• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

For Lưa Lưa! Wait U... hope U comeback

luuhaitrung

New Member
Day 1….
Lưa lưa à! Sắp hết 1 ngày tính từ đêm hôm qua khi E bị bọn khốn nạn bắt cóc. Sáng sớm ngủ dậy nhận đc tin E bị bắt mất làm A buồn quá! Vì đơn giản A ko tin vào điều đó, ko thể nào bị mất đc. Cổng nhà khóa, E nằm trong 1 cái chuồng rất kiên cố, ko phải 1 mình mà với 1 con becgie nữa, vậy mà tại sao? Bọn nó ko phá cổng, trèo cột điện vào, mà có thể bắt E ra 1 cách chót lọt, trong khi đó E nặng gần 50kg và bên cạnh E là 1 hung thần mà ngay cả E cũng có hiền lành gì đâu… mà lại ko ai biết gì, ko một tiếng sủa… và tại sao bọn nó chỉ bắt 1 mình E, còn “ hung thần” thì lại thoát. A vẫn không thể lí giải đc tại sao lại có thể đưa đc E ra khỏi cổng mà có rào cao như thế trong khi em đâu có nhẹ nhõm gì.
Vẫn chưa tin… vì mấy ngày hôm nay A còn tìm khắp nơi để kiếm cho E 1 con vợ thật đẹp, đến tận đêm qua A còn rất muộn mới ngủ vì còn bận lang thang trên các diễn đàn để tìm bạn đời thật to, thật đẹp, thật hoành tráng cho E vậy mà đến giờ đây E đã ko còn là sở hữu của A nữa….
E có duyên với A và với gia đình mình, vì ngay từ nhỏ khi bắt E về đã rất khó khăn vì khi đó anh ko ở Việt Nam, cũng chỉ nhờ được ng này ng kia đi bắt về. Sau đó E còn mắc đủ thứ bệnh, tưởng chừng như đối với những con chó khác là ko bao giờ có thể qua khỏi, A đã cố gắng vận dụng tất cả những mối quan hệ của mình để kiếm cho E những bác sĩ thú y uy tín nhất, giỏi nhất ở HN… E phải tiêm ko biết bao nhiêu loại thuốc, truyền ko biết bao nhiêu thứ vào người, để duy trì sự sống trong cái cơ thể bé nhỏ hồi đó của E lúc đó… cuối cùng đến khi bác sĩ cũng bó tay… E bị trả về, ko ai đủ sức cứu E nữa… A đã từng tưởng như mất E, chỉ biết cầu nguyện cho E đủ sức chiến đấu, chống chọi với lại bệnh tật trong người…. có những lúc A đã gần như phải quyết định tiêm cho E 1 mũi thuốc , để giải thoát E khỏi sự đau đớn hiện tại. Nhưng ko hiểu tại sao ở đâu đó anh vẫn nghĩ rằng E là 1 cậu bé rất mạnh mẽ, E sẽ sống và sẽ chiến thắng bệnh tật. E bị trả về địa phương, về nhà mình, điều kì diệu là vừa về đến nhà E đã ăn, ăn rất nhiều, rất khỏe…không hiểu do “đất nuôi chó” hay do “ chó mến người” mà thuốc tây bó tay, bs bó tay mà về đến nhà chỉ bằng những kinh nghiệm nuôi chó lâu năm của gia đình mà E đã sống, đã khỏe…E lớn rất nhanh, và rất thông minh… chẳng mấy chốc E đã trở thành 1 chàng trai dũng mãnh…gần 2 năm rồi E là niềm tự hào của gia đình, nhớ những buổi chiều E chạy nhảy đi lại trong sân, bọn trẻ con đi học về bu lại quanh cổng chỉ để ngắm E và ngưỡng mộ cả giờ đồng hồ! Tết đến mọi người đến chúc tết, thay vì vào nhà toàn ở ngoài sân ngắm E, chụp ảnh ôm hôn cho đến khi E cáu tiết tí cắn cho thì mới thôi! Ở nhà mình cũng rất ít có những chú chó giống E, chính vì thế E như 1 sinh vật lạ, mỗi buổi tối chỉ cần nghe thấy bố nói là “ Lưa Lưa ơi! Đi chơi đi!” là E cuống quýt hết cả, nhảy lên ôm chầm lấy bố, rồi cuống cuồng cho chân cho tay vào dây xích để được dẫn đi chơi! Mỗi lần E ra đường là người đi xe máy thì đi chậm lại để ngắm, người đi ô tô cũng có khi dừng cả lại để nhìn E, bọn trẻ con và thanh niên thì “ Bọn mày ơi! Ngao tây tạng kìa” Rất buồn cười đúng ko?...
Mọi người thường biết đến Alaska Malamute là 1 giống chó thân thiện, thông minh, rất hiền lành, khác với vẻ bề ngoài hung dữ… nhưng mà E thì lại khác, bề ngoài hung dữ, thì bên trong cũng hung dữ luôn… Rất hiếu chiến! E đã từng vài lần tí cắn chết bảo bối Samoyed của anh chỉ vì đơn giản 1 điều E muốn là số 1, muốn là kẻ mạnh, muốn kẻ khác phải sợ mình… may sao vài lần chiến đấu với E, biết yếu thế hơn bảo bối của anh đã giả chết để thoát nợ… chính vì cái tính cục cằn của E mà E bị cách li, bị ở ngoài sân, ko đc trong nhà…. Và đến giờ… Vì điều đó mà E bị bắt mất…
A ko muốn nhắc gì đến bọn bắt trộm chó, vì chúng nó là cặn bã của xã hội rồi… mà cặn bã thì phải đào thải đúng ko ? lưới trời lồng lộng thoát đc 1 vài lần cũng sẽ ko thể thoát đc mãi đâu… cuộc sống có nhân có quả, làm điều ác nó ko phải trả giá thì gia đình, người thân của chúng nó sẽ phải trả giá thay….
A ko bao giờ có thói quen nghe những số đt lạ, mà cả ngày hôm nay chỉ ôm đt ngồi chờ số lạ gọi đến. Vừa nãy có 1 bạn nt là nhìn thấy 1 bé rất giống em ở Hoàng Mai… A cũng ko nghĩ e đi xa đc nhanh thế! Nhưng cũng là hy vọng… Hy vọng đó là E.

Ngày hôm nay chưa về nhà kịp nhưng mà A cũng đã cố gắng hết sức rồi, đăng tin tìm em lên tất cả các diễn đàn dành cho chó mà A biết, nhờ bạn bè trên Fb thông tin để tìm E, thuê người đi tìm, đến tất cả các quán bán chó cảnh thậm trí cả quán thịt chó cũng đến tìm qua hết mà ko thấy E… bọn công an nó nghĩ E ko đáng để chúng nó đi tìm đấy nhưng mà treo thưởng và dán tiền vào mồm chúng nó thì chúng nó nhận đi tìm ngay.
Ngày mai… ngày mai thôi A sẽ tự mình đi tìm! A sẽ cố gắng hết sức…A tin là e sẽ quay về… ngủ ngon và nhớ ăn đừng bỏ ăn ở 1 nơi xa lạ nhé Lưa Lưa! Bảo trọng…Miss U…..
 

Bấc con

Member
Bài viết xúc động quá...thương chủ và thương cả cún nữa :( cuối cùng ko biết bạn có tìm đc Lưa Lưa ko nữa????:(
 
Top