• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Bạn hãy chia sẻ cùng tôi nếu có một ngày bạn mất đi người bạn nhỏ

Bạn hãy chia sẻ cùng tôi nếu có một ngày bạn mất đi người bạn nhỏ

Mình từng có một chú chó nhỏ rất đáng yêu , nó cực kì tinh nhanh và thông minh , bất cứ khi nào nghe thấy tiếng mình nó cũng mừng rỡ cúi chào , lúc mình buồn , nó luôn bên cạnh chia sẻ . Vậy mà đến khi nó bệnh,mình lại không thể cứu nó(nó muốn giấu không cho mình biết nên cứ lẩn tránh) , hình ảnh cuối cùng còn đọng lại là lúc nó cố lê sức tàn đến bên mình nhìn mình lần cuối.Ba lại không cho mình đến gần, mình chỉ có thể nhìn nó từ xa , ánh mắt nó lúc đó thật buồn như muốn nói lời chào từ biệt mãi mãi . Mình cứ ôm hận trong lòng mà khóc mãi , đến giờ mỗi lần nhắc đến nó mình lại không thể cầm lòng . Mình đã viết bài thơ này như lời tri ân đế người bạn nhỏ:

LUCKY

Tôi đứng lặng trong hoàng hôn đỏ sẫm,
Giọt nắng cuối cùng tiễn bạn đi xa,
Tôi không khóc vì lòng tôi trống rỗng,
Nỗi đau lớn hơn cả nỗi đau .
Ba mươi Tết nhà nhà đều vui sướng,
Đón niềm vui tiếp tới niềm vui.
Không ai biết bên ngoài gió lạnh,
Một linh hồn nhỏ bé đã ra đi.
Tôi vẫn mong đó chỉ là ác mộng,
Một giấc mơ không có thật bao giờ.
Nhưng tôi khóc giờ tôi đã khóc,
Bởi trái tim quặn thắt kỉ niệm xưa.
Tôi không biết tại sao không biết?
Trân trọng phút giây được ở bên nhau.
Tôi những tưởng tình bạn là đơn giản,
Khi tiếc nuối đã quá muộn màng.
Chiều nay bước trên con đường cô độc,
Tôi chờ đợi ánh mắt hồn nhiên xưa.
Nhưng tôi hiểu giờ tôi đã hiểu,
Trong trái tim tôi bạn mãi mãi vĩnh hằng.
...
Tạm biệt nhé tạm biệt May Mắn nhé!...​


 

Rose1402

Vietpet sponsor
Bài thơ hay, sâu sắc, tình cảm và xúc động lắm! Đọc những lời trên của bạn mà mình nhớ đến những người bạn nhỏ của mình đã từng đi xa, nhớ chúng nó, mình cũng không cầm được lòng... :(( Cảm ơn bạn nhé, đã cho mình những cảm xúc đáng trân trọng này... :)
 

cun_con

Member
Hic hic...

Bạn làm mình nhớ Puppy của mình quá. Lúc Puppy chết mình đang làm việc ở xa. Cô em gái mình phone báo tin mà minh nghe như sét đánh, ngồi không làm việc được vì nước mắt chảy mãi không ngừng.....

Nhớ Puppy quáaaaaaa :((


 

ngtttrang

New Member
Bạn làm mình cũng nhớ tới con chó đã mất.

Nó tên Bi, về ở với gia đình mình cũng đã 3 năm.

Nó là giống chó lai mấy chục đời, nên lông nó dài mà cứng lắm, nhìn xa xa giống một con nhím lông trắng. Nó có hàng lông mi cong dài cong vút, cho nên dù là giống đực, mình vẫn xem nó như 1 chị chó cái, đã có lần mình cắt lông nó thành từng hàng từng hàng vòng quanh, giống như chiếc váy nhiều tầng.

Có lẽ vì vậy, nên nó rất nhút nhát, mỗi khi có khách đến nhà, theo bản năng thì chị Bi cũng sủa inh ỏi, nhưng khi trong nhà la to" Bi, chui vô giường" thì y như rằng chị ta chui vô gầm giường, từ trong đó tiếng chị ta ứ ứ vang ra, nghe cứ như muốn sủa mà sợ bị la, nghe cứ như ấm ức lắm.

Nhưng dù sao nó vẫn là 1 con chó đực, cho nên cuộc cắn lộn nào nó cũng có mặt, dù chân ngắn rất mất lợi thế, dù lần nào cắn lộn xong cũng thương tích tả tơi, nhưng cũng không hề ngao ngán. Có lần đang hăng cắn, Mẹ mình can ra thì nó "phập phập" dzô tay Mẹ 2 phát, hậu quả là 2 cục chai trên tay Mẹ đến giờ vẫn còn, lần đó nó cắn xong, chắc là hối hận hay sao mà cụp đuôi chui vào gầm giường trốn mất.

Vì 3 con chó trong nhà không thuận nhau, Mẹ mới gửi nó lên nhà ông anh nhờ nuôi dùm bớt 1 con, nó là con đầu tiên được chọn, vì con Lu thì là cục cưng của thằng út, con Cục thì lưng tưng bất bình thường, sợ Cục lên nhà lạ, nó chạy mất.

Ở nhà anh chị được vài tháng, Bi phạm 1 tội tày đình, là dám....tè lên giường, có lẽ nó quá sợ nên mần bậy thôi, chứ ở nhà đâu có chuyện đó, bà chị dâu mắng vốn, thế là phải lên ẵm nó về. Lúc mới về, nó ốm nhom ốm nhách, bà chị nói do nó không chịu ăn, chứ nhà mình thì biết do nó bị la quá nên không dám ăn, và về đây nó ăn bù, sơ sẩy không canh me là nó măm măm luôn phần của 2 con kia, nó mập lên rất rõ.

Chuyện cũ lặp lại, 3 chúng nó không ưa nhau, Mẹ lại phải nhờ chú ở quê mang nó về nhà chú, hy vọng miền đất mới với gia đình mới, nó sẽ có cuộc sống mới hạnh phúc hơn.

Thỉnh thoảng chú gọi điện vào báo cáo tình hình về nó, thỉnh thoảng nhà mình lại ra đó thăm nó. Chú nói chắc nó bị stress hay sao đó, nên mỗi lần không cho sủa, là nó cứ ứ ứ trong cổ họng thấy tội lắm.

Ban đầu nhà mình cũng lo, vì nhà chú sát đường quốc lộ, sợ nó chạy ra đường đụng xe, nhưng thím nói người yêu nó ở phía sau nhà, chẳng bao giờ nó ra đường đâu, nên cũng thấy yên tâm.

Cách đây 3 ngày, chú thím vào chơi, và báo là nó đã chết. Nó dí một con mèo hoang nên đâm thẳng ra đường, xe đụng nó không sao, nhưng nó thì chết. Nó chết không một vết sướt, không đổ 1 giọt máu, chỉ có cái lưỡi thè dài ra.

Thím kể, đang đi dạy thì nhà gọi điện thoại báo về gấp, hiệu trưởng hỏi có chuyện gì thì mới hay con chó chết. Con bé con thím khóc mất mấy tiếng đồng hồ, đem chôn Bi chôn theo cả quyển sổ khai sinh, dây đeo cổ, chén ăn, chai dầu trị ve, và cả chai nước suối cho nó uống dọc đường. Cả nhà thím đều cầu nguyện cho nó, nếu có kiếp sau xin đầu thai làm người, còn nếu vẫn là chó, xin được sống trong gia đình thương yêu nó như nhà mình, như nhà chú thím.

Âu cũng là cái số.

Ngủ ngoan Bi nhé.
 
NMMT xin được gởi lời mến chào thân ái tới các bạn trong góc phố này vẫn khoẻ và Thu cũng xin thành tâm chia buồn tới các Chủ Gia đã có một lần mất đi chú vật bốn chân thật đáng yêu của mình, một loài vật mùh chúng ta thật thương yêu và trân trọng vì nghĩa đẹp và cao cả của chúng đã mến dành cho những người Chủ Gia của chúng, sau khi đọc xong những đoạn chia sẻ đầy tình người này của các bạn, làm Thu cũng sục sùi nhỏ lệ theo :(, vì Thu cũng đã có một lần mất đi một cô chó con mùh Thu rất mực thương yêu vô cùng, cách khoảng mười năm qua, trong một chuyến đi chơi xa, Thu đọc báo và thấy có một bà Mỹ đăng mục bán Chó, và Thu đã gọi điện để xin tìm tới mua, hông ngờ lái xe, lái mãi, lái mãi, cách thêm mấy tiếng đồng hồ, thì Thu mới tìm được đến nơi của cô chó Pug và người chủ kia, và sau khi trao đổi, bà chủ kia chưa chịu bán chó con cho Thu, vì lúc đó chó con mới chừng khoảng 6 tuần lễ tuổi mùh thôi, và thường là luật bên Mỹ này, thường thường là chó phải ít nhất 8 tuần lễ mới được phép bán, nên Thu đã năn nỉ bà ta thật lâu, là xin bán chó con đó cho Thu, Thu sẽ mang chó con đó về tiểu bang nơi mình cư ngụ và mang chó nhỏ đi chích ngừa liền sau khi về tới nhà, vã lại Thu có bảo bà ta là Thu đã lái xe đi thật xa mới tìm ra được nhà bà ta, sau một hồi bà mới đồng ý chịu bán, và Thu đã trao tiền mua cô chó Pug nhỏ đó mang về, cô ta có màu hơi nâu nâu, như màu cafe sửa, và khuôn mặt thì có vết đen, mùh bên này gọi là fawn pug with black mask, cô ta rất xinh và đáng yêu vô cùng, và sau khi về đến tiểu bang nơi Thu cư ngụ, thì Thu đã mang chó con đi chích ngừa đầy đủ để làm giấy khai sinh cho chó nhỏ và đăng ký hẳn hòi, ngày qua ngày, chó con sống với Thu cũng khoảng một năm, và chó con rất thương yêu và rất trung thành với Thu, và Thu cũng rất thương yêu chó con của mình, tên chó con Thu đặt là Mimi, và chó con với Thu như hình với bóng, chẳng bao giờ rời xa nhau khi Thu có mặt tại nhà, và Thu nhớ lại một buổi chiều thật buồn kia, sau khi đi làm về, Thu mở cửa nhà đi vào, và nhìn thấy cô chó con đáng yêu của Thu nằm lăn quay dưới sàn, bốn chân duỗi thẳng lên trời, đôi mắt thì trợn ngược ra sau và bọt mép sủi đầy, Thu la làng và khóc thật to, và chạy lại ôm chó con lên tay, và chạy qua nhà hàng xóm, và Thu gõ cửa một cặp vợ chồng Mỹ và xin nhờ họ giúp đỡ dùm, họ cũng quýnh quáng lên vì thấy chó con sùi bọt mép, bà xã ông ta gọi điện cho bác sĩ dùm thu, còn ông ta thì chạy ra sân mở vòi nước mát lên để rửa rửa coi chó con có tỉnh lại hay không, và sau đó Thu cùng hàng xóm và chó con đi tới phòng bác sỉ và họ bảo là Thu phải để chó con lại đêm nay, Thu hông muốn rời chó con mình chút nào, nhưng đành phải ráng cắn răng mùh chịu, và chiều hôm sau đi làm về nhà, Thu đến thăm chó con và trả tiền bác sỉ xong và đưa chó con về nhà, họ cạo lấy chút lông trước cổ chó con để khám nghiệm, và họ chỉ khẳng định cho Thu biết là chó con bị giựt kinh phong chiều qua, thế là sau khi thu mang chó con về, cô chó con không còn sủa được nữa :(, cứ nằm liệt người ra đó mùh thôi, Thu thật khổ thân với chó con sau hai tuần liền, Thu xin nghỉ làm ở nhà, hễ có ở nhà là Thu bên cạnh chó con suốt đêm, và cứ cách chừng mỗi ngày, chó con lại bị cơn kinh phong giựt sùi bọt mép, thu phải mang chó con đi bác sỉ khẩn cấp rất nhiều lần và đã tốn thật nhiều tiền vì chó con của mình, và sau nhiều lần Thu mang chó con tới, bác sỉ đành lắc đầu vì bảo họ đã hết cách chữa cho chó con, vì chó con bị chứng kinh phong giựt quá nặng, Thu mang chó con về khóc ngày này qua ngày nọ bỏ cả ăn và ngủ, bạn bè cứ khuyên mãi, cuối cùng Thu đành phải gạt lệ gọi bác sỉ mang chó con trở lại để ban cho chó con một muỗi thuốc tri ân cuối cùng, để chó con không còn phải đau khổ nữa hic hic, nói đến đây làm thu phải khóc :(, hình như chó con linh tính được chuyện này, nó cứ bám lấy chân thu và bác sỉ nói đành xin lỗi cô vì họ hông còn cách nào để chữa nữa, họ hỏi thu cô có muốn ở lại trong phòng này lúc tôi tiêm cho nó muỗi thuốc cuối cùng không, Thu gật đầu và lau nước mắt mình và Thu bảo, tôi đã rất cực khổ để mua được cô chó con này từ một nơi rất xa, lúc cô mới 6 tuần tròn, và tôi rất thương yêu cô ta vô cùng, nay cô mới một tuổi thôi, hông ngờ số phần cô hông may, nên tôi muốn ở lại đây cùng với chó con mình, và Thu quay mặt đi nơi khác để lau đi nước mắt của mình, và lúc Thu quay lại, thì ôi thôi....chó con đã ra đi..vĩnh viễn, Thu gào lên, Thu la, Thu khóc ngất đi và bác sỉ bảo xin lỗi cô, vậy cô có muốn chúng tôi mang chó con đi thiêu không, Thu gạt nước mắt bảo không, tôi sẽ mang chó con của mình về và sẽ mang chó con ra sau vườn để đào mộ chôn, và Thu mang xác chó con về và đào một hố sâu sau vườn nhà mình để chôn đi người bạn thật trung thành và thật yêu quý của mình, Thu đã ngả bệnh cả mấy tháng liền vì nhớ và tiếc thương chó con, bỏ ăn bỏ ngủ :(, Thu hông ngờ số chó con mình quá ngắn ngủi và quá hẩm hiu, hình bóng chó con mãi mãi ngự trị trong tâm hồn Thu vĩnh viễn, Thu luôn nhớ và nghĩ về chó con mỗi khi nhìn ra vườn sau của mình, Thu ước gì chó con mình có thể sống trở lại để cùng Thu chia sẻ những buồn vui mỗi ngày, nhưng có lẽ dòng đời chó con quá nghiệt ngã, hic hic thật thương cho chó con vô cùng hic hic :((

Thương nhớ chó con vô cùng, và xin nguyện cầu cho chó con được mãi mãi ngủ một giấc ngủ bình yên, không còn nghe đau đớn là gì nữa :((

NuocMatMuaThu
 

meoluoi8x

Member
mình có 1 chú chó tên là kapi ,nó thuốc giống chó nhất , thời đó chó nhật người ta nuôi để khinh doanh ,nhưng vì em nó mầu đen nhiều cho nên không co giá trị nhiều lắm, mình giữ lại em này để nuôi , kapi rất khôn và tình cảm , mình nhớ hồi đó học lớp 4 , lớp 5 hay bị mắng vì điểm kém , mội lần ăn mắng mình đều khóc ,kapi đến và em ý liếm nhưng giọt nước mắt cho mình như 1 người bạn lau nước mắt , chuyện buôn vui gì mình cũng kể cho kapi, nhưng kapi bi 1 căn bệnh , hồi đó mình bé nên không biết là bênh gi , chỉ biết rằng người em ý bốc 1mùi rất khó chịu mà mỗi lần em ý gãi thì ra rất nhiều vảy da , như kiểu gàu y , do nhà mình chật lại có mùi ghê nên khách đến nhà ai cũng nói , làm bố mẹ mình phát ngượng và thế là bố quyết định bán cho chó lồng , lần đầu tiên mình có mặt ở nhà , mình khồng cho người ta bặt mình đã khóc rất nhiều , ko ai giăng tay mình ra khỏi kapi được , người ta không thể mang kapi ra khỏi nhà , đành bỏ về , mình đã năn nỉ bố mẹ rất nhiều , xin giữ lại hứa hẹn sẽ tăm cho em thường xuyên , nhưng tình hình càng xấu đi ,người em ý càng bốc mùi nặng hơn , thế rồi ngày định mệnh của em ý cũng đến lúc mình di học bố mẹ đã gọi người lên bán , nghe mẹ kể lại em ý buôn bã đi theo người ta mà không chống cự 1 chút nào , kết cuc buồn quá phải không các bạn , mình cũng chẳng dám trách bố mẹ mình nhiều , minh chỉ trách ngày đó quá bé không thể bảo vệ em nó, mình mong sau này nhà mình có sân thật rộng để không còn phải vào tình thế như vậy nữa
 
Thu xin mến chào meoluoi8x bạn vẫn khoẻ:

Dạ, NMMT cũng vừa mới đọc xong câu chuyện đáng buồn cho chó con của bạn phải cách lìa xa một người chủ, một người chủ gia rất thương yêu nó, nhưng vì hoàn cảnh hông cho phép bạn được giữ lại nó, nghe thật buồn vô cùng :(, nên Thu xin gởi lời chia sẻ nỗi buồn của bạn phải cách xa chó con mùh bạn rất yêu thương, một người bạn bốn chân đầy tình nghĩa của bạn, nhưng có lẽ vì hoàn cảnh không cho phép:(, nên Thu chỉ biết đành xin gởi lời chúc bình yên tới bạn cùng gia đình và chó con của bạn, và Thu cầu mong sao cho chó con của bạn sẽ may mắn tìm được một nơi cư ngụ bình an cùng một người Chủ tốt sau này, Thu mong bạn bảo trọng

Thân ái

NuocMatMuaThu
________________________________________
 

meoluoi8x

Member
Thu xin mến chào meoluoi8x bạn vẫn khoẻ:

Dạ, NMMT cũng vừa mới đọc xong câu chuyện đáng buồn cho chó con của bạn phải cách lìa xa một người chủ, một người chủ gia rất thương yêu nó, nhưng vì hoàn cảnh hông cho phép bạn được giữ lại nó, nghe thật buồn vô cùng :(, nên Thu xin gởi lời chia sẻ nỗi buồn của bạn phải cách xa chó con mùh bạn rất yêu thương, một người bạn bốn chân đầy tình nghĩa của bạn, nhưng có lẽ vì hoàn cảnh không cho phép:(, nên Thu chỉ biết đành xin gởi lời chúc bình yên tới bạn cùng gia đình và chó con của bạn, và Thu cầu mong sao cho chó con của bạn sẽ may mắn tìm được một nơi cư ngụ bình an cùng một người Chủ tốt sau này, Thu mong bạn bảo trọng

Thân ái

NuocMatMuaThu
________________________________________

thank bạn thu , nhưng rât tiếc em nó không có cơ hội ở với chủ khác bạn ạ , có thể bạn không hiểu từ chó lồng là gì đúng không , mình xin giai thích với ban " chó lồng " chỉ nhưng người đi thu gom chó dạo , đựng chó trong nhưng chiếc lồng để đằng sau rồi bán cho hàng thịt chó bạn a j :((
 

khangvcb

Member
Các bạn thân mến !

Cách đây khoảng 3 năm, tôi cũng mất anh bạn “bốn chân” thân yêu của mình. Tất cả mọi người trong gia đình đều tiếc thương vô hạn anh bạn thân yêu ấy. Chú Berger tên là Kean rất thông minh và ngoan ngoãn, chú được hai tuổi thì bị dính căn bệnh nan y không thể chữa khỏi. Buồn thương anh bạn “bốn chân thân yêu” bạc mệnh, tôi có viết truyện ngắn KEAN để tưởng nhớ và có đăng trên mục góc văn nghệ Viet pet để trải tấm lòng mình.

Xin chia sẻ với các bạn có đồng cảnh như tôi khi đã mất đi người bạn thân yêu, mới thấy nỗi niềm đau xót lớn lao như thế nào !

Chào thân ái!
 
thank bạn thu , nhưng rât tiếc em nó không có cơ hội ở với chủ khác bạn ạ , có thể bạn không hiểu từ chó lồng là gì đúng không , mình xin giai thích với ban " chó lồng " chỉ nhưng người đi thu gom chó dạo , đựng chó trong nhưng chiếc lồng để đằng sau rồi bán cho hàng thịt chó bạn a j :((
Thu xin mến chào meoluoi8x vẫn khoẻ:

Dạ, vậy thì Thu xin thành thật chia buồn cùng bạn, có lẽ vì lý do Thu đã rời xa quê nhà cũng hơi khá lâu, nên đôi khi hông rành hết được từ ngữ dùng của người Việt Nam mình, vì có lẽ tiếng Việt Nam mình thật phong phú, nhưng Thu thì hông có may mắn để học và thấu hết, nên Thu xin rất cảm ơn bạn đã giải thích dùm cho Thu chữ chó lồng vừa trên, thế là hôm nay Thu lại học được thêm một từ mới, nhưng trong hoàn cảnh này, thì nghe thật là buồn, Thu nghe người ta làm thịt chó ăn, mùh lòng Thu nghe đau xót và rất thương tâm :(, Thu cầu mong sao cho mọi người đều suy nghĩ lại trước khi mang người bạn bốn chân trung thành của mình ra làm bữa tráng miệng cho chính mình, nghe tội nghiệp vô cùng :(, thêm lần nữa, Thu xin gởi lời chia buồn cùng bạn và chó nhỏ của bạn, và xin cầu mong cho chó nhỏ đó của bạn....hic hic :((, nói đến đây, thấy nghẹn lòng quá :(, xin cầu chúc bạn và gia đình một ngày bình yên

Thân ái

NuocMatMuaThu
_______________________________________________________
 
Các bạn thân mến !

Cách đây khoảng 3 năm, tôi cũng mất anh bạn “bốn chân” thân yêu của mình. Tất cả mọi người trong gia đình đều tiếc thương vô hạn anh bạn thân yêu ấy. Chú Berger tên là Kean rất thông minh và ngoan ngoãn, chú được hai tuổi thì bị dính căn bệnh nan y không thể chữa khỏi. Buồn thương anh bạn “bốn chân thân yêu” bạc mệnh, tôi có viết truyện ngắn KEAN để tưởng nhớ và có đăng trên mục góc văn nghệ Viet pet để trải tấm lòng mình.

Xin chia sẻ với các bạn có đồng cảnh như tôi khi đã mất đi người bạn thân yêu, mới thấy nỗi niềm đau xót lớn lao như thế nào !

Chào thân ái!
NMMT xin mến chào khangvcb vẫn khoẻ:

Dạ, vừa qua, Thu có dừng chân ghé lại thăm chủ đề này, và cũng vô tình đọc được đôi dòng chia sẻ của khangvcb cùng các bạn nơi đây, cho Thu cũng xin được phép gởi lời chia buồn đến cùng bạn, và cầu mong sao, sau một đêm ngủ say mình tỉnh dậy, tất cả những gì mình đã trải qua, đều chỉ là một cơn ác mộng mùh thôi, hy vọng bầu trời sẽ sáng hơn và nắng sẽ trong hơn, thêm lần nữa, Thu cũng xin thành thật chia buồn cùng khangvcb và cùng các bạn, ai đã có một lần mất đi những gì mình thương yêu nhất, và trong đó, có cả người bạn bốn chân nhỏ bé trung thành kia :(, trước khi hạ bút, Thu xin mến chúc khhangcvb cùng một gia đình vạn lời chúc lành cho một ngày mới bình an và cầu mong sao cho mọi chuyện sẽ được tốt đẹp hơn, mong khangcvb và các bạn bảo trọng

Thân ái

NuocMatMuaThu
____________________________________________________
 

khangvcb

Member
Gửi bạn Nước mắt mùa thu:

Cảm ơn Bạn Thu rất nhiều. Hy vọng có ngày nào đó được gặp bạn tại Việt nam. Hiện nay, tôi cũng chưa có anh bạn mới nào bởi vì vẫn còn nhớ người bạn cũ, nhớ lắm! Chỉ cần nhìn cái bát thức ăn của nó thôi là lại nhớ, chỉ cần nhìn vết chân của nó còn in hằn trên tường trắng cũng lại nhớ và nhớ nhiều lắm. Do đó, tôi cứ để thời gian trôi và che phủ dần đi để khi nào vô tình gặp được anh bạn mới mà khuây khoả được thì sẽ bắt đầu gắn bó với bạn "bốn chân" lại từ đầu. Truyện "Lita" mình viết cũng một phần nào về nó đấy vì mình yêu quý dòng chó Berger mà. Có lẽ mình tâm sự hơi dài rồi. cuối cùng, xin chúc Nước mắt mùa Thu mạnh khoẻ, hạnh phúc và đừng "rơi nước mắt" nhiều nhé! Bạn hãy giành nước mắt lúc hạnh phúc nhất trong cuộc đời.

Chào thân ái!
KhangVCB
 
Mình nuôi nhiều chó meò lắm

Con chó đầu tiên mình yêu quí nhất, có kem có bánh thì cho nó ăn cùng, nhưng tự nhiên lại bị cho đi, mình đã trút giận lên con mèo ( sau khi con chó bị cho đi thì mẹ mang mèo về mà )

Con chó thứ 2 chết, vì nó có kiểu chủ về thì mừng, không vẫy đuôi mà xoay tròn như cái chong chóng í. và lần đấy nó xoay nhiều quá, xích bị cuốn lại và thít cổ nó ... nó chết đấy ... và tất là tớ đã khóc

Con mèo tiếp theo bị bệnh, mình đã mời BSTY đến nhà khám, bôi dầu xanh lè lông nó, và cuối cùng nó vẫn chết, mà thậm chí trước lúc chết nó còn không nhắm nổi mắt, như còn muốn nói điều gì đó

Con mèo tiếp nữa thì ăn phải bả. Nó chết, trước lúc chết nó cố lê đến chị mình ( lúc đấy mình đang đi học, chị gọi điện báo tin ), nhưng tước lúc chạm vào lòng chị thì nó đã lên trời ...

Còn nhiều lắm. đa số mình đều mời BSTY đến khám nhưng họk đều không khám đượck, từ đó mình bắt dsdầu ghét các BSTY ... Mình viết những dòng này qua nước mắt, nếu có viết sai từ nào thì mình rất xin lỗi, vì mắt mình nhòe đi rồi, khôg thấy rõ nữa ...
 
Top