• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Đôi điều chú ý khi đặt câu hỏi với bác sỹ thú y về bệnh tình thú cưng của mình

chienvet

Chuyên gia thú y
Hiện nay có rất nhiều bạn gọi điện, add yahoo, nhắn tin để hỏi tình hình thú cưng của mình. Nhưng có rất nhiều bạn có những câu hỏi rất "tiết kiệm lời", ví dụ như: "Anh ơi, hôm nay chó nhà em bị nôn. Như thế là nó bị bệnh gì ạ?", rồi :"Anh ơi, mèo của em tự nhiên bị nôn rồi bỏ ăn, nó mắc bệnh gì ạ? Điều trị như thế nào ạ?"; "Anh ơi, cún em bị ho, điều trị như thế nào ạ?"....v.v...

Mình muốn gửi đến các bạn đôi lời thế này:

Bác sỹ thú y cũng chỉ là một người bình thường chứ họ không phải là thánh thần gì để quản lý hết tất cả thú cưng mà các bạn đang nuôi vì thế các bạn đừng bao giờ nhắn tin, gọi điện hỏi bộp một cái: "chó, mèo nhà em bị làm sao?". Vì họ đâu có biết thú cưng nhà bạn như thế nào, đầu đuôi nó ra sao (trừ phi đó là những khách hàng thân thiết của bác sĩ, thì khi đó BSTY mới biết rõ về con vật đó). Vì thế mình đưa ra một số ý cho các bạn chuẩn bị trước khi hỏi BSTY về tình trạng thú cưng của mình như sau:

1. Đầu tiên các bạn cần cung cấp thông tin về con vật cưng của mình, có thể bao gồm một số thông tin sau:
- Con vật của bạn đã được bao nhiêu tuổi rồi?
- Nguồn gốc của nó có rõ ràng không?
- Bạn nuôi đã được bao lâu rồi?
- Đã được tiêm phòng đầy đủ chưa?

2. Trước khi có dấu hiệu khác thường các bạn có hành động gì với nó không?
Ví dụ như có dấu hiệu đường tiêu hóa thì là: trước đó có tắm, có cho nó ăn đồ ăn lạ không? Nó có được thả rông không?, nó có bị lạnh không? Nó đã được tẩy giun chưa?
Dấu hiệu hô hấp là: trước đó có tắm cho nó không? nó có ra ngoài đường không?v.v..

3. Các bạn cần mô tả rõ các dấu hiệu của bệnh từ khi nó mới biểu hiện đến khi phát bệnh nặng.

4. Các bạn cần thông báo là con vật đã có biểu hiện được bao nhiêu ngày rồi?

5. Các bạn đã đưa đi khám ở đâu chưa? Đã tự ý hoặc có ý kiến của người khác là dùng thuốc gì chưa?

6. Tình trạng của con vật hiện tại là như thế nào?

Khi bạn cung cấp càng nhiều thông tin cho bác sĩ thì bác sĩ sẽ có hương nhanh nhất và không mất thời gian để hỏi lại các bạn từng ấy thông tin trên. Nếu bs ngại hỏi đầy đủ các thông tin trên thì lý do thường là họ đang rất bận mà lại ngồi hỏi các bạn từng ấy thông tin rồi các bạn kể mất rất nhiều thời gian. Mà bs thì có rất nhiều con vật khác cần quan tâm trong khi các bạn chỉ có con vật của mình, vì thế các bạn cũng phải thông cảm cho bs và khi hỏi ý kiến từ xa thì các bạn cố gắng cung cấp đủ các thông tin cần thiết trên.

Note: Đừng bao giờ ngại mang thú cưng của mình đi khám bs vì suy nghĩ cứ đến bác sĩ là mất nhiều tiền. Vì con vật càng được kiểm tra sớm thì phương án chữa bệnh càng nhiều hơn và hy vọng sống của thú cưng càng mở rộng hơn. Rất nhiều trường hợp thú cưng đến được bác sỹ kiểm tra miễn phí!

Bs Chienvet
nguồn
 

linkmitu

Member
cảm ơn bác sĩ về những góp ý trên. mình thấy rất nhiều bạn trên diễn đàn lập topic ở mục hỏi nhanh đáp gọn sk mèo đưa ra thông tin rất sơ sài về vật nuôi, triệu chứng bệnh tật,.. mà mong muốn có được câu trả lời và góp ý của mọi người 1 cách chính xác là điều không thể. có nhiều bạn mèo ốm nặng lắm mà còn chần chừ chưa đưa đi bác sĩ thú y, từ tốn lên diễn đàn lập topic với thông tin cung cấp không đầy đủ mà mong muốn tìm ra được cách chữa trị cho vật nuôi của mình, khiến mọi người trên diễn đàn không những lo lắng thay các bạn về sk của thú cưng các bạn đó mà khiến tình trạng thú cưng ngày 1 tệ đi.
 

Phu Dung

Moderator
Theo mình thấy, khi đến bác sĩ (kể cả để chữa bệnh cho người hay cho mèo) thông thường hay có 2 tình huống này:

1-Bất cập: người bệnh/ chủ mèo được hỏi gì cũng trả lời không biết, hoặc trả lời rất sơ sài, không đầy đủ, hỏi chuyện này trả lời chuyện kia;

2-Thái quá: người bệnh/ chủ mèo nói luyên thiên về mình/ mèo của mình mà hầu hết là không liên quan đến tình trạng bệnh tật của mình hay của mèo.

Cả hai trường hợp này đều gây mệt mỏi cho BS (một ngày BS phải tiếp bao nhiêu bệnh nhân, giải quyết bao nhiêu ca bệnh) nếu ai cũng thế thì chết BS mất và hiệu quả chữa bệnh cũng không thể cao khi BS không có đủ thông tin cần thiết.

Mình nghĩ người bệnh hay chủ mèo bệnh phải có sự hợp tác tốt với BS mà biểu hiện đầu tiên là mô tả chính xác tình trạng/ triệu chứng của mình hay của mèo, nắm vững các vấn đề có liên quan (thức ăn, nước uống, môi trường sống, giấc ngủ, hoạt động hàng ngày...) để kịp thời trả lời khi BS có hỏi đến.

Mỗi khi mình đi khám bệnh, khi ngồi đợi trước phòng khám, mình luôn suy nghĩ trước về nội dung sẽ nói với BS khi BS hỏi "Chị/em bị sao thế?" sao cho thật ngắn gọn, chính xác và đầy đủ nhất. Do đó tuy khám bệnh bằng BHYT rất đông, BS rất mệt mỏi nhưng mình chưa bao giờ bị BS cáu gắt vì nói lan man hay mô tả sai tình trạng bệnh tật cả.

Mỗi khi đưa mèo đi BS cũng thế, trên đường đi mình cũng suy nghĩ sẵn nội dung trao đổi với BS: sẽ trình bày gì, sẽ hỏi thêm điều gì, dự kiến trước những câu hỏi BS có thể hỏi và chuẩn bị sẵn câu trả lời. Nhờ đó mà việc chữa trị rất dễ dàng, thuận lợi và xây dựng được mối quan hệ tốt với BS.

Muốn làm được như thế, chúng ta cần thường xuyên học hỏi, trau dồi hiểu biết về sức khoẻ và bệnh tật (của người/ của mèo) thì mới có đủ khả năng trình bày, mô tả cho chính xác và biết vấn đề nào là quan trọng cần phải nói, vấn đề nào không cơ bản nên lược đi.

BS nào mà không ưa thích những bệnh nhân/ thân chủ vừa hiểu biết, vừa hợp tác tốt? Mà như thế thì ai có lợi? Chính là kẻ đau yếu chúng ta hay con yêu tinh lông lá đang rên hừ hừ của chúng ta chứ còn ai nữa? :D :D :D
 

chienvet

Chuyên gia thú y
Vâng! Bs gặp được những người chủ mèo như chị PhuDung thì cũng đỡ mệt:D và thậm chí đỡ cau có:">. Mỗi chúng ta hãy là người bạn thực sự của mèo, vì những người quan tâm, ở cùng với mèo cưng của mình hàng ngày, thì sẽ nhận thấy ngay sự thay đổi của mèo, và nguyên nhân dẫn tới bệnh của mèo cũng dễ được tìm ra hơn, giúp bs chẩn đoán chính xác hơn!
 
Hiện nay có rất nhiều bạn gọi điện, add yahoo, nhắn tin để hỏi tình hình thú cưng của mình. Nhưng có rất nhiều bạn có những câu hỏi rất "tiết kiệm lời", ví dụ như: "Anh ơi, hôm nay chó nhà em bị nôn. Như thế là nó bị bệnh gì ạ?", rồi :"Anh ơi, mèo của em tự nhiên bị nôn rồi bỏ ăn, nó mắc bệnh gì ạ? Điều trị như thế nào ạ?"; "Anh ơi, cún em bị ho, điều trị như thế nào ạ?"....v.v...

Mình muốn gửi đến các bạn đôi lời thế này:

Bác sỹ thú y cũng chỉ là một người bình thường chứ họ không phải là thánh thần gì để quản lý hết tất cả thú cưng mà các bạn đang nuôi vì thế các bạn đừng bao giờ nhắn tin, gọi điện hỏi bộp một cái: "chó, mèo nhà em bị làm sao?". Vì họ đâu có biết thú cưng nhà bạn như thế nào, đầu đuôi nó ra sao (trừ phi đó là những khách hàng thân thiết của bác sĩ, thì khi đó BSTY mới biết rõ về con vật đó). Vì thế mình đưa ra một số ý cho các bạn chuẩn bị trước khi hỏi BSTY về tình trạng thú cưng của mình như sau:

1. Đầu tiên các bạn cần cung cấp thông tin về con vật cưng của mình, có thể bao gồm một số thông tin sau:
- Con vật của bạn đã được bao nhiêu tuổi rồi?
- Nguồn gốc của nó có rõ ràng không?
- Bạn nuôi đã được bao lâu rồi?
- Đã được tiêm phòng đầy đủ chưa?

2. Trước khi có dấu hiệu khác thường các bạn có hành động gì với nó không?
Ví dụ như có dấu hiệu đường tiêu hóa thì là: trước đó có tắm, có cho nó ăn đồ ăn lạ không? Nó có được thả rông không?, nó có bị lạnh không? Nó đã được tẩy giun chưa?
Dấu hiệu hô hấp là: trước đó có tắm cho nó không? nó có ra ngoài đường không?v.v..

3. Các bạn cần mô tả rõ các dấu hiệu của bệnh từ khi nó mới biểu hiện đến khi phát bệnh nặng.

4. Các bạn cần thông báo là con vật đã có biểu hiện được bao nhiêu ngày rồi?

5. Các bạn đã đưa đi khám ở đâu chưa? Đã tự ý hoặc có ý kiến của người khác là dùng thuốc gì chưa?

6. Tình trạng của con vật hiện tại là như thế nào?

Khi bạn cung cấp càng nhiều thông tin cho bác sĩ thì bác sĩ sẽ có hương nhanh nhất và không mất thời gian để hỏi lại các bạn từng ấy thông tin trên. Nếu bs ngại hỏi đầy đủ các thông tin trên thì lý do thường là họ đang rất bận mà lại ngồi hỏi các bạn từng ấy thông tin rồi các bạn kể mất rất nhiều thời gian. Mà bs thì có rất nhiều con vật khác cần quan tâm trong khi các bạn chỉ có con vật của mình, vì thế các bạn cũng phải thông cảm cho bs và khi hỏi ý kiến từ xa thì các bạn cố gắng cung cấp đủ các thông tin cần thiết trên.

Note: Đừng bao giờ ngại mang thú cưng của mình đi khám bs vì suy nghĩ cứ đến bác sĩ là mất nhiều tiền. Vì con vật càng được kiểm tra sớm thì phương án chữa bệnh càng nhiều hơn và hy vọng sống của thú cưng càng mở rộng hơn. Rất nhiều trường hợp thú cưng đến được bác sỹ kiểm tra miễn phí!

Bs Chienvet
nguồn
Câu đầu tiên tôi xin góp ý với bác sỹ vài điều như sau:
Đồng ý rằng cần phải thông tin chi tiết về thú cưng mình nuôi cho bác sỹ(nếu không trực tiếp đưa đi khám được.Điều này hoàn toàn đúng và rất cần thiết.
Thứ lỗi cho tôi nói thẳng.Ông mang 2 từ bác sỹ mà tôi quá thất vọng vì cái thái độ cau có của ông.Tôi chưa thấy 1 bác sỹ nào ăn nói vô trách nhiệm như ông cả.
Tôi là người gọi điện cho ông chiều ngày 8/3 đây.
Tôi nói rõ tình trạng mèo của tôi:
-Bé được nuôi tầm 4 tháng,tự nhiên bị nôn.Bỏ ăn,nôn lần đầu ra sủi bọt vàng,sau đó bot trắng và bị chảy nước dãi liên tục sùi bọt mép.Và tôi thấy bé hay bắt ruồi và ăn.Gần đây nhất trước khi bị nôn khoảng nủa ngày thì tôi thấy bé bắtcon gián ăn.Tôi lên nhà đã thấy nó ăn gần hết ko kịp ngăn.
Thú thật với ông tôi là 1 thằng tồi.Không thể đưa bé đi khám được do tính chất công việc của tôi nên tôi mới phải gọi bác sỹ đến tận nhà khám.Tôi đã gọi 1 vị bác sỹ khác không phải ông đến khám nhưng vì lý do vợ bác sỹ ấy sắp sinh nên không đến đựoc.Nhẽ ra tôi chả bao giờ gọi cho ông đâu.Nhưng vì thuơng bé tôi nhắc điện thoại gọi ông để cầu cứu.Bỏ qua tất cả những điều trứoc đây tôi không chấp nhận đuơc y đức của 1 vị bác sỹ như ông.Ông còn nhớ tôi là người nuôi 2 bé mèo tên Đen và mướp chứ?2 bé cũng nôn y như vây.Đêm khuya tôi gọi cho ông hỏi để biết đường sơ cứu tạm thời nhưng ông làm ngay 1 câu:"Ngày không gọi đêm lại đi gọi".Ngày 2 bé không nôn đêm mới rõ rệt.Vậy ngày tôi gọi ông làm gì?Ông còn nhơ hay đã quên?
Đến ngày hôm nay tôi 1 lần nũa gọi cho ông,chưa nói hết câu ông cắt ngang luôn:"không mang đến biết làm sao được?"
Ông có cảm thấy câu trả lời của ông quá vô trách nhiệm hay không?Có chấp nhận được hay không?
Chí ít ông hãy lắng nghe tôi nói hết lời nhưng ông nói chen ngang như thế đấy gọi là phép lịch sự à?
ý của tôi muốn ông cho tôi lời khuyên chí ít là tạm thới để cầm nôn cho bé.Tôi định tính mời ông về nhà tôi khám cho bé thì ông nói ông không có dịch vụ đấy?
Sở dĩ tôi nhờ ông đến tận nhà là vì tôi có đọc qua bài 1 bạn đã được ông không quản đêm khuya đến cứu giúp nên tôi mới gọi.
Tôi nói cho ông biết nhé,bé mèo nhà tôi giá trị tinh thần rất lớn đối với tôi.Còn nếu xét về vật chất thì bé là mèo ta chả phải mèo anh hày 34 giá trị về mặt vật chất hơn nhiều hơn nghìn lần.Nhưng dù mèo nào thì cũng là bé tôi nuôi từ bé.
Tôi phải công nhận tôi là một thằng tồi.Không có thời gian nhưng vẫn thích nuôi mèo để rồi khi bé bị bệnh không có thời gian đưa bé đi khám.Tôi nhận lỗi về tôi.và 1 bé nữa tôi nuôi lại ra đi.Tôi rất buôn.Nhẽ ra tôi không định lôi điều này nói đâu nhưng ông lập cái topic khiến tôi không thể nào kìm chế được nữa.
Xin thưa với ông tâm lý của tôi và những người hay gọi điện hỏi để tư vấn đều giống nhau cả.Có người vì công việc,có muôn vàn lý do để p[hải nhắc điện thoại gọi ông.Chí ít ông nên lắng nghe người ta đã chứ đừng có cáu."Bị bẹnh thì đem đi bác sỹ".Câu này trẻ lên 1 cũng nói được.Làm nghề bác sỹ khó lắm ông ạ.Tuy tôi không phải là bác sỹ nhưng tôi biết điều này.Người có thú cưng bị bệnh hay bị bệnh họ rất hoang mang.Họ cần được chia sẻ kinh nghiệm!Ông có hiểu được hay không?Làm việc ai cũng mệt.Làm bác sỹ y đức phải đặt lên hàng đầu.Cá nhân tôi thấy ông như vậy là không đúng chứ không muốn nói là rất tồi.
Nếu tôi là bác sỹ thú y sẽ không bao giờ tôi cau có khó chịu như ông.Ông nên xem xét lại cái thái độ của ông.Tôi góp ý chân thành.Là 1 bác sỹ giỏi không chỉ có kiến thức đâu.Cần cái tâm nữa.Nếu ông sợ gọi điện hỏi thì tôi nghĩ ông nên đặt số ĐT của ông để buôn bán vật dụng cho thú cưng thì hơn để mọi người đõ phiền ông khiến ông phải mệt.
Giờ đây bên tôi chả còn bé nào cả.Tôi là thằng tồi.Tôi sẽ không nuôi bé nào nữa.Tôi nhận lỗi về mình.Tôi không đáng làm chủ các bé cưng.
Hãy xem lại nhân cách,y đức của mình đi nhé.1 làn nữa tôi chân thành góp ý với ông để ông trở thành 1 vị bác sỹ tôt chứ tôi không có ý bêu xấu ông.
 

chienvet

Chuyên gia thú y
Câu đầu tiên tôi xin góp ý với bác sỹ vài điều như sau:
Đồng ý rằng cần phải thông tin chi tiết về thú cưng mình nuôi cho bác sỹ(nếu không trực tiếp đưa đi khám được.Điều này hoàn toàn đúng và rất cần thiết.
Thứ lỗi cho tôi nói thẳng.Ông mang 2 từ bác sỹ mà tôi quá thất vọng vì cái thái độ cau có của ông.Tôi chưa thấy 1 bác sỹ nào ăn nói vô trách nhiệm như ông cả.
Tôi là người gọi điện cho ông chiều ngày 8/3 đây.
Tôi nói rõ tình trạng mèo của tôi:
-Bé được nuôi tầm 4 tháng,tự nhiên bị nôn.Bỏ ăn,nôn lần đầu ra sủi bọt vàng,sau đó bot trắng và bị chảy nước dãi liên tục sùi bọt mép.Và tôi thấy bé hay bắt ruồi và ăn.Gần đây nhất trước khi bị nôn khoảng nủa ngày thì tôi thấy bé bắtcon gián ăn.Tôi lên nhà đã thấy nó ăn gần hết ko kịp ngăn.
Thú thật với ông tôi là 1 thằng tồi.Không thể đưa bé đi khám được do tính chất công việc của tôi nên tôi mới phải gọi bác sỹ đến tận nhà khám.Tôi đã gọi 1 vị bác sỹ khác không phải ông đến khám nhưng vì lý do vợ bác sỹ ấy sắp sinh nên không đến đựoc.Nhẽ ra tôi chả bao giờ gọi cho ông đâu.Nhưng vì thuơng bé tôi nhắc điện thoại gọi ông để cầu cứu.Bỏ qua tất cả những điều trứoc đây tôi không chấp nhận đuơc y đức của 1 vị bác sỹ như ông.Ông còn nhớ tôi là người nuôi 2 bé mèo tên Đen và mướp chứ?2 bé cũng nôn y như vây.Đêm khuya tôi gọi cho ông hỏi để biết đường sơ cứu tạm thời nhưng ông làm ngay 1 câu:"Ngày không gọi đêm lại đi gọi".Ngày 2 bé không nôn đêm mới rõ rệt.Vậy ngày tôi gọi ông làm gì?Ông còn nhơ hay đã quên?
Đến ngày hôm nay tôi 1 lần nũa gọi cho ông,chưa nói hết câu ông cắt ngang luôn:"không mang đến biết làm sao được?"
Ông có cảm thấy câu trả lời của ông quá vô trách nhiệm hay không?Có chấp nhận được hay không?
Chí ít ông hãy lắng nghe tôi nói hết lời nhưng ông nói chen ngang như thế đấy gọi là phép lịch sự à?
ý của tôi muốn ông cho tôi lời khuyên chí ít là tạm thới để cầm nôn cho bé.Tôi định tính mời ông về nhà tôi khám cho bé thì ông nói ông không có dịch vụ đấy?
Sở dĩ tôi nhờ ông đến tận nhà là vì tôi có đọc qua bài 1 bạn đã được ông không quản đêm khuya đến cứu giúp nên tôi mới gọi.
Tôi nói cho ông biết nhé,bé mèo nhà tôi giá trị tinh thần rất lớn đối với tôi.Còn nếu xét về vật chất thì bé là mèo ta chả phải mèo anh hày 34 giá trị về mặt vật chất hơn nhiều hơn nghìn lần.Nhưng dù mèo nào thì cũng là bé tôi nuôi từ bé.
Tôi phải công nhận tôi là một thằng tồi.Không có thời gian nhưng vẫn thích nuôi mèo để rồi khi bé bị bệnh không có thời gian đưa bé đi khám.Tôi nhận lỗi về tôi.và 1 bé nữa tôi nuôi lại ra đi.Tôi rất buôn.Nhẽ ra tôi không định lôi điều này nói đâu nhưng ông lập cái topic khiến tôi không thể nào kìm chế được nữa.
Xin thưa với ông tâm lý của tôi và những người hay gọi điện hỏi để tư vấn đều giống nhau cả.Có người vì công việc,có muôn vàn lý do để p[hải nhắc điện thoại gọi ông.Chí ít ông nên lắng nghe người ta đã chứ đừng có cáu."Bị bẹnh thì đem đi bác sỹ".Câu này trẻ lên 1 cũng nói được.Làm nghề bác sỹ khó lắm ông ạ.Tuy tôi không phải là bác sỹ nhưng tôi biết điều này.Người có thú cưng bị bệnh hay bị bệnh họ rất hoang mang.Họ cần được chia sẻ kinh nghiệm!Ông có hiểu được hay không?Làm việc ai cũng mệt.Làm bác sỹ y đức phải đặt lên hàng đầu.Cá nhân tôi thấy ông như vậy là không đúng chứ không muốn nói là rất tồi.
Nếu tôi là bác sỹ thú y sẽ không bao giờ tôi cau có khó chịu như ông.Ông nên xem xét lại cái thái độ của ông.Tôi góp ý chân thành.Là 1 bác sỹ giỏi không chỉ có kiến thức đâu.Cần cái tâm nữa.Nếu ông sợ gọi điện hỏi thì tôi nghĩ ông nên đặt số ĐT của ông để buôn bán vật dụng cho thú cưng thì hơn để mọi người đõ phiền ông khiến ông phải mệt.
Giờ đây bên tôi chả còn bé nào cả.Tôi là thằng tồi.Tôi sẽ không nuôi bé nào nữa.Tôi nhận lỗi về mình.Tôi không đáng làm chủ các bé cưng.
Hãy xem lại nhân cách,y đức của mình đi nhé.1 làn nữa tôi chân thành góp ý với ông để ông trở thành 1 vị bác sỹ tôt chứ tôi không có ý bêu xấu ông.
Vâng! Anh đúng là một thằng tồi!
Anh hãy biến yêu thương của mình thành hành động đi. Anh bận, ai cũng bận cả anh ạ. Bận đến mức không thể mang mèo đi khám bệnh ư? thế anh gọi bác sĩ đến nhà thì anh có thời gian à, bs đến nhà thì anh không mất thời gian để làm việc à, hay anh kệ bs làm gì thì làm còn anh làm việc của anh? Anh có sẵn sàng bỏ tiền ra thuê taxi để mang mèo đi khám bệnh không? Anh có biết bao nhiêu người đã bỏ việc để mang chúng đi khám không?
- Không biết anh làm nghề gì? Nhưng anh đừng bao giờ có kiểu ví von vô lý: "Nếu tôi là bác sỹ thú y sẽ không bao giờ tôi cau có khó chịu!" Bởi vì anh biết anh không bao giờ làm được nên anh ví, mỗi người một tính cách anh ạ.
- Đừng viện cớ vì bận mà không đưa mèo đi khám được, thế nếu con anh ốm, anh có nghỉ làm để đưa nó đi khám không? Hay anh chỉ coi con mèo là con vật, nó chết cũng chẳng sao? Nên anh cứ ngồi đó và tỏ ra cao thượng, tình yêu thương cao vời vợi:|
- Thứ nữa anh bảo gọi điện để nhờ bs chỉ cách sơ cứu: Anh có biết sơ cứu là gì không? Hay anh sơ cứu từ khi nó bị bệnh cho đến khi nó chết?
- Mèo ốm phải đi khám là điều tất nhiên, vì bs chỉ nghe qua là biết mức độ nó thế nào rồi. Đã bảo anh mang ngay đi thì anh ngồi trách bs không mách cho anh tự làm!
...............
Còn rất nhiều thứ muốn nói nhưng thôi, anh hiểu sao thì hiểu, và tôi chưa bao giờ nhận mình là bs tốt, vì tôi có tốt đâu.
 
Vâng! Anh đúng là một thằng tồi!
Anh hãy biến yêu thương của mình thành hành động đi. Anh bận, ai cũng bận cả anh ạ. Bận đến mức không thể mang mèo đi khám bệnh ư? thế anh gọi bác sĩ đến nhà thì anh có thời gian à, bs đến nhà thì anh không mất thời gian để làm việc à, hay anh kệ bs làm gì thì làm còn anh làm việc của anh? Anh có sẵn sàng bỏ tiền ra thuê taxi để mang mèo đi khám bệnh không? Anh có biết bao nhiêu người đã bỏ việc để mang chúng đi khám không?
- Không biết anh làm nghề gì? Nhưng anh đừng bao giờ có kiểu ví von vô lý: "Nếu tôi là bác sỹ thú y sẽ không bao giờ tôi cau có khó chịu!" Bởi vì anh biết anh không bao giờ làm được nên anh ví, mỗi người một tính cách anh ạ.
- Đừng viện cớ vì bận mà không đưa mèo đi khám được, thế nếu con anh ốm, anh có nghỉ làm để đưa nó đi khám không? Hay anh chỉ coi con mèo là con vật, nó chết cũng chẳng sao? Nên anh cứ ngồi đó và tỏ ra cao thượng, tình yêu thương cao vời vợi:|
- Thứ nữa anh bảo gọi điện để nhờ bs chỉ cách sơ cứu: Anh có biết sơ cứu là gì không? Hay anh sơ cứu từ khi nó bị bệnh cho đến khi nó chết?
- Mèo ốm phải đi khám là điều tất nhiên, vì bs chỉ nghe qua là biết mức độ nó thế nào rồi. Đã bảo anh mang ngay đi thì anh ngồi trách bs không mách cho anh tự làm!
...............
Còn rất nhiều thứ muốn nói nhưng thôi, anh hiểu sao thì hiểu, và tôi chưa bao giờ nhận mình là bs tốt, vì tôi có tốt đâu.
tôi chả thèm cãi nhau gì với ông.Tôi nhận tôi là tồi mà."Ban ngày không gọi nửa đêm lại gọi" Ông là bác sỹ mà ông nói được câu này à.Tôi nghĩ ông nên nhìn nhận lại cái sai của mình,hơn là lên đây đôi co với tôi.Mỗi người một công việc,có những cái mình không thể làm khác được.Nhưng nói chung tôi không dưa được bé đi là tôi không tốt,tôi nhận.Nhưng nếu ông cứ lên đây biện minh hay lý giải những gì ông cho là ông dúng thì đừng nói chuyện với tôi.Nếu có 1 ngày giả sử con của ông bị ốm,lúc nửa đêm mà ông không làm gì cho nó đỡ được,ông gọi cho bác sỹ hỏi.BSy nói" Ngày không gọi đêm lại gọi" thì ông nghĩ sao?Hay là ông đưa thẳng đén viện?Và có chăng mèo tôi bị ốm lúc nửa đêm.Tôi mang đến cho ông,ông có mở cửa tiếp hay không?Tạm biệt đùng nói gì thêm
 
Top