• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Hàng xóm nhà bạn có thể là...

hchungkt80

Dịch giả Vietpet
Trước hết, xin lỗi những bác hàng xóm nào chân chính!

Vừa từ nhà hàng xóm đối diện về. Tắt luôn hi vọng nhìn lại con mèo yêu quí.

Sáng 4h, không ngủ được vì tiếng mèo kêu cách quãng nhát gừng. Kêu như than vãn ỉ ôi, nhưng mà như kiệt sức nên chỉ kêu được có thế. Vì con mèo nhà mình mất tích đã hơn 3 ngày nay, nên nghe tiếng kêu này không khỏi giật mình và hi vọng. 4' hơn, bật dậy, đốt đèn, lên tum và sân sau soi, gọi đủ kiểu. Chỉ nghe thấy tiếng mà không thấy hình nên càng cáu kỉnh muốn tìm cho ra con mèo bằng được. 5' sáng, quá mệt và thất vọng, định buông thì mặt trời đã lên tới ngọn nhà cao tầng thứ 3. Từ cửa sổ nhà mình nhìn ra sân hàng xóm lần nữa, tự nhiên thấy một khối xám di động đi lại. Nhìn kĩ nữa thì hóa ra còn mèo. Trong lòng tim đập rộn ràng và vồ lấy Canon, zoom 20x, và chắc nịch một niềm tin: mèo ơi, chị tìm thấy em rồi!

Ngay lập tức cùng mẹ sang nhà hàng xóm. Từ trước giờ chả bao giờ quan hệ với nhà này. Chỉ biết bác ý là Tổ trưởng tổ dân phố, cứ Rằm Trung Thu hàng năm là tổ chức liên hoan cho bọn trẻ con.Thêm nữa, nhà đấy suốt ngày đốt lá, hun khói bay hết sang phòng mình.Hết. Những đời mèo trước bị mất, cũng hay sang đây hỏi xem có thấy con mèo lạ nào không. Bác ý chỉ cười, bảo mẹ mình: "Cô xem, nhà tôi thả toàn chó, nuôi mèo thế nào được!" như muốn khẳng định, chả cứ mèo nhà cô, nhà tôi cũng muốn nuôi mèo mà có được đâu. Vì vậy mà nhìn thấy con mèo bị nhốt, mình cũng khá ngạc nhiên.Trong lòng "gợn" vài điều khó hiểu.

Mới sáng nên chỉ có con dâu bác ý đang dọn hàng. Cửa ngõ đóng im im. Thỏ thẻ hỏi:

- Chị ơi, cho em hỏi bác gái đã dậy chưa ạ! Blah...blah....

- Blah....blah.....rồi chốt lại là "Mẹ chị đi chợ rồi em ạ" (Điêu, vừa thấy bà cụ bật máy bơm xong).

Thấy không tự nhiên tí nào. Đang lo "không nhanh lên thì nó tẩu tán con mèo" thì may sao cổng chính hé mở, một chiếc xe máy vụt ra.Mình nhanh tay thò một chân vào ngáng cổng trước khi nó kịp đóng.

Lại bla...bla...trình bày. Bà già vừa lau tay vừa cười cười: "Không, mèo nhà bác, bác nuôi" rồi dẫn đường vào khoảng sân có con mèo mà mình nhìn thấy khi trước.

Đúng là không phải mèo nhà mình thật. Chân nó đen thui chứ không trắng. Còn lại y chang.

Thất thểu và buồn bã, mình và mẹ quay gót. Đi được 3 bước, ngang qua chỗ để 3 chiếc xe máy to tổ chảng, bày ra cảnh tượng kinh hoàng. Một khối cứng đờ ướt nhẹp nằm trong chậu nước đục lờ nhờ. Định hình, hóa ra là một con mèo chết, lông phía đùi đã bị cạo trắng hếu đến 3/4, mặt mũi biến dạng không thể xác định lúc còn sống trông nó thế nào.

Lúc này thì không biết nói gì. Cũng như nghĩ gì. Cũng không biết có phải mèo nhà mình hay không. Mà chỉ thấy thương. Thương thôi.Thương lắm

Thương những đứa như mình ngày nào cũng rát cổ bỏng họng gọi mèo về.

Thương cho một niềm tin "còn sống" đã bị sụp đổ.

Thương cho bộ mặt thật của loại hàng xóm tởm hơn con vật.


"Nạn nhân xấu số"​

Thấy mình và mẹ đứng chết trân không nói được câu nào. Bà già giả lả: "Con mèo này nhà tôi. Nó bị chó vồ chết." Nói rồi bà lại nhảy bổ vào, tay mau mắn cầm dao... cạo cạo tiếp phần đùi đang dang dở. "Đấy, cô xem đi, phải mèo nhà cô không?"

Trên đường về, mình định hình lại câu chuyện và các đầu mối. Nhà bà ý rộng thật rộng, lại thả lắm chó nên chả ai nghĩ có thể nuôi mèo. Nói cách khác, ai cũng nghĩ khả năng mèo tồn tại ở cái nhà ý là zerô. Lũ mèo thì toàn chọn nóc nhà đó là bãi đáp mỗi khi "họp hành". Thực tế thì, nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất. Nhà bác Tổ trưởng dân phố cơ mà. Mỉa mai quá! Chợt rùng mình nghĩ lại, giờ đã hiểu sao nhà đấy hay đốt lá và hun khói đến thế? Mèo ơi là mèo, đến mèo bà nuôi mà bà còn thịt, thì nói gì đến mèo tao nuôi hả mèo ơi!

Kết lại, những ai đã bị mất chó hay mèo, đừng nghĩ ngợi đâu xa. Kẻ thù ở ngay cạnh nhà ngươi đấy.

Nguồn: TinnhanhBlog
 

Phu Dung

Moderator
"Kẻ thù ở ngay cạnh nhà ngươi đấy!" - Nghe có vẻ thật bất cập nhân tình nhưng đó là sự thật. Đó là nỗi oán hận xung thiên trong lòng mình từ khi mình còn là một đứa trẻ, cho đến tận ngày nay - chắc cũng được đến gần 30 năm rồi chứ không ít. Từ nhỏ mình đã nuôi mèo, và đã khóc cho những con mèo của mình lần lượt mất tích. Cả xóm đều đồn đãi rằng nhà hàng xóm ở phía sau nhà mình chuyên đánh bẫy mèo để ăn thịt (hồi đó chưa có lũ câu mèo như bây giờ).Sau này có lẽ do đã trở nên khá giả nên hình như họ không còn đánh bẫy mèo nữa nhưng cho đến bây giờ mỗi khi nhìn thấy người nhà đó, mình vẫn thấy oán hận, dù công phu hàm dưỡng sau mấy chục năm cũng có thăng tiến, có thể coi nhẹ tiền tài danh vọng nhưng vẫn không dẹp bỏ được oán hận. Mình vẫn không quên tiếng gào khóc ghê gớm của mẫu hậu mình khi thấy con mèo Ma Đen của bà trốn về nhà sau non tháng bị mất tích với gần hai mươi vết cắt quanh cổ để lấy máu. Tất cả là do các vị hàng xóm ban cho đấy ạ.

Than ôi! Bán anh em xa, mua láng giềng gần!
 

Cún Mèo

Member
Những chuyện tưởng như không thể có, lại hoá ra là có thật..

Trong những trường hợp như thế này, em sẽ vui vẻ chấp nhận mình là kẻ vô học, kẻ mất dạy, con mẹ đanh đá... để lao vào chửi, đánh, đạp... cho cái bọn bắt mèo của em ăn thịt nó chết đi, chết đi..

Đọc Blog của Tinnhanh mà thấy có cả mình trong đó...
 
Hàng xóm nhà Bà mèo già thì không bắt mèo ăn thịt nhưng có một nhà cứ gặp mèo sang sân nhà họ là đánh rất dã man. Nhờ có mấy con mèo mà khu vực gần đấy sạch bóng chuột nhưng họ cứ thấy mèo là đánh. Mèo của một nhà hàng xóm có một con bị họ đánh gãy xương sống ốm rồi chết. Còn mèo nhà Bà mèo già thì mấy lần Lưu Ly rồi Su A chạy về trong tình trạng gần chết vì bị đánh máu me be bét dập cả mũi mồm không ăn uống gì được mấy ngày, mặt sưng to lệch đi. Thương xót không để đâu cho hết. Bà mèo già sang hỏi thì họ bảo "Ơ, cháu không biết là mèo nhà Bà". Thế mới tức chứ. Bà mèo già bảo "Mèo nhà nào thì cũng thế chứ sao lại không biết mèo nhà bà thì mới đánh? Mèo nó sang tìm bắt chuột cho chứ nó làm gì mà đánh dã man thế?" Có những nhà hàng xóm như vậy thật tức không chịu được. :angry:
 

ttmy2407

Member
Khổ thân mấy em mèo!! Hàng xóm nhà em tuy lắm mồm, lắm chuyện nhưng được cái ai cũng quí mèo, hoặc không quí thì ít ra cũng coi nó là con mèo, chứ chả ai dã man như thế cả! Mấy lần Meo Meo nhà em chạy linh tinh, toàn được bê về hộ! Lúc Meo Meo mất rồi, vẫn được bọn trẻ con và các bác hỏi thăm luôn, thành ra lại càng thương :((
 

1stLady

Member
Hồi xưa lúc bà chị ruột mình sinh cháu thì đêm đêm mèo (hoang?) động dục tranh dành cái kêu gào thảm thiết đuổi bắt nhau rầm rầm trên các mái nhà - đến nỗi đứa bé cả đêm cứ khóc khản cả tiếng - người lớn trong xóm thì ko tài nào ngủ được. Cuối cùng phải họp tổ dân phố bắt các hộ nuôi mèo phải nhốt mèo buổi tối mới yên.

Cứ sau 1 mùa như thế là mèo con lại đc sinh ra trong các ngóc ngách, hoặc về nhà làm ổ đẻ. Tiếng mèo con kêu gào lại phiền thêm lần nữa.

Mình nghĩ pháp luật đã qui định ko thả rông thú nuôi nên các acm cũng nên hạn chế việc thả mèo đi rông. Người bạn mèo của các anh chị có thể là sự phiền phức và khó chịu của hàng xóm. Người ta ít khi thấy chúng bắt chuột (vì bắt đc chúng tha đi chỗ kín đáo) mà chỉ nghe tiếng ồn, mùi hôi (phân nước tiểu mèo), bị ăn vụng ... nên việc ác cảm là khó tránh khỏi.

Những tai nạn như thế rất nhiều - chúng ta phải bảo vệ vật cưng của chúng ta trước tiên - và tuân thủ pháp luật. Chúng ta cũng có trách nhiệm 1 phần trước những sự việc thương tâm trên.

Th.....ân ái!
 
Phù, may quá, ngõ mình ở khá rộng rãi, sạch sẽ, hàng xóm hầu như nhà nào cũng có mèo hoặc chó, và ai cũng yêu chó mèo của mình và không ngõm ngọ đến chó mèo nhà hàng xóm :D Em Tiểu thư mình đón từ nhà ở cuối ngõ, là con của một con mèo xù trắng mắt xanh lơ đẹp tuyệt vời, và một con mèo đực trắng to lớn chưa từng thấy. Cả hai con này đã từng ngã vào vườn nhà mình, mama đã từng chạy qua nhà gọi các bác ấy sang bắt lại mèo. Mẹ em Tiểu thư khi cố gắng vượt rào ra ngoài không thành công đã làm gãy ngọn cây cau nhỏ mama trồng trong góc vườn, nhưng cả nhà mình chả ai phiền lòng vì cái ngọn cau gãy khi nhìn bác hàng xóm nâng niu bế con mèo cái về...
 

meonhi

New Member
Những chú mèo gây ồn ào và làm ổ đẻ trong các ngõ ngách chưa chắc là mèo nhà , mà là mèo hoang . Nếu vậy thì phải trách những kẻ vô lương tâm đã nhẫn tâm vứt bỏ những chú mèo vô tội ra đường. Còn những kẻ hàng xóm bất nhân , ăn thịt và đánh đập mèo dã man như thế thì chúng đang tạo ra nghiệp ác , mà kẻ tạo ra nghiệp ác thì sẽ bị quả báo thôi ( nếu mèo phá quá thì tìm cách đuổi tụi nó đi , sao phải ra tay độc ác thế ). Lúc xưa đối diện nhà ông bà mình là 1 gia đình rất khá giả, do buôn bán cháo lòng và tiết canh heo nên họ giết heo nhiều lắm . Về sau gia đình họ phá sản , chẳng còn gì , con cháu thì chém giết lẫn nhau.
 
Hồi xưa lúc bà chị ruột mình sinh cháu thì đêm đêm mèo (hoang?) động dục tranh dành cái kêu gào thảm thiết đuổi bắt nhau rầm rầm trên các mái nhà - đến nỗi đứa bé cả đêm cứ khóc khản cả tiếng - người lớn trong xóm thì ko tài nào ngủ được. Cuối cùng phải họp tổ dân phố bắt các hộ nuôi mèo phải nhốt mèo buổi tối mới yên.

Cứ sau 1 mùa như thế là mèo con lại đc sinh ra trong các ngóc ngách, hoặc về nhà làm ổ đẻ. Tiếng mèo con kêu gào lại phiền thêm lần nữa.

Mình nghĩ pháp luật đã qui định ko thả rông thú nuôi nên các acm cũng nên hạn chế việc thả mèo đi rông. Người bạn mèo của các anh chị có thể là sự phiền phức và khó chịu của hàng xóm. Người ta ít khi thấy chúng bắt chuột (vì bắt đc chúng tha đi chỗ kín đáo) mà chỉ nghe tiếng ồn, mùi hôi (phân nước tiểu mèo), bị ăn vụng ... nên việc ác cảm là khó tránh khỏi.

Những tai nạn như thế rất nhiều - chúng ta phải bảo vệ vật cưng của chúng ta trước tiên - và tuân thủ pháp luật. Chúng ta cũng có trách nhiệm 1 phần trước những sự việc thương tâm trên.

Th.....ân ái!
1stLady nói có vẻ lạnh lùng và vô cảm thế nhỉ? Mèo nhà ở xóm 1stLady làm gì mà chạy rầm rầm trên mái nhà đến nỗi ầm ĩ cả xóm đến thế mà mèo con làm sao mà lại kêu đến mức “làm phiền” như thế???
Khu vực nhà Bà mèo già ở nhà nào cũng nuôi mèo kể cả cái nhà hàng xóm hay đánh mèo. Chính cái nhà đấy ở ngoài sân có cái đống gỗ để nhiều năm nay rất bẩn, chuột và gián làm tổ trong đó nên mèo các nhà thỉnh thoảng lại sang rình chuột. Bây giờ thức ăn để tủ lạnh, các nhà nuôi mèo cũng đều cho mèo ăn no đủ, mà mèo có bao giờ dám vào trong nhà khác đâu chỉ ở ngoài sân mà thôi. Mèo nhà ấy nuôi không thấy đâu hỏi thì bảo bị chết rồi. Nhà hàng xóm đấy sống rất đạo đức giả, gặp mọi người thì chào hỏi niềm nở tử tế lắm, lại còn khen “con mèo nhà bà ngoan lắm, mới bắt được con chuột ở đống gỗ đấy bà ạ” nhưng cứ không có ai là lại rình đánh mèo dã man. Mèo ở nhà bên cạnh nhà đấy bị đánh gãy xương sống, ốm rồi chết làm 2 nhà tức nhau mãi. Không thích mèo sang sân thì đuổi về chứ làm gì phải đánh ác thế? Bà mèo già cũng không thích cho mèo sang sân nhà hàng xóm đấy bắt chuột vì chuột bẩn nên cứ hay gọi về “Su A ơi, về đi con, bắt chuột làm gì cho bẩn mồm” :D nhưng có lẽ là thiên chức rồi nên các em mèo ở khu nhà cứ thỉnh thoảng lại sang sân cái nhà hàng xóm ấy rình tìm xem có còn chuột trong đống gỗ không mới khổ. Cứ như kiểu “giữa đường thấy việc bất bình chẳng tha” ấy. Nếu bắt được chuột lại tha về nhà vứt đấy chứ không thèm ăn, Bà mèo già lại cho chuột vào túi nylon để đi vứt rác. Mà cái nhà hàng xóm ấy đến đánh con họ cũng đánh đau rồi chửi con thô tục, kinh lắm nữa là đánh mèo.
 

ashita

Dịch giả Vietpet
1st lady nói thế cũng có cái lý của bạn ấy. tớ cũng hiểu, vì nhà có mái tôn mèo nhảy vang xóm làng, lại có đất trồng nơi chúng nó tự tiện đánh dấu lãnh thổ, ngày xưa có giàn mướp trên nóc thì luôn là nới chúng nó hẹn hò, suốt ngày nheo nhéo mất cả ngủ, nhiều ng họ ko thích chó mèo, thậm chí ghét, thì họ khó chịu, người hiền hay sót thương thì tìm cách đuổi đi, hoặc phàn nàn, ng coi chó mèo là loại súc vật, 1 loài cũng như lợn gà, sinh ra cho người ta giết, thì họ đánh đập hoặc bắt giết. tất cả cũng chỉ vì dân chí của họ thôi. họ ko yêu động vật thì cũng ko hiểu mà cũng chả chịu hiểu nỗi đau của mình khi con cái mình ra nông nỗi thế .........
ai may mắn thì sống ở nơi văn minh, hàng xóm biết yêu thương thì có 1 hay 2 người như thế là bị hàng xóm tẩy chay, xa lánh. nhưng nếu mình xui thì cả làng họ chả yêu quý chó mèo, một mình mình khóc lên khóc xuốg khi mèo chết, họ lại bảo mình dở người rồi lôi nó đi thịt, lúc đấy có vác trống đi kêu oan thì khéo họ cho vào Châu Quỳ
nói chung là mình phải theo Dawin thôi, ko thích nghi thì có ngày chết!
 
Mình lại nghĩ thế này, trên đời không phải ai cũng có tấm lòng và có tình yêu thương lũ con cháu cưng của chúng mình, vậy nên người ta mới rủ nhau đi nhậu thịt chó, thịt mèo. Để bảo vệ con cháu nhà mình, nên tự tìm cách quản lý mèo của mình trước đã. Với lại cũng phải nghĩ đến cả hàng xóm của mình nữa, họ không thích mèo, không thích tiếng mèo gào trong đêm khuya, họ đi làm cả ngày về mệt mỏi, lại bị thức giấc mất ngủ cả đêm vì tiếng mèo gào, một vài lần thì tặc lưỡi : chắc chỉ một vài hôm, nhưng rồi mèo nhà chúng minh kêu suốt cả tháng, liệu họ sẽ chịu đựng được bao lâu. Đối với họ thì họ nghĩ chúng ta không tôn trọng giấc ngủ của họ, và như vậy là không tôn trọng hàng xóm chỉ vì con mèo. Như vậy là tình mèo hơn cả tình xóm giềng sao. Mình nghĩ cách tốt nhất là quản lý em mèo của mình thật tốt để không làm gì ảnh hưởng tới hàng xóm, không sang nhà hàng xóm thì sẽ không có kết cục xấu với em mèo nhà mình.
 

Cún Mèo

Member
Hồi xưa lúc bà chị ruột mình sinh cháu thì đêm đêm mèo (hoang?) động dục tranh dành cái kêu gào thảm thiết đuổi bắt nhau rầm rầm trên các mái nhà - đến nỗi đứa bé cả đêm cứ khóc khản cả tiếng - người lớn trong xóm thì ko tài nào ngủ được. Cuối cùng phải họp tổ dân phố bắt các hộ nuôi mèo phải nhốt mèo buổi tối mới yên.

Cứ sau 1 mùa như thế là mèo con lại đc sinh ra trong các ngóc ngách, hoặc về nhà làm ổ đẻ. Tiếng mèo con kêu gào lại phiền thêm lần nữa.

Mình nghĩ pháp luật đã qui định ko thả rông thú nuôi nên các acm cũng nên hạn chế việc thả mèo đi rông. Người bạn mèo của các anh chị có thể là sự phiền phức và khó chịu của hàng xóm. Người ta ít khi thấy chúng bắt chuột (vì bắt đc chúng tha đi chỗ kín đáo) mà chỉ nghe tiếng ồn, mùi hôi (phân nước tiểu mèo), bị ăn vụng ... nên việc ác cảm là khó tránh khỏi.

Những tai nạn như thế rất nhiều - chúng ta phải bảo vệ vật cưng của chúng ta trước tiên - và tuân thủ pháp luật. Chúng ta cũng có trách nhiệm 1 phần trước những sự việc thương tâm trên.

Th.....ân ái!
First_Lady có cách viết đôi khi lạnh lùng, nhưng luôn đi thẳng vào thực tế. Mình đồng tình với ý kiến của First_Lady ở điểm đã nuôi mèo thì nên kiểm soát mèo chặt chẽ, không cho đi rông... Mèo đi rông thì chỉ béo bọn người thích ăn thịt mèo.. Ai đã nuôi mèo xin lưu ý điều đó.

Còn về vấn đề mèo hoang:

Thực tế, theo những gì mình biết thì mèo hoang bây giờ không đi dạo hoặc nhảy rầm rầm trên các mái nhà đâu các bạn ạ. Mèo hoang chủ yếu sống tập trung ở các chợ (mình đã gặp 1 đàn mèo mẹ và con xinh lắm ở chợ gần nhà mình rồi); các nhà trẻ mẫu giáo (vì có một số cô giáo tốt bụng đổ cơm thừa của các cháu cho mèo hoang ăn); các nhà máy, công xưởng (chắc ở đây mèo hoang ăn chuột để sống.. :( ).

Vì vậy, nếu có tiếng gào rú của mèo hoang gọi bạn ban đêm, thì không hẳn là ai cũng nghe được. Chỉ những người bị bệnh mất ngủ nặng thì mới khó chịu vì tiếng mèo kêu. Thực ra, với những căn bệnh đó thì không có tiếng mèo gào họ cũng có ngủ được đâu...

Chính phủ mình bây giờ lo việc người vô gia cư lăn lóc vệ đường cũng đã đủ phát ốm, thời gian đâu họ để ý đến chó mèo hoang nữa.. Vì thế, cá nhân những người yêu mèo nên cố gắng cứu giúp các chú mèo hoang bằng mọi cách, ví như:

- Nếu gần chỗ làm của bạn có mèo hoang, mỗi bữa trưa hãy xin cơm thừa, hoặc gom góp thức ăn thừa cho mèo hoang ăn.

- Gây tình cảm của những người khác đối với mèo hoang.. Ví như mình, mình cứ đi chợ là tìm mọi cách để cho các chị, các cô ở chợ hiểu về ích lợi của mèo hoang ở chợ: "Nếu không có mấy bé mèo hoang này thì chợ mình đầy chuột chị nhỉ, cô nhỉ..."

Tội nghiệp mèo hoang Việt Nam. Mình thích nhất là xem ảnh của mèo hoang Nhật Bản, con nào con nấy béo tròn trùng trục, xinh ơi là xinh... Mèo hoang Việt Nam thì gầy, dài đuồn đuỗn, lúc nào cũng đói khổ, chạy trốn..

Cứu lấy mèo hoang các bạn nhé..
 

Khủng long

Active Member
Ừm...Cún Mèo nói đúng . Làm cái thân mèo hoang đã khổ lắm rồi lại còn làm mèo hoang VN còn khổ hơn nữa .
Nói lại chuyện hàng xóm ....hàng xóm cũng có nhiều kiểu , có người tốt kẻ xấu , có người tốt hơn người tốt và cũng có kẻ xấu xa độc ác đến tận cùng .
Hàng xóm nhà KL là một gia đình nghèo , làm đủ nghề để kiếm sống , nhưng trong đó có nghề bẫy mèo ( không bao giờ KL tha thứ cho chúng được )chúng bãy mèo để bán và làm thịt mèo để ăn nhậu ,rồi xay xỉn đánh nhau um làng xóm .


Lần nọ , nữa đêm nghe tiếng mèo kêu đau đớn , nghĩ mèo nhà mình chắc bị chúng bẫy , cả nhà KL quáng quàng chạy xuống cổng .Lòng chưa kịp mừng vì không phải mèo nhà mình thì đã quặn đau vì cảnh một em mèo lạ bị chúng bẫy , cọng dây thắng xe mỏng siết chặt vào cổ , mèo càng giãy dụa thì dây siét càng chặt , mèo đái tung toé , cái cổ như sắp bị đứt , máu đỏ đẫm lông . Bàng hoàng , run rẩy trước cành dã man , bố KL bèn nhanh chóng đưa ra cuộc trao đổi để chuộc em mèo ....qua lại một hồi chúng đồng ý đổi em mèo lấy 2kg cá chép .

EM MÈO SAU HAI NGÀY Ở NHÀ KL .
( qua cơn hoảng loạn nó rất nhát, với lại nhà KL nuồi nhiều chó nên nó toàn trốn trong thùng cacton )



Liệu có bao nhiêu em mèo may mắn thoát chết như em mèo này ?. Các bạn nuôi mèo ...hãy cảnh giác với hàng xóm của mình và hãy bảo vệ mèo cưng của mình hơn nữa nhé .
 

Cún Mèo

Member
Em Khủng Long ơi,

Sao bé mèo này mặt giống Lucky nhà chị.. Nhưng mà ánh mắt của bé nhìn thương quá, vừa dại vừa hãi hùng...

Tình hình bé dạo này ra sao hả em.. Bố em & em tốt quá. Ước gì chị là hàng xóm của gia đình em..
 

Khủng long

Active Member
Em Khủng Long ơi,

Sao bé mèo này mặt giống Lucky nhà chị.. Nhưng mà ánh mắt của bé nhìn thương quá, vừa dại vừa hãi hùng...

Tình hình bé dạo này ra sao hả em.. Bố em & em tốt quá. Ước gì chị là hàng xóm của gia đình em..
Cám ơn chị . Bé mèo ở với gia đình em được một tuần , tình hình có vẻ không ổn , vì nhà em nuôi nhiều chó ( và có cả mèo nhưng chúng sống với nhau từ hồi bé tí )còn bé mèo này đã lớn nên nó không thích chó và cả mèo lạ .Cả ngày trốn trong thùng giấy , không ăn không uống , ai tới gần là nó khẹc...bà bếp nhà em bị nó cào cho xước mu bàn tay khi cho nó ăn , chắc nó bị hoảng loạn và ảnh hưởng tinh thần dữ lắm. Đang nan giải thì có bà vú ( đã nghỉ hưu)ghé chơi , bà ở có một mình và chăm một bầy gà vịt ở Bình dương nhà có đất ,có vườn , khi gia đình KL kể chuyện của bé và ngỏ lời nhờ bà , bà rất vui và nhận lời chăm bé ngay . Chuyện này cách nay đã ba năm rồi . Hôm tết vừa rồi bà vú có ghé nhà chơi , hỏi thăm thì được biết bé bây giờ đã thành bà rồi , ngoài nó ra còn hai đứa con của nó được bà vú giữ lại nuôi , không kể " các ông chồng lang chạ " của nó vẫn ghé thăm nó hà rầm =))=))=)) . Câu chuyện cũng có hậu phải không chị ?
 
Top