Mình muốn chia sẻ với các bạn tình hình của thằng cu Bí.
Hôm thứ Tư, vợ chồng mình cùng em bé mang thằng cu Bí về nhà ông bà ngoại (được ông bà sang tận nhà để hộ tống). Mình mua cho thằng Bí cái lồng rất chắc chắn (tới 350k, hic) rồi cho nó vào rồi tưởng tượng rằng nó sẽ kêu gào thảm thiết trên suốt hành trình sang nhà ông bà. Nhưng lạ thay, khi cho nó vào băng sau của chiếc innova, nó nằm im thin thít suốt quãng đường từ nhà mình đến nhà ông bà.
Đến nơi, mình mang nó lên sân thượng, chốt cửa lại rồi mở lồng ra, nó vẫn nằm im không dám chui ra, cái mặt thằng bé sợ sệt trông tội không thể tả. Chị Đen nhà ông bà tiến tới, dí mũi vào mặt thằng Bí để ngủi, thằng Bí nằm im, nín thở. Một trận hỗn chiến sắp xảy ra với một trận mưa lông? Nhưng không, hửi xong, chị Đen bỏ đi.
Tối đó, có lẽ Bí không dám ngủ vì sợ.
Sớm hôm sau, mình đang còn ngủ lơ mơ thì bỗng nghe thấy giọng anh của mình dưới nhà hỏi ba mình: con mèo nào hả ba? Ba mình trả lời: Con mèo của con Chương mang qua, không biết nó bỏ đi đâu mất rồi? Trời ơi! mình ba chân bốn cẳng vọt xuống cầu thang. Ba mình bảo đã tìm khắp mà không thây nó. Lùng sục khắp nơi để tìm Bí mà tay chân mình run lên, Bí ơi! con mà có bề nào thì mẹ làm sao... Bỗng nhiên mình thấy thằng Đen cuối đầu nhìn vào gầm của cái máy tập thể dục, mình cũng cuối đầu nhìn vào: Trời ơi! thằng Bí. Ba mẹ mình đã nhìn vào đấy mấy lần mà không thấy.
Sáng ngày hôm sau nữa, thật ngạc nhiên, Bí và chị Đen chơi trò trốn tìm với nhau. Mình và mọi người thở phào nhẹ nhõm, vậy là hai đứa "chịu" nhau rồi. Bí bắt đầu lần mò từng bước xuống cầu thang đi thám thính nhà mới.
Buổi chiều hôm đó, cả nhà gồm Ba, Mẹ, anh, chị, cháu của mình và mình lại lùng sục khắp nhà tìm Bí, nhiều giả thiết được đặt ra: có lẽ nó nhảy qua cửa sổ sang nhà hàng xóm hoặc đi đâu rồi. Ba mình chạy sang nhà hàng xóm đề nghị được tìm mèo, mình thì trèo lên mái tôn đi vòng vòng í ới gọi Bí ơi! Bí à!
Sau khoảng 2 giờ đồng hồ, mọi nỗ lực tìm kiếm dường như đã trở thành vô ích. Ba mình nói với mẹ mình: "Bà xuống thắp nhang khấn ông Táo đi". Hai phút sau, mình nghe tiếng anh mình trên lầu: nó đây nè!. Mình la lên: Ở đâu? Ở đâu? Rồi phi nước đại tới. Trời ạ! thằng Cu núp sau lọ hoa trên bàn thờ! Vậy mà sao mình đã kiếm ở chỗ đó mấy lần không thấy?
Hôm nay (thứ Bảy), sau 3 ngày ở nhà ông bà ngoại, gia đình mình ra về mang theo... thằng Bí
). Bởi vì sau 2 lần thử thách, mình biết Bí quan trọng với mình như thế nào, nhỡ mà sau này nó đi lạc thật thì mình ân hận cả đời. Thôi, mẹ cứ mang con về trước đã, chuyện còn lại tính sau, hy vọng sẽ có cách giải quyết (hy vọng mong manh
)
Chỉ tiếc là Bí và chị Đen đã bắt đầu thân nhau, Bí cũng thích nắng ấm trên sân thượng nhà ông bà, thích tiếng chim hót líu lo và cây cối ở nơi đó nữa. Bí bắt đầu quen với nhà mới và bạn mới rồi nhưng mẹ phải cho Bí về thôi, vì mẹ đặt sự an toàn của con lên hàng đầu, Bí ạ!
Giờ này, không biết chị Đen có đi tìm Bí?