emily_vn
Member
Em đọc trên mạng, thấy có một bài viết rất hay và dài của một HLV người Mỹ. Mạn phép anh em được dịch lại và post lên như một đóng góp nhỏ cho phong trào. Em xin phép post cả ở hội Malinois và Beauceron, vì cảm thấy nó tác dụng với công tác huấn luyện chó bảo vệ, nghiệp vụ và thể thao nói chung. Em chỉ dịch sơ và lược bớt một số nội dung không quan trọng, nếu anh nào cần, có thể vào link nguyên bản ở cuối bài.
Huấn luyện chó bảo vệ (khi được thực hiện đúng cách) là một trong những công việc đòi hỏi khắt khe và khó khăn nhất trong huấn luyện chó. Hầu hết chó đều có thể học vâng lời, đánh hơi và thể thao, nhưng chỉ một số chó có thể được huấn luyện thành công trong công việc bảo vệ.
Thông thường, mọi người hay nóii, "mặc dù chó của tôi không được huấn luyện bảo vệ nhưng nếu có ai đó đụng đến sau tôi, nó sẽ bảo vệ tôi." Trong 99% các trường hợp này, chỉ là mong ước của người chủ. Trong thực tế, hầu hết các con chó, khi bị đe dọa, sẽ xuất hiện phản ứng né tránh và bỏ chạy, để lại chủ tự lo cho bản thân.
Lý do chính cho biểu hiện này xuất phát từ bản năng của chó. Trong ý nghĩ đơn giản của loài chó, cắn là phản xạ được hình thành để đối phó với các tình huống căng thẳng. Một con chó bảo vệ tốt được dạy từ khi còn non để xuất hiện hành động thích hợp khi bị đe dọa và hiểu rằng né tránh hay chạy đi không giải quyết vấn đề.
Để huấn luyện thành công chó bảo vệ, người chủ cần hiểu biết thấu đáo về phương pháp dồn ép và tạo hứng thú cho con chó.
Một số xu hướng cơ bản ở chó:
- Trạng thái săn đuổi con mồi
- Trạng thái phòng thủ
- Trạng thái chiến đấu
- Sự né tránh
Nếu mục tiêu của bạn là để tìm hiểu làm thế nào để huấn luyện thành công chó bảo vệ, chúng ta phải bắt đầu bằng sự hiểu biết các trạng thái này và làm thế nào để kết nối chúng với nhau.Nếu một huấn luyện viên không có kiến thức đầy đủ để kích thích và phát triển các xu hướng này ở chó thì không nên bắt đầu huấn luyện vì sẽ không đạt được bất kỳ một kết quả cụ thể nào trong việc huấn luyện chó bảo vệ.
Những người mới hoặc ít kinh nghiệm trong huấn luyện cần phải lắng nghe, xem video hoặc đi đến một huấn luyện viên giàu kinh nghiệm và học hỏi từ họ. Mỗi khi quan sát một con chó đang cắn, người huấn luyện viên hãy tự suy nghĩ "trạng thái của là con chó này là gì và tại sao?"
Nếu có điều kiện quan sát một huấn luyện viên giàu kinh nghiệm, bạn cần phải suy nghĩ "xu hướng (trạng thái) nào mà anh ta đang hướng con chó tới?" Khi HLV chuyển trạng thái, bạn cần phải nhìn và nhận ra khi điều đó xảy ra và tự hỏi tại sao.
Tôi muốn các bạn hiểu khi một con chó đã không được thừa kế các trạng thái và xu hướng cần thiết trong gen, thì chúng không thể được huấn luyện trong công tác bảo vệ.
Ngay từ đầu, tất cả mọi người cần phải hiểu rằng có những con chó thừa hưởng các trạng thái cần thiết cho công tác bảo vệ. Đó là một yếu tố di truyền, không phải một yếu tố của huấn luyện cũng không phải là một yếu tố của giống loài. Nói cách khác, nếu một con chó không có gen cho công tác bảo vệ, ai cũng không thể truyền các trạng thái vào nó. Nói cách khác, một con chó Bergie Đức không có nghĩa là nó có thể được huấn luyện cắn và bảo vệ. Nói cách khác, không phải con ngựa nào cũng có thể là ngựa đua ở Kentucky Derby.
Phần đầu tiên trong việc huấn luyện là xác định các trạng thái của một con chó có thể huấn luyện trong công tác bảo vệ.
1. Thích thú với con mồi (Trạng thái săn mồi):
Đây là trạng thái đơn giản nhất để nhận ra và hiểu những con chó. Điều này xuất hiện rất sớm ở chó con, sớm nhất là 6 tuần tuổi. Trạng thái theo đuổi con mồi có thể lý giải như mong muốn theo đuổi một đối tượng chuyển động, cắp lấy nó và giằng lắc nó sau khi tóm được. Có thể nhận ra trạng thái này ở chó con khi chúng họ đuổi theo một quả bóng hoặc chơi kéo co với quần hoặc tay áo của bạn. Chó săn luôn xuất hiện trạng thái này.
Khi chúng ta nhìn thấy một con chó đuổi thỏ, mèo hoặc đồ chơi, đó là biểu hiện của trạng thái săn mồi của con chó đó trong hành động. Trong Schutzhund hoặc huấn luyện bảo vệ, khi chó cắp lấy bao cắn lúc quân xanh bỏ chạy, nó đang ở trạng thái săn đuổi mồi. Khi một con chó lớn tuổi hơn đuổi theo quân xanh khi đang được thả xích sau khi cắn, nó cũng đang trong trạng thái săn mồi.
Khi chó đang ở trạng thái săn mồi, chúng không cảm thấy bị đe dọa. Việc đuổi theo là trạng thái thoải mái cho một con chó. Chó nhìn nhận vấn đề này như một trò chơi, cụ thể là một trò chơi kéo co. Chúng không hề cảm thấy căng thẳng khi họ chơi kéo co.
Nói cách khác, khi đuổi theo một quả bóng - chó không cảm thấy bị đe dọa. Cũng tương tự, khi một con chó cắn 100% con mồi nó cũng không cảm thấy bị đe dọa. Tư thế cơ thể của con chó trong trạng thái săn mồi là cảnh giác, với cái đuôi giơ cao hoặc vẫy. Đây là dấu hiệu đơn giản nhất cho các huấn luyện viên mới. Khi đó, long trên lưng chó không dựng ngược, chó không gầm gừ và răng không nhe hết. Khi chó sủa trong trạng thái săn mồi không dấu hiệu của căng thẳng.
Trong quá trình huấn luyện cắn, chúng tôi sử dụng trạng thái săn mồi theo 2 cách.
Chúng tôi sử dụng trạng thái săn mồi của con chó để dạy tập cắn và chiến đấu. Nói cách khác, chúng tôi dạy chó xác định các bao tải, ống tay áo là con mồi. Con chó được dạy rằng khi nhìn thấy chủ hoặc quân xanh với một bao hoặc tay áo, sẽ bắt đầu của chơi kéo co và mục tiêu cắn sẽ bao. Trong công việc này, chúng tôi dạy các con chó bắt đầu sủa khi cắn của mình, chúng tôi dạy nó rằng nó phải giữ chặt hoặc sẽ mất con mồi của mình, và chúng tôi dạy nó rằng khi tay áo được thả ra, chúng phải giữ và mang theo.
Quan trọng hơn, khi một con chó trưởng thành, chúng tôi sử dụng mức độ thoải mái trong khi săn mồi để làm chó bình tĩnh, giảm sự căng thẳng trong việc huấn luyện nâng cao.
Trong huấn luyện, cắn con mồi trở thành một trạng thái thoải mái cho con chó. Đó là lúc con chó có thể lấy lại bình tĩnh mà không thực sự ngừng công việc. Bằng cách dạy con chó chuyển sang trạng thái săn mồi khi ta muốn, ta sẽ giúp chó thư giãn sau một buổi tập đặc biệt căng thẳng.
Một điều cần nhớ về trạng thái săn mồi, đó là nó giảm đi trong khi con chó bị mệt mỏi. Nói cách khác, một con chó kiệt sức không có quan tâm nhiều đến chơi kéo co. Điều khó khăn cho huấn luyện viên mới là, trong thực tế rằng, chó càng được huấn luyện kỹ thì trạng thái săn mồi trong nó càng giảm.
Khi một người bình thường nhìn thấy một con chó được huấn luyện ở trạng thái săn mồi, người đó sẽ nghĩ rằng chó đang thực sự cố gắng để giết quân xanh, nhưng trong khi thực tế, với chó, chỉ là chơi một trò chơi với quân xanh.
Trước khi chuyển sang trạng thái tiếp theo, xin nhắc lại, rằng mỗi con chó chúng ta thấy sẽ được làm một cái gì đó khác nhau, nhưng tất cả đều có trạng thái săn mồi.
Schutzhund hiện đang đi qua một loạt các thay đổi quy tắc liên quan đến các kiểm tra lòng dũng cảm, nhưng các bài kiểm tra lòng can đảm bắt đầu với quân xanh đi tới con chó – trong khi các bài cũ là quân xanh chạy khỏi chó, sau khi chó đã được kích thích đến trạng thái săn mồi.
2) Trạng thái phòng thủ:
Đối với chó để làm chó vụ cảnh sát, công tác bảo vệ cá nhân nghiêm túc, hoặc làm việc Schutzhund tốt, nó cần phải có trạng thái phòng thủ DỮ DỘI.
Trạng thái phòng thủ của chó là trạng thái để bảo vệ chính nó từ một mối đe dọa. Khi chó con ở trạng thái phòng thủ, nó không hề thoải mái. Chó nghĩ rằng đó là ở một tình huống đang bị đe dọa hoặc bị tấn công và kết quả là nó bị gây sức ép. Đối với huấn luyện, cần phải có một con chó sẽ phản ứng với một số lượng hạn chế mối đe dọa với một thái độ tích cực.
Trạng thái này xuất hiện để tự bảo vệ mình là một đặc tính di truyền. Nó không thể được huấn luyện cho chó, bất kể ta cố gắng thế nào. Nếu một con chó đã không được thừa kế gen phòng thủ, không có cách nào chúng ta sẽ làm chúng xuất hiện trạng thái bảo vệ. Một vài ví dụ điển hình trong số này là Golden, huskies hoặc các giống chó cảnh khác. Những con chó này không mang gen cho công tác bảo vệ. Điều lớn nhất có thể được mong đợi từ những con chó này là nó sẽ sủa ở những người lạ. Nhưng khi bị đe dọa, chúng sẽ lảng tránh và chạy.
Mặc dù một con chó có thể kế thừa gen phòng thủ, trạng thái bảo vệ của nó thường không bắt đầu xuất hiện cho đến khi nó đạt đến tuổi dậy thì. Đối với một số chó, thời điểm này có thể là 1 năm tuổi – Chó cảnh sát thường quốc phòng không phát triển đầy đủ cho đến khi chúng đạt đến sự trưởng thành về tinh thần - điều này có thể là muộn nhất là 3 năm tuổi, tùy thuộc vào dòng máu.
Những hình ảnh chúng ta thấy một con chó không được huấn luyện ở trạng thái phòng ngự hoàn toàn khác biệt so với hình ảnh của chúng trong trạng thái săn mồi. Phòng thủ, là một dấu hiệu của sự bất an. Khi đó, tiếng chó sủa sẽ sâu hơn và nghiêm trọng hơn. Lông dựng đứng và nanh sẽ nhe ra kèm theo tiếng gầm gừ.
Nhìn kỹ hơn, trạng thái của đuôi chó cũng khác biệt. Đuôi không được vẫy nhiều và hạ thấp hơn so với trạng thái săn mồi.
Cắn phòng thủ cũng khác so với một vết cắn con mồi. Nó được thực hiện với phần phía trước của miệng. Thường thì con chó sẽ ngập sâu khi cắn mồi nhưng chỉ cắn bằng nanh khi phòng thủ. Các HLV kinh nghiệm thường giải thích về nếp gấp của tay áo trở nên kém bền, họ muốn nói đến việc chó chỉ cắn răng nanh phía trước của mình và thường được nhai trên tay áo.
Huấn luyện viên mới nên quan sát vị trí của đuôi hoặc cách cắn như là một thước đo tính khí. Khi đuôi của chó giơ cao và vẫy, chúng đang thoải mái với những gì đang xảy ra. Khi sức ép tăng, đuôi sẽ hạ thấp hơn. Nếu áp lực tiếp tục tăng, chó sẽ tiếp cận trạng thái tránh, (thời điểm nó sẽ chạy đi), đuôi sẽ được nằm giữa hai chân.
Thời gian an toàn nhất để đưa chó vào trạng thái phòng thủ khi tập luyện là sau khi nó đã đạt đến sự trưởng thành về tinh thần và sau khi nó đã trải qua huấn luyện cơ bản với trạng thái săn mồi.
Các trạng thái phòng thủ có thể bắt đầu hiển thị ở chó 4 hoặc 5 tháng tuổi trong các hình thức sủa ở những hoàn cảnh kỳ lạ. Trạng thái không biểu hiên và phát triển đến mức độ đầy đủ cho đến khi con chó là 18 đến 24 tháng tuổi và với một số con chó, sẽ phải cho đến khi chúng được 3 tuổi.
Các HLV có kinh nghiệm chỉ bắt đầu đưa chó vào trạng thái phòng thủ khi nó đạt đến tuổi dậy thì. Nói cách khác, khi chó khoảng 11-14 tháng. Các HLV thiếu kinh nghiệm thường mắc phải sai lầm khi đặt chó vào trạng thái đe dọa quá sớm, trước khi nó trưởng thành về mặt tinh thần để đối phó với áp lực. Điều đó sẽ là sai lầm lớn nhất của sự nghiệp huấn luyện của họ. Đẩy một con chó vào trạng thái phòng thủ trước khi nó được tinh thần trưởng thành, đủ để đối phó với sự căng thẳng là cách nhanh nhất trên thế giới để kết thúc sự nghiệp bảo vệ của một con chó.
HÃY HẾT SỨC THẬN TRỌNG VỀ HUẤN LUYỆN BẢO VỆ VỚI CHÓ NHỎ.
Một số con chó có trạng thái săn mồi tuyệt vời - nhưng trạng thái phòng thủ. Một ví dụ phổ biến là chó lab, chúng thích đuổi theo bóng, nhưng không bao giờ có thể được huấn luyện về bảo vệ bởi vì chúng không có trạng thái phòng thủ.
Không giống trạng thái săn mồi, phòng thủ không giảm khi chó bị mệt mỏi. Nói cách khác, việc chó mệt mỏi không ảnh hưởng tới phản ứng của nó với một người đang đe dọa chúng.
Ở Mỹ, dòng máu Bergie Đức Shepherds nuôi đại trà xuất hiện trạng thái săn mồi khá ổn định, nhưng 99,9% trong số chúng ít xuất hiện trạng thái phòng thủ. Đó là lý do tại sao họ không thể làm công việc Schutzhund, ngoại trừ chó cảnh sát được huấn luyện cho công việc. (CÁI NÀY QUÁ ĐÚNG, chó GSD ở Mỹ hiền như bụt, cóc có con nào dữ-người dịch)
Kích thích trạng thái phòng thủ đòi hỏi có quân xanh có tay nghề cao và chuyên nghiệp trong việc đọc, hiểu tính khí và biết chính xác cách để chó có thể cảm giác được áp lực hay đe dọa.
3) Trạng thái chiến đấu:
Việc thay đổi trạng thái của chó, cũng đồng nghĩa thay đổi công việc của quân xanh. Ban đầu, khi kích thích trạng thái săn mồi, quân xanh là một người bạn chơi kéo co hoặc một người luôn luôn cố gắng để ăn cắp con mồi. Sau đó, trong huấn luyện phòng thủ, chó xem các quân xanh như đối tượng mang lại căng thẳng với cuộc sống của mình. Quân xanh đe dọa chó và chủ.
Khi huấn luyện trạng thái phòng thủ phát triển, gia tăng mức độ tự tin của con chó ( cần yếu tố di truyền có khả năng), chó được dạy làm thế nào để đánh bại người trợ giúp trong mọi hoàn cảnh. Kinh nghiệm chiến đấu được tăng lên và từ từ thay đổi cách nhìn của chó đối với quân xanh. Khi đó, chó bắt đầu để xem các quân xanh như là một đối tác chiến đấu, như một người nào đó để nổi điên lên và không phải một người nào đó có thể gây lo lắng. Khi điều này bắt đầu xảy ra chúng ta nói rằng con chó đang phát triển trạng thái chiến đấu.
Có thể xác định trạng thái chiến đấu là sự tương tác kết hợp của 2 trạng thái trên, chó mang tâm trạng của trạng thái săn mồi với cường độ của trạng thái phòng thủ.
Những hình ảnh của chó làm việc trong trạng chiến đấu là con chó trưởng thành, với đầy đủ sự tự tin trong tất cả các môi trường và mọi hoàn cảnh. Đó là một con chó mà không nhìn hoặc hành động thiếu an toàn trong khi làm nhiệm vụ bảo vệ của chúng. Cường độ trong quá trình cắn là rất cao – Lúc này chó sẽ hiển thị một sự kiên cường trong chiến đấu mà không được thấy ở chó còn non và những con chó chưa trưởng thành.
Cách duy nhất mà một con chó có thể đạt được trạng thái đấu là thông qua kinh nghiệm và huấn luyện. Chúng không thể thức dậy một buổi sáng khi chúng được 3 tuổi và có xuất hiện trạng thái chiến đấu. Chó cần phải đi qua một nền tảng với sự phát triển từ trạng thái săn mồi, sau đó, tại thời điểm chính xác, chúng được kích thích sự phòng thủ qua bước từng bước huấn luyện. Điều quan trọng là phải hiểu rằng con chó duy nhất với di truyền học và huấn luyện thích hợp mới có thể phát triển trạng.
Một điều thú vị là những con chó với trạng thái săn mồi mạnh sẽ phát triển trạng thái chiến đấu tốt nhất.
Khi bạn nghe người khác nói về trạng thái chiến đấu đồng nghĩa với trạng thái phòng thủ, đó là sự sai lầm. Sự khác biệt trong hai trạng thái là cách chó nhìn nhận quân xanh và mức độ thoải mái của con chó trong quá trình làm việc.
Hãy nhớ rằng sự khác biệt này: Một con chó khi chiến đấu, xem quân xanh là một đối tác chiến đấu. Khi chó thấy quân xanh, chúng nổi giận, muốn chiến đấu để trợ giúp chủ. Huấn luyện viên mới sẽ có một thời gian khó khăn để phân biệt sự khác biệt giữa một con chó đang ở trạng thái săn mồi, tiếng sủa ở trạng thái phòng thủ và sủa khi đang chiến đấu. Đây là điều bình thường. Tất cả các huấn luyện viên mới đều trải qua sự nhầm lẫn này. Khi bạn có được những kinh nghiệm, kỹ năng của bạn khi nhận biết các trạng thái sẽ thay đổi.
4) Trạng thái né tránh:
Né tránh được áp dụng phổ biến nhất được sử dụng trong huấn luyện vâng lời. Nó là một trạng thái mà không ai trong chúng ta muốn đưa vào huấn luyện bảo vệ.
Khi mức độ căng thẳng trở nên quá cao đối với các dây thần kinh của một con chó, chúng sẽ rút lui. Khi điều đó xảy ra, chó sẽ lẩn tránh. Một số người nghĩ rằng tránh như một trạng thái, tôi thích nghĩ nó như một hình thức tự bảo vệ. Đó là bảo vệ trong cùng cực. Sau tất cả, không phải là chạy đi là an toàn nhất?
Khi chó được đưa vào trạng thái tránh, nó ngay lập tức biết rằng đây là một cách dễ dàng để đối phó với áp lực. Sẽ có thể mất vài tháng để mang lại một con chó trở lại thời điểm trước khi nó đã phá vỡ và chạy.
Khi chúng ta nói về tránh, chúng ta cũng cần phải đề cập về sự do dự. Có một sự khác biệt. Sự do dự là khi một con chó có một bước dừng lại để đánh giá những gì đang xảy ra khi nó chịu sức ép. Điều này thường xảy ra với những con chó non được nâng lên một cấp độ mới của sự căng thẳng. Do dự không phải là xấu, trên thực tế, nó thực sự là tốt. Bởi vì khi con chó vượt qua do dự của mình và học cách để đối phó với tình hình mới, nó đi đến một con chó tự tin hơn, mạnh mẽ hơn.
Một con chó sẽ tránh gài đuôi của nó giữa hai chân của nó, đặt tai của nó trở lại, cụp long và chạy. Khi chó do dự, sẽ không có dấu hiệu kẹp đuôi giữa hai chân của nó, đuôi có thể đi xuống một chút nhưng nó sẽ không được kẹp vài 2 chân. HLV cần phải phát triển các kỹ năng để nhận ra sự khác biệt giữa là do dự và né tránh.
Tôi có thể huấn luyện chó của tôi trong công việc cắn?
Đây là câu hỏi thường được hỏi bởi do các HLV mới, khi họ muốn tự huấn luyện chó con của họ. Có một câu chuyện nhỏ có thể sử dụng để trả lời câu hỏi này.
Nếu bạn có một con trai và muốn dạy cho cháu cách chiến đấu - bạn gửi cháu đến các lớp học karate. Các lớp này sẽ đặt trẻ vào trạng thái săn mồi, nơi chúng học kỹ thuật chiến đấu. Chúng có thể tham gia một cuộc thi karate và nhận được các kích thích từ đối thủ, nhưng vẫn chỉ là trạng thái săn đuổi con mồi - bởi vì nó là một trò chơi. Có thể là một trò chơi nghiêm trọng - nhưng vẫn còn một trò chơi. Bạn có thể giúp con trai của bạn trong huấn luyện của cháu đến thời điểm này bằng cách giúp anh ta tìm hiểu các kỹ năng cơ bản của chiến đấu và huấn luyện cháu thông qua công việc. Điều này cũng đúng với con chó của bạn - bạn có thể giúp chó trong việc học các kỹ năng đuổi và săn mồi cơ bản. Bạn thậm chí có thể để cho chúng thực hành những điều cái cơ bản đó với bạn.
Nếu con trai của bạn đi trung tâm thành phố vào một đêm thứ Sáu và bị đẩy vào một cuộc chiến với dao và gậy, nơi đây cháu đang chiến đấu cho cuộc sống của mình, đó là trạng thái phòng thủ. Khi một HLV thể huấn luyện con chó của chính mình trong công việc săn đuổi con mồi, không bao giờ anh ta có thể đưa chó vào trạng thái mà chúng cảm thấy như chủ đang cố gắng để giết chúng. Cũng như bạn sẽ không bao giờ đưa con trai của bạn vào vị trí mà nó cảm thấy bạn đã cố gắng để làm tổn thương hoặc giết chết nó.
Người chủ có thể hướng dẫn con chó của mình thông qua việc huấn luyện trạng thái săn mồi đến điểm mà chó đã học được nhiều cách di chuyển (hoặc kỹ năng) mà chúng cần cho công việc cắn thực sự. Trong thực tế, nếu hang xóm của bạn qua chơi vào lúc nào đó và xem chó cắn tay áo trên tay của chính bạn, cho dù nó đang ở trạng thái săn mồi, người hàng xóm sẽ nghĩ rằng con chó đã tấn công bạn, nhưng trong thực tế, chó chỉ đang chơi một trò chơi kéo co, với mức độ mạnh đối với chủ.
Khi chủ cần đưa chó vào trạng thái phòng thủ, cần phải tìm một quân xanh có kinh nghiệm làm việc với con chó của mình. Không có cách nào khác ngoài cách.
Sưu tầm
http://leerburg.com/drives.htm?set=1
Huấn luyện chó bảo vệ (khi được thực hiện đúng cách) là một trong những công việc đòi hỏi khắt khe và khó khăn nhất trong huấn luyện chó. Hầu hết chó đều có thể học vâng lời, đánh hơi và thể thao, nhưng chỉ một số chó có thể được huấn luyện thành công trong công việc bảo vệ.
Thông thường, mọi người hay nóii, "mặc dù chó của tôi không được huấn luyện bảo vệ nhưng nếu có ai đó đụng đến sau tôi, nó sẽ bảo vệ tôi." Trong 99% các trường hợp này, chỉ là mong ước của người chủ. Trong thực tế, hầu hết các con chó, khi bị đe dọa, sẽ xuất hiện phản ứng né tránh và bỏ chạy, để lại chủ tự lo cho bản thân.
Lý do chính cho biểu hiện này xuất phát từ bản năng của chó. Trong ý nghĩ đơn giản của loài chó, cắn là phản xạ được hình thành để đối phó với các tình huống căng thẳng. Một con chó bảo vệ tốt được dạy từ khi còn non để xuất hiện hành động thích hợp khi bị đe dọa và hiểu rằng né tránh hay chạy đi không giải quyết vấn đề.
Để huấn luyện thành công chó bảo vệ, người chủ cần hiểu biết thấu đáo về phương pháp dồn ép và tạo hứng thú cho con chó.
Một số xu hướng cơ bản ở chó:
- Trạng thái săn đuổi con mồi
- Trạng thái phòng thủ
- Trạng thái chiến đấu
- Sự né tránh
Nếu mục tiêu của bạn là để tìm hiểu làm thế nào để huấn luyện thành công chó bảo vệ, chúng ta phải bắt đầu bằng sự hiểu biết các trạng thái này và làm thế nào để kết nối chúng với nhau.Nếu một huấn luyện viên không có kiến thức đầy đủ để kích thích và phát triển các xu hướng này ở chó thì không nên bắt đầu huấn luyện vì sẽ không đạt được bất kỳ một kết quả cụ thể nào trong việc huấn luyện chó bảo vệ.
Những người mới hoặc ít kinh nghiệm trong huấn luyện cần phải lắng nghe, xem video hoặc đi đến một huấn luyện viên giàu kinh nghiệm và học hỏi từ họ. Mỗi khi quan sát một con chó đang cắn, người huấn luyện viên hãy tự suy nghĩ "trạng thái của là con chó này là gì và tại sao?"
Nếu có điều kiện quan sát một huấn luyện viên giàu kinh nghiệm, bạn cần phải suy nghĩ "xu hướng (trạng thái) nào mà anh ta đang hướng con chó tới?" Khi HLV chuyển trạng thái, bạn cần phải nhìn và nhận ra khi điều đó xảy ra và tự hỏi tại sao.
Tôi muốn các bạn hiểu khi một con chó đã không được thừa kế các trạng thái và xu hướng cần thiết trong gen, thì chúng không thể được huấn luyện trong công tác bảo vệ.
Ngay từ đầu, tất cả mọi người cần phải hiểu rằng có những con chó thừa hưởng các trạng thái cần thiết cho công tác bảo vệ. Đó là một yếu tố di truyền, không phải một yếu tố của huấn luyện cũng không phải là một yếu tố của giống loài. Nói cách khác, nếu một con chó không có gen cho công tác bảo vệ, ai cũng không thể truyền các trạng thái vào nó. Nói cách khác, một con chó Bergie Đức không có nghĩa là nó có thể được huấn luyện cắn và bảo vệ. Nói cách khác, không phải con ngựa nào cũng có thể là ngựa đua ở Kentucky Derby.
Phần đầu tiên trong việc huấn luyện là xác định các trạng thái của một con chó có thể huấn luyện trong công tác bảo vệ.
1. Thích thú với con mồi (Trạng thái săn mồi):
Đây là trạng thái đơn giản nhất để nhận ra và hiểu những con chó. Điều này xuất hiện rất sớm ở chó con, sớm nhất là 6 tuần tuổi. Trạng thái theo đuổi con mồi có thể lý giải như mong muốn theo đuổi một đối tượng chuyển động, cắp lấy nó và giằng lắc nó sau khi tóm được. Có thể nhận ra trạng thái này ở chó con khi chúng họ đuổi theo một quả bóng hoặc chơi kéo co với quần hoặc tay áo của bạn. Chó săn luôn xuất hiện trạng thái này.
Khi chúng ta nhìn thấy một con chó đuổi thỏ, mèo hoặc đồ chơi, đó là biểu hiện của trạng thái săn mồi của con chó đó trong hành động. Trong Schutzhund hoặc huấn luyện bảo vệ, khi chó cắp lấy bao cắn lúc quân xanh bỏ chạy, nó đang ở trạng thái săn đuổi mồi. Khi một con chó lớn tuổi hơn đuổi theo quân xanh khi đang được thả xích sau khi cắn, nó cũng đang trong trạng thái săn mồi.
Khi chó đang ở trạng thái săn mồi, chúng không cảm thấy bị đe dọa. Việc đuổi theo là trạng thái thoải mái cho một con chó. Chó nhìn nhận vấn đề này như một trò chơi, cụ thể là một trò chơi kéo co. Chúng không hề cảm thấy căng thẳng khi họ chơi kéo co.
Nói cách khác, khi đuổi theo một quả bóng - chó không cảm thấy bị đe dọa. Cũng tương tự, khi một con chó cắn 100% con mồi nó cũng không cảm thấy bị đe dọa. Tư thế cơ thể của con chó trong trạng thái săn mồi là cảnh giác, với cái đuôi giơ cao hoặc vẫy. Đây là dấu hiệu đơn giản nhất cho các huấn luyện viên mới. Khi đó, long trên lưng chó không dựng ngược, chó không gầm gừ và răng không nhe hết. Khi chó sủa trong trạng thái săn mồi không dấu hiệu của căng thẳng.
Trong quá trình huấn luyện cắn, chúng tôi sử dụng trạng thái săn mồi theo 2 cách.
Chúng tôi sử dụng trạng thái săn mồi của con chó để dạy tập cắn và chiến đấu. Nói cách khác, chúng tôi dạy chó xác định các bao tải, ống tay áo là con mồi. Con chó được dạy rằng khi nhìn thấy chủ hoặc quân xanh với một bao hoặc tay áo, sẽ bắt đầu của chơi kéo co và mục tiêu cắn sẽ bao. Trong công việc này, chúng tôi dạy các con chó bắt đầu sủa khi cắn của mình, chúng tôi dạy nó rằng nó phải giữ chặt hoặc sẽ mất con mồi của mình, và chúng tôi dạy nó rằng khi tay áo được thả ra, chúng phải giữ và mang theo.
Quan trọng hơn, khi một con chó trưởng thành, chúng tôi sử dụng mức độ thoải mái trong khi săn mồi để làm chó bình tĩnh, giảm sự căng thẳng trong việc huấn luyện nâng cao.
Trong huấn luyện, cắn con mồi trở thành một trạng thái thoải mái cho con chó. Đó là lúc con chó có thể lấy lại bình tĩnh mà không thực sự ngừng công việc. Bằng cách dạy con chó chuyển sang trạng thái săn mồi khi ta muốn, ta sẽ giúp chó thư giãn sau một buổi tập đặc biệt căng thẳng.
Một điều cần nhớ về trạng thái săn mồi, đó là nó giảm đi trong khi con chó bị mệt mỏi. Nói cách khác, một con chó kiệt sức không có quan tâm nhiều đến chơi kéo co. Điều khó khăn cho huấn luyện viên mới là, trong thực tế rằng, chó càng được huấn luyện kỹ thì trạng thái săn mồi trong nó càng giảm.
Khi một người bình thường nhìn thấy một con chó được huấn luyện ở trạng thái săn mồi, người đó sẽ nghĩ rằng chó đang thực sự cố gắng để giết quân xanh, nhưng trong khi thực tế, với chó, chỉ là chơi một trò chơi với quân xanh.
Trước khi chuyển sang trạng thái tiếp theo, xin nhắc lại, rằng mỗi con chó chúng ta thấy sẽ được làm một cái gì đó khác nhau, nhưng tất cả đều có trạng thái săn mồi.
Schutzhund hiện đang đi qua một loạt các thay đổi quy tắc liên quan đến các kiểm tra lòng dũng cảm, nhưng các bài kiểm tra lòng can đảm bắt đầu với quân xanh đi tới con chó – trong khi các bài cũ là quân xanh chạy khỏi chó, sau khi chó đã được kích thích đến trạng thái săn mồi.
2) Trạng thái phòng thủ:
Đối với chó để làm chó vụ cảnh sát, công tác bảo vệ cá nhân nghiêm túc, hoặc làm việc Schutzhund tốt, nó cần phải có trạng thái phòng thủ DỮ DỘI.
Trạng thái phòng thủ của chó là trạng thái để bảo vệ chính nó từ một mối đe dọa. Khi chó con ở trạng thái phòng thủ, nó không hề thoải mái. Chó nghĩ rằng đó là ở một tình huống đang bị đe dọa hoặc bị tấn công và kết quả là nó bị gây sức ép. Đối với huấn luyện, cần phải có một con chó sẽ phản ứng với một số lượng hạn chế mối đe dọa với một thái độ tích cực.
Trạng thái này xuất hiện để tự bảo vệ mình là một đặc tính di truyền. Nó không thể được huấn luyện cho chó, bất kể ta cố gắng thế nào. Nếu một con chó đã không được thừa kế gen phòng thủ, không có cách nào chúng ta sẽ làm chúng xuất hiện trạng thái bảo vệ. Một vài ví dụ điển hình trong số này là Golden, huskies hoặc các giống chó cảnh khác. Những con chó này không mang gen cho công tác bảo vệ. Điều lớn nhất có thể được mong đợi từ những con chó này là nó sẽ sủa ở những người lạ. Nhưng khi bị đe dọa, chúng sẽ lảng tránh và chạy.
Mặc dù một con chó có thể kế thừa gen phòng thủ, trạng thái bảo vệ của nó thường không bắt đầu xuất hiện cho đến khi nó đạt đến tuổi dậy thì. Đối với một số chó, thời điểm này có thể là 1 năm tuổi – Chó cảnh sát thường quốc phòng không phát triển đầy đủ cho đến khi chúng đạt đến sự trưởng thành về tinh thần - điều này có thể là muộn nhất là 3 năm tuổi, tùy thuộc vào dòng máu.
Những hình ảnh chúng ta thấy một con chó không được huấn luyện ở trạng thái phòng ngự hoàn toàn khác biệt so với hình ảnh của chúng trong trạng thái săn mồi. Phòng thủ, là một dấu hiệu của sự bất an. Khi đó, tiếng chó sủa sẽ sâu hơn và nghiêm trọng hơn. Lông dựng đứng và nanh sẽ nhe ra kèm theo tiếng gầm gừ.
Nhìn kỹ hơn, trạng thái của đuôi chó cũng khác biệt. Đuôi không được vẫy nhiều và hạ thấp hơn so với trạng thái săn mồi.
Cắn phòng thủ cũng khác so với một vết cắn con mồi. Nó được thực hiện với phần phía trước của miệng. Thường thì con chó sẽ ngập sâu khi cắn mồi nhưng chỉ cắn bằng nanh khi phòng thủ. Các HLV kinh nghiệm thường giải thích về nếp gấp của tay áo trở nên kém bền, họ muốn nói đến việc chó chỉ cắn răng nanh phía trước của mình và thường được nhai trên tay áo.
Huấn luyện viên mới nên quan sát vị trí của đuôi hoặc cách cắn như là một thước đo tính khí. Khi đuôi của chó giơ cao và vẫy, chúng đang thoải mái với những gì đang xảy ra. Khi sức ép tăng, đuôi sẽ hạ thấp hơn. Nếu áp lực tiếp tục tăng, chó sẽ tiếp cận trạng thái tránh, (thời điểm nó sẽ chạy đi), đuôi sẽ được nằm giữa hai chân.
Thời gian an toàn nhất để đưa chó vào trạng thái phòng thủ khi tập luyện là sau khi nó đã đạt đến sự trưởng thành về tinh thần và sau khi nó đã trải qua huấn luyện cơ bản với trạng thái săn mồi.
Các trạng thái phòng thủ có thể bắt đầu hiển thị ở chó 4 hoặc 5 tháng tuổi trong các hình thức sủa ở những hoàn cảnh kỳ lạ. Trạng thái không biểu hiên và phát triển đến mức độ đầy đủ cho đến khi con chó là 18 đến 24 tháng tuổi và với một số con chó, sẽ phải cho đến khi chúng được 3 tuổi.
Các HLV có kinh nghiệm chỉ bắt đầu đưa chó vào trạng thái phòng thủ khi nó đạt đến tuổi dậy thì. Nói cách khác, khi chó khoảng 11-14 tháng. Các HLV thiếu kinh nghiệm thường mắc phải sai lầm khi đặt chó vào trạng thái đe dọa quá sớm, trước khi nó trưởng thành về mặt tinh thần để đối phó với áp lực. Điều đó sẽ là sai lầm lớn nhất của sự nghiệp huấn luyện của họ. Đẩy một con chó vào trạng thái phòng thủ trước khi nó được tinh thần trưởng thành, đủ để đối phó với sự căng thẳng là cách nhanh nhất trên thế giới để kết thúc sự nghiệp bảo vệ của một con chó.
HÃY HẾT SỨC THẬN TRỌNG VỀ HUẤN LUYỆN BẢO VỆ VỚI CHÓ NHỎ.
Một số con chó có trạng thái săn mồi tuyệt vời - nhưng trạng thái phòng thủ. Một ví dụ phổ biến là chó lab, chúng thích đuổi theo bóng, nhưng không bao giờ có thể được huấn luyện về bảo vệ bởi vì chúng không có trạng thái phòng thủ.
Không giống trạng thái săn mồi, phòng thủ không giảm khi chó bị mệt mỏi. Nói cách khác, việc chó mệt mỏi không ảnh hưởng tới phản ứng của nó với một người đang đe dọa chúng.
Ở Mỹ, dòng máu Bergie Đức Shepherds nuôi đại trà xuất hiện trạng thái săn mồi khá ổn định, nhưng 99,9% trong số chúng ít xuất hiện trạng thái phòng thủ. Đó là lý do tại sao họ không thể làm công việc Schutzhund, ngoại trừ chó cảnh sát được huấn luyện cho công việc. (CÁI NÀY QUÁ ĐÚNG, chó GSD ở Mỹ hiền như bụt, cóc có con nào dữ-người dịch)
Kích thích trạng thái phòng thủ đòi hỏi có quân xanh có tay nghề cao và chuyên nghiệp trong việc đọc, hiểu tính khí và biết chính xác cách để chó có thể cảm giác được áp lực hay đe dọa.
3) Trạng thái chiến đấu:
Việc thay đổi trạng thái của chó, cũng đồng nghĩa thay đổi công việc của quân xanh. Ban đầu, khi kích thích trạng thái săn mồi, quân xanh là một người bạn chơi kéo co hoặc một người luôn luôn cố gắng để ăn cắp con mồi. Sau đó, trong huấn luyện phòng thủ, chó xem các quân xanh như đối tượng mang lại căng thẳng với cuộc sống của mình. Quân xanh đe dọa chó và chủ.
Khi huấn luyện trạng thái phòng thủ phát triển, gia tăng mức độ tự tin của con chó ( cần yếu tố di truyền có khả năng), chó được dạy làm thế nào để đánh bại người trợ giúp trong mọi hoàn cảnh. Kinh nghiệm chiến đấu được tăng lên và từ từ thay đổi cách nhìn của chó đối với quân xanh. Khi đó, chó bắt đầu để xem các quân xanh như là một đối tác chiến đấu, như một người nào đó để nổi điên lên và không phải một người nào đó có thể gây lo lắng. Khi điều này bắt đầu xảy ra chúng ta nói rằng con chó đang phát triển trạng thái chiến đấu.
Có thể xác định trạng thái chiến đấu là sự tương tác kết hợp của 2 trạng thái trên, chó mang tâm trạng của trạng thái săn mồi với cường độ của trạng thái phòng thủ.
Những hình ảnh của chó làm việc trong trạng chiến đấu là con chó trưởng thành, với đầy đủ sự tự tin trong tất cả các môi trường và mọi hoàn cảnh. Đó là một con chó mà không nhìn hoặc hành động thiếu an toàn trong khi làm nhiệm vụ bảo vệ của chúng. Cường độ trong quá trình cắn là rất cao – Lúc này chó sẽ hiển thị một sự kiên cường trong chiến đấu mà không được thấy ở chó còn non và những con chó chưa trưởng thành.
Cách duy nhất mà một con chó có thể đạt được trạng thái đấu là thông qua kinh nghiệm và huấn luyện. Chúng không thể thức dậy một buổi sáng khi chúng được 3 tuổi và có xuất hiện trạng thái chiến đấu. Chó cần phải đi qua một nền tảng với sự phát triển từ trạng thái săn mồi, sau đó, tại thời điểm chính xác, chúng được kích thích sự phòng thủ qua bước từng bước huấn luyện. Điều quan trọng là phải hiểu rằng con chó duy nhất với di truyền học và huấn luyện thích hợp mới có thể phát triển trạng.
Một điều thú vị là những con chó với trạng thái săn mồi mạnh sẽ phát triển trạng thái chiến đấu tốt nhất.
Khi bạn nghe người khác nói về trạng thái chiến đấu đồng nghĩa với trạng thái phòng thủ, đó là sự sai lầm. Sự khác biệt trong hai trạng thái là cách chó nhìn nhận quân xanh và mức độ thoải mái của con chó trong quá trình làm việc.
Hãy nhớ rằng sự khác biệt này: Một con chó khi chiến đấu, xem quân xanh là một đối tác chiến đấu. Khi chó thấy quân xanh, chúng nổi giận, muốn chiến đấu để trợ giúp chủ. Huấn luyện viên mới sẽ có một thời gian khó khăn để phân biệt sự khác biệt giữa một con chó đang ở trạng thái săn mồi, tiếng sủa ở trạng thái phòng thủ và sủa khi đang chiến đấu. Đây là điều bình thường. Tất cả các huấn luyện viên mới đều trải qua sự nhầm lẫn này. Khi bạn có được những kinh nghiệm, kỹ năng của bạn khi nhận biết các trạng thái sẽ thay đổi.
4) Trạng thái né tránh:
Né tránh được áp dụng phổ biến nhất được sử dụng trong huấn luyện vâng lời. Nó là một trạng thái mà không ai trong chúng ta muốn đưa vào huấn luyện bảo vệ.
Khi mức độ căng thẳng trở nên quá cao đối với các dây thần kinh của một con chó, chúng sẽ rút lui. Khi điều đó xảy ra, chó sẽ lẩn tránh. Một số người nghĩ rằng tránh như một trạng thái, tôi thích nghĩ nó như một hình thức tự bảo vệ. Đó là bảo vệ trong cùng cực. Sau tất cả, không phải là chạy đi là an toàn nhất?
Khi chó được đưa vào trạng thái tránh, nó ngay lập tức biết rằng đây là một cách dễ dàng để đối phó với áp lực. Sẽ có thể mất vài tháng để mang lại một con chó trở lại thời điểm trước khi nó đã phá vỡ và chạy.
Khi chúng ta nói về tránh, chúng ta cũng cần phải đề cập về sự do dự. Có một sự khác biệt. Sự do dự là khi một con chó có một bước dừng lại để đánh giá những gì đang xảy ra khi nó chịu sức ép. Điều này thường xảy ra với những con chó non được nâng lên một cấp độ mới của sự căng thẳng. Do dự không phải là xấu, trên thực tế, nó thực sự là tốt. Bởi vì khi con chó vượt qua do dự của mình và học cách để đối phó với tình hình mới, nó đi đến một con chó tự tin hơn, mạnh mẽ hơn.
Một con chó sẽ tránh gài đuôi của nó giữa hai chân của nó, đặt tai của nó trở lại, cụp long và chạy. Khi chó do dự, sẽ không có dấu hiệu kẹp đuôi giữa hai chân của nó, đuôi có thể đi xuống một chút nhưng nó sẽ không được kẹp vài 2 chân. HLV cần phải phát triển các kỹ năng để nhận ra sự khác biệt giữa là do dự và né tránh.
Tôi có thể huấn luyện chó của tôi trong công việc cắn?
Đây là câu hỏi thường được hỏi bởi do các HLV mới, khi họ muốn tự huấn luyện chó con của họ. Có một câu chuyện nhỏ có thể sử dụng để trả lời câu hỏi này.
Nếu bạn có một con trai và muốn dạy cho cháu cách chiến đấu - bạn gửi cháu đến các lớp học karate. Các lớp này sẽ đặt trẻ vào trạng thái săn mồi, nơi chúng học kỹ thuật chiến đấu. Chúng có thể tham gia một cuộc thi karate và nhận được các kích thích từ đối thủ, nhưng vẫn chỉ là trạng thái săn đuổi con mồi - bởi vì nó là một trò chơi. Có thể là một trò chơi nghiêm trọng - nhưng vẫn còn một trò chơi. Bạn có thể giúp con trai của bạn trong huấn luyện của cháu đến thời điểm này bằng cách giúp anh ta tìm hiểu các kỹ năng cơ bản của chiến đấu và huấn luyện cháu thông qua công việc. Điều này cũng đúng với con chó của bạn - bạn có thể giúp chó trong việc học các kỹ năng đuổi và săn mồi cơ bản. Bạn thậm chí có thể để cho chúng thực hành những điều cái cơ bản đó với bạn.
Nếu con trai của bạn đi trung tâm thành phố vào một đêm thứ Sáu và bị đẩy vào một cuộc chiến với dao và gậy, nơi đây cháu đang chiến đấu cho cuộc sống của mình, đó là trạng thái phòng thủ. Khi một HLV thể huấn luyện con chó của chính mình trong công việc săn đuổi con mồi, không bao giờ anh ta có thể đưa chó vào trạng thái mà chúng cảm thấy như chủ đang cố gắng để giết chúng. Cũng như bạn sẽ không bao giờ đưa con trai của bạn vào vị trí mà nó cảm thấy bạn đã cố gắng để làm tổn thương hoặc giết chết nó.
Người chủ có thể hướng dẫn con chó của mình thông qua việc huấn luyện trạng thái săn mồi đến điểm mà chó đã học được nhiều cách di chuyển (hoặc kỹ năng) mà chúng cần cho công việc cắn thực sự. Trong thực tế, nếu hang xóm của bạn qua chơi vào lúc nào đó và xem chó cắn tay áo trên tay của chính bạn, cho dù nó đang ở trạng thái săn mồi, người hàng xóm sẽ nghĩ rằng con chó đã tấn công bạn, nhưng trong thực tế, chó chỉ đang chơi một trò chơi kéo co, với mức độ mạnh đối với chủ.
Khi chủ cần đưa chó vào trạng thái phòng thủ, cần phải tìm một quân xanh có kinh nghiệm làm việc với con chó của mình. Không có cách nào khác ngoài cách.
Sưu tầm
http://leerburg.com/drives.htm?set=1