Chuyện của Còi làm meonho thương quá.
Meonho đã từng mấy lần phải tiễn những yêu thương của mình đi mất.
Lần đầu, là tiễn thằng Ku.
Ku tội lắm. Một lần học nhạc dzìa ngang Lăng Ông. Dựng xe lại coi người ta bán chó con, mèo con.
Thấy trong một lồng nhốt mèo con, con nào cũng bò lổm ngổm, chỉ có một con là nằm lờ đờ, im re.
Thọc ngón tay lại trước mặt nó, lắc lắc, nó không thèm nhìn, nhắm mắt lại.
Có vẻ nó đuối!
Chị bán mèo gợi ý, cưng mua đi, mèo đực đó, đẹp ghê chưa. Chị để rẻ cho.
Đâu có dự định mua, bán gì, nhưng không hiểu sao vẫn buột miệng hỏi. Nhiêu chị?
Bán cho người ta là năm chục. Bán cho cưng bớt năm ngàn.
Chị ta bắt con mèo ra đưa cho coi.
Ẳm nó trong lòng bàn tay, nó bé bỏng, ấm áp, thoi thóp.
Thương quá. Moi hết túi áo, túi quần, túi xách...còn có băm tám ngàn.
Chị ta nói, cũng được, rồi lột tiền trong tay meonho, nhanh nhẹn bỏ con mèo dô bịch xốp màu đen, quăng dô giỏi xa đạp. Chị ta nhanh như chớp, làm meonho như bị thôi miên, leo lên xe đạp dìa. Chị ấy còn khuyến mãi cho một cái đẩy thiệt mạnh, như vừa tống khứ đi một điều gì xui xẻo lắm.
Từ đó, bé về với meonho. Tên cho bé, meonho kiu là Ku.
Ba meonho nói, có thằng Ku, nhà mình bớt cảnh âm thịnh-dương suy.
Ku vàng óng như tơ. Ốm nhưng rất đẹp.
Nuôi Ku khỏe lắm. Ngoan, hiền, không chạy giỡn, nằm trong ổ tối ngày.
Qua một hai ngày, thì, meonho phát hiện, Ku không biết đi!
Và cả không hề đi cầu, chỉ đi tiểu tại chỗ.
Meonho lo biết chừng nào, khi, từng ngày, từng ngày bụng Ku cứ to lên. To kinh khủng. Rất tội.
Meonho ẳm Ku đến Bs Duy, ở cây xăng Bình Hòa.
Bs mổ lấy phân, và, ngày nào meonho cũng ẳm Ku đến tiêm thuốc bổ.
Từ đó, cứ thi thoảng, Ku lại bị mổ lấy phân.
Bs cảnh báo, Ku bị giãn ruột hoàn toàn, có mổ cũng không được nửa. Bs nói, để Ku lại, mọi hậu sự của Ku, bs lo cho.
Nhưng meonho đâu nỡ, ẳm Ku về.
Giai đoạn cuối rất khó khăn với Ku. Nó vỡ ruột và chảy dịch từ hậu môn. Hôi hám lắm. Nhưng cứ thấy meonho là lết ra khỏi ổ đòi ẳm. Meonho lấy khăn dày, bọc Ku vào bọc nylon và cho nó ngủ bên nách.
Khoảng hơn tháng đau đớn thì Ku đi.
Đang ở trên lớp học, nhận tn của má "Ku chết rồi con ơi"
Tự dưng, người meonho xụp xuống. Trốn học về. Ku còn ấm. Mở tròn hai mắt đau đáu.
Nhiều ngày sau, và tới bây giờ, meonho vẫn chưa quên được ánh mắt Ku.
Đã hơn hai năm rồi!