• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Tít nhà em tự nhiên không đi được

Nhìn những hình ảnh này thật thương Tít quá :(, nếu có cơ hội thì không nói làm gì, nhưng nếu không thì hãy để Tít được ra đi thanh thản, vì cứ để bé thế, cơ hội sống ko có, lại phải chịu nhiều đau đớn quả thực là mình không cầm lòng được. Thương bé quá :(
bác sĩ nt cho e kêu sức khoẻ tít giảm >"< chỉ uống được ít nước thôi >"< chắc mai e đón tít về,cho tít ở nhà 1 hôm rồi ngày kia cho bé ra đi thanh thản >"< chứ cứ kéo dài mãi ntn k ổn, e muốn cho bé ra đi ở nhà >"< cho bé biết đây mãi là nhà của bé, >"<
 

Ms Linh

Member
uh!! Theo mình bạn đón bé về đi!! Có lẽ giải thoát cho bé cũng là điều tốt nhất cho bé lúc này!! Ko ăn đc, ko ngủ đc, đau đớn từng giờ từng phút thì thật sự quá lớn lao với 1 thân hình bé nhỏ như vậy!! :) Cố lên nhé rồi sẽ bình yên...
 
cảm ơn mọi người đã cảm thông và chia sẻ với mình,với mình đây là nỗi đau lớn vì mình chăm sóc cho tít như 1 người mẹ,mất tít mình buồn lắm nhưng mình quyết định rồi >"< mai mình sẽ đón tít về,ngày kia sẽ cho tít ra đi thanh thản và mình sẽ chôn tít ở hồ Linh Đàm,tít thích ở những chỗ mát,ở hồ có cây và gió chắc tít sẽ thích........
 

chienvet

Chuyên gia thú y
Thông báo cho các bạn tin mới nhất về Tít. Tít đã ăn, uống được ( Ăn rất tốt). Tối nay Tít đã đi vệ sinh, rất nhiều, tuy nhiên bụng em vẫn to và vẫn chưa thể đi được. Tôi chưa nghĩ đến phương án cho em ý ra đi, sao các bạn cứ nghĩ thế nhỉ? Em ý hiện tại vẫn nằm ngủ được một cách bình thường chứ không phải chỉ ngồi ngủ như cô chủ của em ý bảo. Là một bác sĩ tôi biết điều gì là cần thiết, khổ tâm nhất là các bạn cứ thế này thế kia!:(
 
vâng thế e để tít lại mấy hôm xem ntn ạ,tại e thấy bế tắc và khổ thân cho tít bsi à,tít ở nhà ngủ ngồi thôi,e phải kê cho tít cái hộp cao bằng người tít để tít úp mặt vào đó ngủ >"< tít đỡ thì may quá,nhưng làm h làm sao để bụng tít bé đi mới có cơ may đi lại được bsi à,cả việc chữa sa trực tràng nữa >"< cầu mong cho tít sớm khoẻ lại >"< nhớ tít quá
 

bizonzon

Active Member
Thôi nào, cả nhà lạc quan lên chứ, bác sĩ đã nói như vậy rồi cơ mà. Còn một tia hy vọng cũng phải hy vọng, không được ngã lòng!
Cố lên nào Tít ơi!
 
Vẫn còn hy vọng thì tốt quá,các bạn cố bình tĩnh nha,bác sĩ đã nói vậy rồi.Thay mặt Tít và cô chủ nhỏ ,mình cảm ơn bác sĩ rất nhiều.Cầu mong cho em nó qua khỏi.Cố lên Tít nhé.
 
hi cảm ơn mọi người đã quan tâm đến tít >"< cầu mong tít mau khoẻ ,ăn lại được nhiều hơn và k bị đau nữa >"<
 

moimm

Member
Bạn ơi mình đọc bài viết của một số diễn đàn nước ngoài cũng có trường hợp (gần gần) tương tự thế này. Một số em bị bệnh tim thì có em đi lại được, một số em khác bị ghế rơi vào người không đi lại được nhưng vẫn sống, ăn khỏe. Các em ý không tự đi vệ sinh được, thì được cô chủ làm một cái bỉm bé. Nói chung có tia hy vọng, có tiến triển là vẫn tin được. Cả Tít và tintit đều cố gắng nhé !
 

Ms Linh

Member
hihi!! Đúng là... Cảm ơn bác sĩ Chiến nhiều!! Bác sĩ cũng vất vả nhiều!! Bác sĩ cố gắng nhé. Thương cả bác sĩ, cả bé Tít cả cô chủ bé Tít!! Chỉ sợ bé Tít đau quá thôi!! Chứ còn hy vọng ta còn phải chữa!! :D Chúc bé mau khỏe nhé!! :X yêu
 

chienvet

Chuyên gia thú y
Đúng là Tít vẫn ăn được cho tới giờ, nhưng nếu không phẫu thuật thì sẽ không có cơ hội nào cho Tít, nhưng phẫu thuật thì cơ may cũng không nhiều. Trong nhân y cũng thế thôi, đôi khi những trường hợp thế này chính chúng ta phải lựa chọn, phẫu thuật bao giờ cũng hàm chứa rủi ro, đặc biệt là trong các trường hợp đặc biệt. Như trong nhân y các bạn luôn thấy, khi những trường hợp đặc biệt mang tỉnh rủi ro cao, trước khi phẫu thuật bác sĩ luôn bắt người nhà bệnh nhân kí vào giấy chấp nhận mổ và chịu rủi ro nếu xảy ra. Mình đã liên hệ Tâm, và cô chủ không muốn phẫu thuật, mình không còn cách nào khác, chiều nay Tít sẽ được về với co chủ để cô chủ chăm sóc. Cảm ơn tất cả!
 

ngudaymuon

Active Member
Đúng là Tít vẫn ăn được cho tới giờ, nhưng nếu không phẫu thuật thì sẽ không có cơ hội nào cho Tít, nhưng phẫu thuật thì cơ may cũng không nhiều. Trong nhân y cũng thế thôi, đôi khi những trường hợp thế này chính chúng ta phải lựa chọn, phẫu thuật bao giờ cũng hàm chứa rủi ro, đặc biệt là trong các trường hợp đặc biệt. Như trong nhân y các bạn luôn thấy, khi những trường hợp đặc biệt mang tỉnh rủi ro cao, trước khi phẫu thuật bác sĩ luôn bắt người nhà bệnh nhân kí vào giấy chấp nhận mổ và chịu rủi ro nếu xảy ra. Mình đã liên hệ Tâm, và cô chủ không muốn phẫu thuật, mình không còn cách nào khác, chiều nay Tít sẽ được về với co chủ để cô chủ chăm sóc. Cảm ơn tất cả!
Không phẫu thuật thì không có cơ hội cho Tít, sao tâm không để bác sĩ phẫu thuật? Ít ra cũng là làm hết sức cho Tít?
Nếu là mình, dù chỉ còn một chút ít hi vọng, mình vẫn làm. Thương bé Tít lắm.
 

bichdiep

Member
Tâm ơi, bạn cho bé phẫu thuật đi, dù chỉ 1 phần trăm thì mong bạn cố gắng, đừng mất hi vọng thế, giờ mang tít về thì sẽ không còn cơ hội nào nữa, tít sẽ phải chịu đau đớn đến bao giờ?
 
hic nhưng e sợ phẫu thuật tít yếu k chịu được,mà phẫu thuật để chữa gì mới được,bsi chỉ nói là phẫu thuật nhưng k nói là chữa gì,mổ để làm gì, e thấy sợ lắm,nhỡ phẫu thuật xong rồi bé lại yếu quá thì sao,phẫu thuật phải biết là để chữa gì thì mới có cơ hội chứ >"< e sợ lắm
 

mimi12

New Member
Phải chọn lựa

Bạn phải chọn lựa: trong hai điều xấu, hãy lựa chọn điều ít xấu hơn, và hy vọng phép màu sẽ xảy ra.
 
mình cũng chẳng biết như thế nào nữa,mình cũng rung rinh lắm,nhưng việc mổ k chắc chắn nên mình sợ lắm,sợ tít sẽ rời xa mình sớm hơn >"< mổ xong đau nữa sợ tít k chịu nổi >"<
 
Giờ này em phải cố gắng suy nghĩ kỹ nhưng quyết định dứt khoát và càng nhanh càng tốt.Nếu có cơ hội dành cho bé thì em cố gắng,nhưng nếu em cảm thấy 0% cơ hội thì em nên dứt khoát.Mang em nó về nhà nhưng không nên để em nó một ngày sau mới...vì khi bị đau đớn thì đối với người bệnh một ngày như một tháng,mặc dù đối với em thì thời gian bên bé thì ngắn.Cố gắng quyết định sớm nha em.
 
vâng tí bsi mang tít về nhà ạ.e quyết định mang tít về nhà thôi, >"< e cũng chẳng biết như thế nào nữa >"< khó nghĩ lắm mọi người à,k biết nên làm như thế nào là đúng
 

ttmy2407

Member
Cách đây 2 năm, mình cũng đã ở vào trường hợp của bạn Tintit.

Mình có một bé mèo, tên là Meomeo. Mùa đông cách đây 2 năm, bé Meo của mình bị sỏi thận. Mình mang em đến rất nhiều phòng khám, đến tất cả những bác sĩ uy tín mà mình biết. Trong 4 ngày trời mình có cảm giác như dài cả thế kỷ. Mình khóc không biết bao nhiêu là nước mắt.

Cuối cùng, mình để bé ở 1 phòng khám của Pháp trên phố Tô Ngọc Vân. Trong mấy ngày bé ở viện, mình không ngủ, không ăn, chỉ uống nước cầm hơi. Mình gọi điện cho tất cả những người mình quen, kể lể như một đứa hâm như chỉ cần 1 người để chia sẻ, để cất được nước mắt.

Trong 4 ngày đó, mình cứ vui, rồi buồn rồi lo. Ngày mình lên thăm bé 4 lần. Mỗi lần lên là 2 chị em mình lại làm loạn cả phòng khám lên vì khóc lóc.

Đến ngày cuối cùng, mình và bác sĩ đã quyết định sẽ mổ cho bé để lấy viên sỏi đó ra.

Mình về nhà tranh thủ chợp mắt nhưng không đc. Chị em mình đã đi khắp các đền, chùa ở Hà Nội để cầu nguyện cho bé. Rồi cái gì đến thì cũng phải đến. Bác sĩ gọi điện báo bé không thể đủ sức làm phẫu thuật, và mình cần đến để nhìn bé lần cuối . . .

Khi mình đến, người bé vẫn còn ấm mặc dù thời tiết lúc đó khá lạnh. Nhưng, mắt bé không nhắm lại được, miệng bé cũng vậy. Nhớ lại lúc sáng, khi mình trao đổi với bác sĩ về ca mổ buổi tối cho bé, mình chuẩn bị và thì bé đã cố sức trèo xuống. Như có một linh cảm gì đó nhưng hiện hữu và vượt lên tất cả lúc đó trong đầu mình chỉ là: Cần phẫu thuật, phải mổ để cứu bé cho dù khả năng thành công chỉ là 0,1% . . Cho đến giờ mình vẫn chẳng thể quên được đôi mắt bé lúc cuối đó, chẳng thể quên được đôi mắt bé chờ đợi mình. . . Không thể quên được.

Rồi chị em mình mang bé đến viện thú y để thiêu xác của bé. Mình đã mua 1 chiếc hộp xinh hình hoa mặt trời bằng đá đỏ để bé nằm trong đó. Và giờ bé đang nằm trong tủ sách của mình. Bé vẫn luôn bên mình, dù mình có ở đâu.

. . .

Mình kể câu chuyện này của mình cho bạn để bạn có thể có thêm một ý kiến, đưa ra sự lựa chọn cho bạn và Tít. Cố lên nhé. Mong những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với bạn và Tít.
 
mình đã đón bé tít về rồi,chân bé vẫn lê lết thôi,k đi được,bé ngồi 1 chỗ thôi,bsi bảo bé k tự đi đại tiện và tiểu tiện được nên có gì phải tự làm cho bé >"< bé vẫn ăn được.mình biết là nếu có 1% cơ hội mình sẽ cố nhưng ở đây là bsi k chuẩn chị ra được bệnh của tít >"< k biết tít bị gì >"< nên mình k dám để dao kéo đụng vào người tít >"< sợ tít....thật sự nhìn tít thế mình xót lắm nhưng mình sẽ cố chăm được bé ngày nào tốt ngày ấy >"<
tít về cứ kêu,lúc trước chẳng bao h tít kêu ntn,hoá ra tít buồn ngủ muốn có người gãi cổ cho mình >"< tít sợ cô đơn , phải cho tít ngồi cùng ghế trong lòng mình tít mới ngủ >"< nhìn thấy tít mà thương ghê >"< chẳng biết làm gì hơn cho tít
 
Top