, mà mẹ mình đem cho cô bạn vì sợ lông mèo làm cháu mình bị bệnh. Lúc biết thế, mình suy sụp thêm một trận nữa, không bao giờ có thể ngờ được mẹ mình làm vậy với Trắng, con mèo đã sống 8 năm trong nhà, không phải như một con mèo đơn thuần, mà như một người bạn nhỏ, một đứa con út luôn được cưng nựng.
Thế nên bạn phải hết sức cẩn thận, hết sức đề phòng, nhất là trong trường hợp bố mẹ bạn không thích mèo. Có lẽ bạn cũng nên tính đến chuyện tìm một ngôi nhà bình yên cho hai mẹ con miu, rồi thỉnh thoảng đến thăm vậy
 

Gemma

Active Member
Lâu quá mẹ Gà mới xuất hiện, mà lại kèm theo một câu chuyện buồn... Thế bây giờ Trắng còn sống khỏe mạnh không mẹ Gà ơi? Hy vọng bé vẫn có một cái kết thúc có hậu và sinh con đàn cháu đống... :x:x
 

Sheryl

Active Member
Trong trường hợp của bạn thì tương đối khó nếu bố mẹ bạn thực sự kì thị động vật. Còn nếu không thì bạn nên để mèo nó nịnh nọt bố mẹ bạn. Không thì khó sống lắm. Nhất là khi bạn còn hoàn toàn phụ thuộc vào bố mẹ thì lại càng khó hơn.

Hồi mình còn là học sinh, ở cùng bố mẹ, mình mang về bé miu đầu tiên mà mình tự chăm sóc. Bố mẹ mình cũng không thích lắm, nhưng không quá kì thị. Bé miu đấy lớn lên rất ngoan, rất giỏi nịnh nọt. Không ăn vụng, không kêu, quấn người, nói chung là rất đáng yêu, thế nên ông bà sau này không kì thị việc mình ôm nó ngủ mỗi tối nữa :). Thậm chí còn rất quý nó, khen nó ngoan ngoãn.

Thế nên hãy tạo cơ hội cho bố mẹ bạn trở thành người yêu quý mèo nhé. Còn thấy nguy cơ không ổn thì phải cho các bé đi ở nhà khác thôi, nếu bị vứt đi thì còn khổ hơn :(.
 

ngockun92

Member
cảm ơn các bạn nhiều nhé, vì mình yêu chiều chúng quá nên chúng quên thói, cứ thấy mình là lao đến quấn quýt :x nếu mình đuổi nó ra thỳ sợ nó tủi thân bỏ đi
trước nhà mình cg nuôi 1 em trắng tên là Ti, em bị tiêu chảy nặng khi mới gần 2 tháng tuổi :( ng e gầy hẳn đi, k ăn đc, gần như sắp chết :(( mẹ mình đã định vứt đi, mình nhất quyết k cho nên mẹ mình để nó ở ngoài sân bảo nó muốn đi đâu thỳ đi. Hằng ngày mình ra cho e ăn và uống nc, tiêm thuốc cho em. Dần dần e cg khỏi và khỏe mạnh :) nuôi đc 2 năm, vì quá béo tốt nên bị bắt mất :((
mình sẽ tiếp thu ý kiến của các bạn và làm thử xem sao :)
 

phenmaleat

Active Member
bố mẹ mà không cho nuôi thì tốt nhất bạn nên tìm cho các em mèo nhà bạn chủ mới thật tốt bụng vào, vì khi không bạn ở nhà biết đau bố mẹ bạn lại cho người ta thì khổ, nếu người ta nuôi thì không sao chứ người ta thịt em nó thì có phải khổ không?
 

garuru

Member
Lâu quá mẹ Gà mới xuất hiện, mà lại kèm theo một câu chuyện buồn... Thế bây giờ Trắng còn sống khỏe mạnh không mẹ Gà ơi? Hy vọng bé vẫn có một cái kết thúc có hậu và sinh con đàn cháu đống... :x:x
Mẹ em cho Trắng đi là năm 2004, lúc nó tròn 8 tuổi. Tới khi em phát hiện ra sự thật là năm 2009. Nếu Trắng còn sống thì nó được 13 tuổi. Ngày hôm đó, lúc biết tin, em vẫn hi vọng lắm, vừa phóng xe trên đường vừa khóc, 12g đêm còn gọi điện cho cô bạn mẹ em để hỏi. Cô bảo đưa Trắng về được một ngày thì nó lạ nhà nên bỏ đi, không quay lại nữa. Thực ra, nếu hồi đấy Trắng không bỏ nhà chủ mới đi thì chắc chắn mẹ em đón Trắng về lại cho em, vì em bị suy sụp khủng khiếp, không ăn không ngủ cũng không làm được gì, suốt ngày đi khắp nơi tìm nó.
Thực tình nhắc đến Trắng em đau lòng lắm, không muốn kể lại câu chuyện buồn này, nhưng mà em thấy lo cho hai mẹ con mèo của bạn chủ topic...
 

beheoxinhxan

Active Member
Chị là người nuôi mèo và cũng là phụ huynh có con nhỏ yêu quý mèo. Con chị cũng thích ăn chung, ngủ chung với mèo. Nhưng chị cấm em ạ. Con chị chơi vói mèo xong mà không rửa tay chị cũng dọa mang mèo đi cho :). Chị yêu mèo lắm chứ nhưng vấn đe vệ sinh , an toàn cho sức khỏe càng quan trọng:eek:):eek:)
 

ngockun92

Member
vâng ạ, từ hôm đó e rút kinh nghiệm nên bố mẹ e k dọa vứt mèo của e đi nữa, may quá :d
 

Obabo

Member
Thương cho nhièu bạn yêu mèo mà bố mẹ thì lại ghét và đánh đập chúng
Không hiểu sao con người có thể nhẫn tâm đến vậy, hành hạ đánh đập động vật trc mặt con cái thì đã tác động trực tiếp đến suy nghĩ con cái, chẳng hiểu họ nghĩ gì. Mình nghĩ là tiếp tục nuôi thì thương tụi nó lắm, ba mẹ bạn mà cứ đánh đập hoài thì làm sao mà bọn nó chịu đc :((
Bạn thử cho bạn bè hoặc mấy bạn trên diễn đàn mà gần nhà rồi thỉnh thoảng đến thăm xem :-ss:-ss:-ss
Mong là bé sẽ luôn sống tốt từ h về sau
P.s: mà k yêu chiều bọn chúng sao đc, dễ thương thế ai mà kiềm lòng đc. Hoặc bạn có thể làm công tác tư tưởng cho bme bạn xem. Bố mẹ mình may mắn là hiền và yêu quý đvật, mẹ mình còn bế cả con mèo nhà mình lên giường ngủ cùng cơ. Nchung là trước hết thử làm công tác tư tưởng nếu bme bạn nhất định k thể thay đổi đc thì cho em đi thôi bạn ơi, mong e có cuộc sống tốt hơn và thường xuyên đến thăm e
 

ngockun92

Member
vì mèo nhà mình cg ngoan nên trừ những lúc ăn chung ngủ chung thỳ ai cg quý :)
 
Top