gạo
New Member
Bây giờ khi ngồi đây viết những dòng này mình vẫn mong có 1 phép màu nào đó cứu cho mèo của mình . Dù có thể em ấy không lanh lợi ,không chạy chơi được như những bé mèo khác nhưng ít ra là mình sẽ vẫn nhìn thấy em ấy vẫn nghe thấy tiếng meo meo đòi ăn hay chỉ đơn giản hơn là ôm em ấy ngủ như trước đây đã từng .
Cục cưng của mình chỉ mới hơn 3 tháng tuổi ,rất hiền khi ngủ thì như 1 cục bông màu vàng rất đáng yêu . Em ấy mất mẹ khi vừa tròn 1 tuần tuổi từ lúc đó mình đã trở thành người mẹ thứ 2 cho ăn ,dậy đi vệ sinh chơi đùa .Bé ăn rất ngoan nên lớn đều mình cứ nghĩ chả mấy chốc em ấy sẽ trưởng thành .
Nhưng tất cả đã chấm dứt từ 1 tháng trước khi bổng nhiên 2 chân sau của em ấy bị liệt chỉ có thể lết đi .Đưa đi bác sĩ thì biết em ấy bị viêm cơ phải chữa trị rất lâu mới khỏi mình chấp nhận việc điệu trị lâu dài chỉ mong 1 ngày em ấy sẽ khỏe lại .Khi thấy em ấy nhúc nhắc đi từng bước mình đã rất vui vui lắm .Vậy mà chẳng bao lâu sau đó các bệnh khác lại kéo đến đầu tiên là táo bón bs nói rằng vì ko đi được nên việc đi vệ sinh rất khó rồi đến bí tiểu và rồi bây giờ là em ấy bị u nang bác sĩ bảo không thể cứu được vì em ấy quá nhỏ và yếu không thể mổ
Đến giờ mình vẫn không thể hiểu tại sao nhiều nỗi đau lại ập đến với cơ thể nhỏ bé của em ấy như vậy . Mình phải đưa ra quyết định giữa việc để em ấy ra đi bằng 1 mũi tiêm nhân đạo hay là cứ chữa trị như bây giờ và để 1 lúc nào đó em ấy sẽ tự ra đi .Mình thật sự không biết làm sao mình không bao giờ muốn mất em ấy nhưng mình cũng không thể nhìn em ấy sẽ càng ngày càng đau đớn về sau ( bây giờ vì không đi tiểu được nên cứ cách vài ngày bác sĩ lại phải tiêm để rút bớt nước tiểu ra mỗi lần như thế em ấy đau lắm - còn trước đó vì bị táo bón nặng nên phải luồn ống bơm thuốc vào để đẩy phân ra sau mỗi lần luồn ống em ấy luốn lã người đi và hằng ngày đều phải tiếm thuốc ) bác sĩ đã nói cục nang đó sẽ lớn dần và chèn ép các cơ quan như gan thận nên sẽ gây ra rất nhiều đau đớn cứ nghĩ đến cảnh đó mình lại không kiềm được nước mắt .
Vì không muốn em ấy đau đớn hơn nữa mình quyết định sẽ để em ấy ra đi thật nhẹ nhàng bằng 1 mũi tiêm nhân đạo . Dù đã có quyết định nhưng bây giờ mỗi khi nhìn vào khuôn mặt xinh xắn , đôi mắt luôn nhìn mình chăm chú đôi tay luôn duối thẳng ra sảng khoái mỗi khi mình xoa bóp nhẹ hay là tiếng rù rù mỗi khi được vuốt ve mình chỉ biết khóc mà thôi ,đau lắm . bây giờ em ấy vẫn ở đây nhưng không lâu nữa mình sẽ không còn được nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé yêu thương đó cứ như có gì đó đâm thẳng vào tim vậy
Với mình mỗi thú cưng đều như là những người bạn , đứa em nhỏ và tất cả đều là những thiên thần đáng yêu mong rằng sẽ không ai phải như mình bây giờ hãy yêu thương quan tâm và chăm sóc thật kỹ các tình yêu bé nhỏ của chúng ta
Cục cưng của mình chỉ mới hơn 3 tháng tuổi ,rất hiền khi ngủ thì như 1 cục bông màu vàng rất đáng yêu . Em ấy mất mẹ khi vừa tròn 1 tuần tuổi từ lúc đó mình đã trở thành người mẹ thứ 2 cho ăn ,dậy đi vệ sinh chơi đùa .Bé ăn rất ngoan nên lớn đều mình cứ nghĩ chả mấy chốc em ấy sẽ trưởng thành .
Nhưng tất cả đã chấm dứt từ 1 tháng trước khi bổng nhiên 2 chân sau của em ấy bị liệt chỉ có thể lết đi .Đưa đi bác sĩ thì biết em ấy bị viêm cơ phải chữa trị rất lâu mới khỏi mình chấp nhận việc điệu trị lâu dài chỉ mong 1 ngày em ấy sẽ khỏe lại .Khi thấy em ấy nhúc nhắc đi từng bước mình đã rất vui vui lắm .Vậy mà chẳng bao lâu sau đó các bệnh khác lại kéo đến đầu tiên là táo bón bs nói rằng vì ko đi được nên việc đi vệ sinh rất khó rồi đến bí tiểu và rồi bây giờ là em ấy bị u nang bác sĩ bảo không thể cứu được vì em ấy quá nhỏ và yếu không thể mổ
Đến giờ mình vẫn không thể hiểu tại sao nhiều nỗi đau lại ập đến với cơ thể nhỏ bé của em ấy như vậy . Mình phải đưa ra quyết định giữa việc để em ấy ra đi bằng 1 mũi tiêm nhân đạo hay là cứ chữa trị như bây giờ và để 1 lúc nào đó em ấy sẽ tự ra đi .Mình thật sự không biết làm sao mình không bao giờ muốn mất em ấy nhưng mình cũng không thể nhìn em ấy sẽ càng ngày càng đau đớn về sau ( bây giờ vì không đi tiểu được nên cứ cách vài ngày bác sĩ lại phải tiêm để rút bớt nước tiểu ra mỗi lần như thế em ấy đau lắm - còn trước đó vì bị táo bón nặng nên phải luồn ống bơm thuốc vào để đẩy phân ra sau mỗi lần luồn ống em ấy luốn lã người đi và hằng ngày đều phải tiếm thuốc ) bác sĩ đã nói cục nang đó sẽ lớn dần và chèn ép các cơ quan như gan thận nên sẽ gây ra rất nhiều đau đớn cứ nghĩ đến cảnh đó mình lại không kiềm được nước mắt .
Vì không muốn em ấy đau đớn hơn nữa mình quyết định sẽ để em ấy ra đi thật nhẹ nhàng bằng 1 mũi tiêm nhân đạo . Dù đã có quyết định nhưng bây giờ mỗi khi nhìn vào khuôn mặt xinh xắn , đôi mắt luôn nhìn mình chăm chú đôi tay luôn duối thẳng ra sảng khoái mỗi khi mình xoa bóp nhẹ hay là tiếng rù rù mỗi khi được vuốt ve mình chỉ biết khóc mà thôi ,đau lắm . bây giờ em ấy vẫn ở đây nhưng không lâu nữa mình sẽ không còn được nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé yêu thương đó cứ như có gì đó đâm thẳng vào tim vậy
Với mình mỗi thú cưng đều như là những người bạn , đứa em nhỏ và tất cả đều là những thiên thần đáng yêu mong rằng sẽ không ai phải như mình bây giờ hãy yêu thương quan tâm và chăm sóc thật kỹ các tình yêu bé nhỏ của chúng ta