sophie_2209
Member
Bạn hãy chia sẻ cùng tôi nếu có một ngày bạn mất đi người bạn nhỏ
Mình từng có một chú chó nhỏ rất đáng yêu , nó cực kì tinh nhanh và thông minh , bất cứ khi nào nghe thấy tiếng mình nó cũng mừng rỡ cúi chào , lúc mình buồn , nó luôn bên cạnh chia sẻ . Vậy mà đến khi nó bệnh,mình lại không thể cứu nó(nó muốn giấu không cho mình biết nên cứ lẩn tránh) , hình ảnh cuối cùng còn đọng lại là lúc nó cố lê sức tàn đến bên mình nhìn mình lần cuối.Ba lại không cho mình đến gần, mình chỉ có thể nhìn nó từ xa , ánh mắt nó lúc đó thật buồn như muốn nói lời chào từ biệt mãi mãi . Mình cứ ôm hận trong lòng mà khóc mãi , đến giờ mỗi lần nhắc đến nó mình lại không thể cầm lòng . Mình đã viết bài thơ này như lời tri ân đế người bạn nhỏ:
Mình từng có một chú chó nhỏ rất đáng yêu , nó cực kì tinh nhanh và thông minh , bất cứ khi nào nghe thấy tiếng mình nó cũng mừng rỡ cúi chào , lúc mình buồn , nó luôn bên cạnh chia sẻ . Vậy mà đến khi nó bệnh,mình lại không thể cứu nó(nó muốn giấu không cho mình biết nên cứ lẩn tránh) , hình ảnh cuối cùng còn đọng lại là lúc nó cố lê sức tàn đến bên mình nhìn mình lần cuối.Ba lại không cho mình đến gần, mình chỉ có thể nhìn nó từ xa , ánh mắt nó lúc đó thật buồn như muốn nói lời chào từ biệt mãi mãi . Mình cứ ôm hận trong lòng mà khóc mãi , đến giờ mỗi lần nhắc đến nó mình lại không thể cầm lòng . Mình đã viết bài thơ này như lời tri ân đế người bạn nhỏ:
LUCKY
Tôi đứng lặng trong hoàng hôn đỏ sẫm,
Giọt nắng cuối cùng tiễn bạn đi xa,
Tôi không khóc vì lòng tôi trống rỗng,
Nỗi đau lớn hơn cả nỗi đau .
Ba mươi Tết nhà nhà đều vui sướng,
Đón niềm vui tiếp tới niềm vui.
Không ai biết bên ngoài gió lạnh,
Một linh hồn nhỏ bé đã ra đi.
Tôi vẫn mong đó chỉ là ác mộng,
Một giấc mơ không có thật bao giờ.
Nhưng tôi khóc giờ tôi đã khóc,
Bởi trái tim quặn thắt kỉ niệm xưa.
Tôi không biết tại sao không biết?
Trân trọng phút giây được ở bên nhau.
Tôi những tưởng tình bạn là đơn giản,
Khi tiếc nuối đã quá muộn màng.
Chiều nay bước trên con đường cô độc,
Tôi chờ đợi ánh mắt hồn nhiên xưa.
Nhưng tôi hiểu giờ tôi đã hiểu,
Trong trái tim tôi bạn mãi mãi vĩnh hằng.
...
Tạm biệt nhé tạm biệt May Mắn nhé!...
Tôi đứng lặng trong hoàng hôn đỏ sẫm,
Giọt nắng cuối cùng tiễn bạn đi xa,
Tôi không khóc vì lòng tôi trống rỗng,
Nỗi đau lớn hơn cả nỗi đau .
Ba mươi Tết nhà nhà đều vui sướng,
Đón niềm vui tiếp tới niềm vui.
Không ai biết bên ngoài gió lạnh,
Một linh hồn nhỏ bé đã ra đi.
Tôi vẫn mong đó chỉ là ác mộng,
Một giấc mơ không có thật bao giờ.
Nhưng tôi khóc giờ tôi đã khóc,
Bởi trái tim quặn thắt kỉ niệm xưa.
Tôi không biết tại sao không biết?
Trân trọng phút giây được ở bên nhau.
Tôi những tưởng tình bạn là đơn giản,
Khi tiếc nuối đã quá muộn màng.
Chiều nay bước trên con đường cô độc,
Tôi chờ đợi ánh mắt hồn nhiên xưa.
Nhưng tôi hiểu giờ tôi đã hiểu,
Trong trái tim tôi bạn mãi mãi vĩnh hằng.
...
Tạm biệt nhé tạm biệt May Mắn nhé!...