• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Mic à!!!

toilatoi1011

New Member
Đó là cái tên tôi đặt cho nó khi nó bước vào nhà tôi,căn nhà nhỏ nằm cuối thôn Phú thứ,Từ Liêm Hn.Nó là 1 chú cún nhỏ giống lai Ấn Độ mà tôi đã ẵm n về từ nhà của 1 ng quen bên Thanh Xuân.Tuổi thơ những năm đầu đời của nó bất hạnh và không đc vui vẻ,ăn no như những chú chó bên ng chủ tốt khác,vì tôi là sinh viên đc bố mẹ chu cấp cho đi học có những lúc gặp chuyện còn không ăn đủ 3 bữa.Nhưng nó vẫn nhìn tôi thân thiện không oán trách hay kêu ca phàn nàn,...
Từ bé tất cả các sinh hoạt hàng ngày của n đều dc tôi tự tay chăm sóc,vì nhà bé nên việc nuôi nó cũng khó khăn hơn,nhưng đó cũng là khoảng thời gian Mic vui vẻ và dc nuông chiều nhất,khoảng 1 năm thì nó cũng lớn hơn nhiều,lúc này tâm lí về sức sống của loài chó đã làm tôi xao nhãng việc quan tâm nó,nhưng Mic vẫn không trách móc tôi,vẫn cái vẫy đuôi hay cái ôm chầm bằng 2 chân khi tôi đi học về,có những lúc nó còn gục đầu bên tôi như muốn tâm sự.Nhưng chính những lúc đó t lại bàng quan nhất,dửng dưng nhất với tâm hồn tội nghiệp...

"Cả đời nó chưa dc sung sướng lần nào" tôi vẫn nhắc đi nhắc lại câu đó như 1 thằng dớ dẩn,bênh hoạn và vô tâm,tôi tự trách mình là con người xấu xa...Đúng là "cái j` đó ở bên cạnh ta thực sự tốt và ý nghĩa thì ta lại không biết,nhưng đến lúc nó rời xa ta rồi ta mới biết nó quý giá đến nhường nào".
Đêm nay có lẽ sẽ là đêm tôi sẽ không bao h quên,chú chó lần đầu tiên tôi tự nuôi nấng khi tôi còn là sinh viên đại học đã vĩnh viễn rời xa,nó rời xa có lẽ không phải vì thứ nó ăn phải mà nó rời xa tôi vì tôi là 1 ng chủ đểu cáng lật lọng,bởi vì nó sống cuộc sống này không phải vì những hạnh phúc n trải qua mà là những sự bất hạnh tôi mang cho nó.Có lẽ n đi xa tôi bởi vì đấy là giải thoát duy nhất cho nó khỏi tôi,...

"Mic ơi, sao m ác quá vậy,mày không biết m` làm vậy tao sẽ buồn sao,m` ko phải đồ chơi của tao hay vật trông coi nhà cửa cho tao,...m`...m` là bạn tao mà...2 năm vừa qua không có cha mẹ,ng thân bên cạnh thì ai ở bên tao nhiều nhất,ai lắng nghe tao tâm sự mỗi lần t có chuyện buồn nhất,...Ai nào?????Mic ơi Mic à,chính là m` đó,sao m` ko nghĩ cho t mà mày lại làm vậy,m` quay về đi,m` quay lại với tao đi t xin mày đó,tao xin mày,làm ơn đi mà,nửa đêm thế này m` bảo t tìm m` sao đây,sao m` đi vội vàng thế chứ...ít nhất hãy cho t biết lí do m` rời xa tao chứ,t biết t không phải với m`,nhưng chưa bao h tao cầu xin ai cả,chưa xin 1 điều j` cả,...nhưng t xin lần này thôi,1 lần duy nhất để t sửa sai,vì tao biết khi dành tình cảm cho ai đó hay 1 thứ j` đó thì nghĩa là tao đang đặt chính bản thân tao vào đó...Giờ đây ai mà nhìn tao khóc như vậy thì có ai không bảo t điên đâu cơ chứ,khóc vì j`,khóc vì 1 con chó à,đúng là hâm,nhưng họ có biết đâu,tao khóc vì chính tao trong đó,t nuôi dưỡng m` lớn cũng là t nuôi tâm hồn tao lớn hơn,vì chỉ khi biết quan tâm,cuộc đời này mới thực sự ý nghĩa,...
Hôm nay lúc m` ra đi,trc cái lúc định mệnh nhất với m` đấy,t biết sự kì diệu nhất của t với m`,của 2 giống loài khác nhau nhưng cùng chung 1 tâm hồn...Hơi điên nhưng t biết là thật.M` rất yếu Mic ạ,rất yếu,nhưng m` vẫn cố lết đến cạnh tao ngẩng đầu và rúc mõm vào chân tao,t biết lúc đấy m` cần nhất sự quan tâm và đó cũng là cách t chiều chuộng m` hàng ngày,m` liên tục nhìn t, t cũng biết ánh mắt đó,đó là cái nhìn cuối và nhân đạo nhất của m` tới t,nhưng có thể còn ý nghĩa nào khác chăng.Vì m` biết m` sắp xa t,m` nhìn như thể để chôn chặt hình ảnh ng chủ đáng ghét của m` trong lòng,t với m` thực sự có tình cảm Mic à,1 tình cảm đẹp,...T đã đi pha 1 cốc nc đường cho m` uống rồi lấy quần áo ủ lên ng m`,có những cách j` t nghĩ là tốt nhất cho m` thì t đều làm cả,nhưng m` biết không,mõm m` vẫn lạnh dần,t bắt đầu lên Web gõ tên triệu chứng của m để tìm,nhưng chẳng có cái nào đúng cả Mic ạ,...

Xin lỗi Mic,Mic nhé, vì tôi chẳng thể níu giữ nó ở bên t dc nữa,đến lúc Mic không đi được,nằm n cũng không nằm dc,vì lúc nằm là lúc Mic khó thở nhất..Khổ thân Mic "cả đời m` không dc sung sướng đến lúc m` ra đi cũng chẳng dc yên bình,phải vật lộn với cơn đau khổ sở",...Trc lúc chết,các bạn ạ,không hiểu lí do j` và sức ở đâu nữa,n vẫn nặng nhọc bước ra ngoài đường,rồi nằm ở đó,1 thằng chủ tồi như tôi có biết làm j` hơn là chạy theo và vỗ về rồi kéo n về đâu,nhưng n vẫn vùng vằng những sức lực cuối cùng để nằm ngoài đó,...Đến khi tôi kéo n vào đến ngưỡng cửa cũng là lúc nó...trút hơi thở cuối cùng,cái chết đau đớn,không có chỗ nằm tử tế cũng chẳng có lấy 1 mô đất để yên thân,...Sao m` không nằm trong nhà mà yên giấc,như vậy t sẽ không ân hận nhiều và cũng để cho m`dc thoải mái nhất,dc yên nghỉ tại chính nơi m` đặt vết chân đầu tiên lên,nơi đó sẽ giúp m` thoải mái hơn chứ,tại sao,tại sao m` không ở trong nhà với t mà lại bước ra ngoài,...???
Hà Nội mấy hôm nay trời mưa rả rích,mưa lâm thâm không ngớt,1 luơng tâm tội lỗi đang viết những dòng tâm sự cho chú chó đáng thuơng của mình,con chó mà cả đời này chủ bài viết ấy sẽ không bao h quên,"nó sống như chính số phận của nó và chết cũng theo số phận ấy".Bao nhiêu hình ảnh trong quá khứ chợt hiện về...lúc m` trút hơi thở cuối cùng cũng là lúc t đứng lặng ở trc cửa nhà,...nhìn m` nằm đó mà t cũng chỉ biết lay lay m`,mong có điều kì lạ nào đó làm m` nhổm dậy chồm vào ng tao để t xoa đầu m` như ngày trc,...M` đi xa thật rồi Mic ạ.Những cơn mưa dầm đã mang m` đi khỏi t,h đây nếu lúc nào đó có cơn mưa dầm xuất hiện t sẽ viết cho m` 1 bài Mic nhé,m` ko đọc dc thì t sẽ đọc cho m` nghe như lúc m` dỏng tai nghe tao tâm sự ấy.Mic nhé!!!
Con chó của tôi,ng bạn của tôi và cũng là tâm hồn của tôi đã rời xa tôi,rời xa tôi mãi mãi,nó rời xa không vô nghĩa,nó rời xa để cho tôi biết những ai đã ghét nó không cho nó cuộc sống,cho tôi biết những bài học về cách làm ng,về cách đối nhân xử thế,để cho tôi biết quý trọng những j` mình đang có.Nếu bây h bạn có những diều quý giá và quan trọng như tôi nói,thì xin bạn hãy giữ gìn nó,nâng niu nó và tạo cho n một thói quen luôn biết nhắc nhở bạn phải biết sống yêu thương,...Đừng như tôi,chỉ biết điều quan trọng và ý nghĩa khi nó thực sự rời xa.....

À,còn nữa,tao sắp dc đi làm rồi,t chưa kịp tâm sự với m` j` cả thì m` đã xa t,t viết vậy để kiếp sau m` sống,nếu nghe ai đó hoặc tự mình đọc đc những dòng này hãy nhớ đến tao,ng viết ra topic này để tự mình không mắc lỗi như tao nhé,tao cũng sẽ cố làm tốt công việc của tao,1 kiến trúc sư thật giỏi,làm tiếp những công việc mình bỏ dở,dành hết tình yêu vào mọi vật,con người, để m`-tâm hồn của tao-có thể vui vẻ ra đi mà không luyến tiếc...T hứa đấy,t sẽ không lười nữa đâu.Xin lỗi Mic,ngàn lần xin lỗi Mic...Mic à!!!
 
Top