Em nói câu này có lẽ là mất lòng với các bạn muốn nhận nuôi Xu và có lẽ là với chị Linh nữa. Em nghĩ chị nên chọn một cách nào đó giải quyết triệt để vấn đề này. Cách chị Linh giải quyết vấn đề ko phải là cách triệt để nhất mà em có cảm giác như chị đang buông xuôi ấy. Về phần em, nếu em là chị thì em sẽ ko giao mèo cho bất cứ ai đã từng làm mất mèo của họ. Ai biết rằng Xu có chung số phận với những chú mèo đó ko? Em nghĩ tính Xu càng ngày càng nhát nữa, một phần là do dân số nhà chị Linh quá đông, nên chị ko thể gần gũi từng đứa một mọi lúc mọi nơi được. Chị thử cố gắng gần gũi với Xu hơn, có thể sẽ mất hơi nhiều thời gian, nhưng em nghĩ nếu được yêu chiều hơn, tiếp xúc nhiều hơn Xu sẽ đỡ nhát. Một con mèo đã lớn lên do chính tay chị nuôi nấng, thì cũng như 1 thành viên trong gia đình. Cho đi giống như làm mất 1 khúc ruột. Em hiểu hoàn cảnh của chị bây giờ như thế nào, nhưng suy nghĩ của chị thì em phản đối. Có nhiều cách để giải quyết một vấn đề mà chị.
Có thể em là con nít nên suy nghĩ khác với chị. Thực ra, cái cmt của chị viết là sẽ ko bh bán Xu, em hiểu ở đây từ "bán" và từ "cho" là khác nhau. Nhưng cũng là để nó xa chủ, để nó đến ở nhà khác. Nếu Xu hiểu được suy nghĩ của chị Linh bây giờ là muốn cho Xu đi ở nhà người ta thì Xu có buồn ko ? Ít nhiều thì Xu cũng có tình cảm với chị vì chị nuôi nó lớn lên. Em thấy tội nghiệp lắm.
Sr một số bạn vì đã ăn nói đụng cham. Nhưng tớ thích nói thật những gì tớ nghĩ. Cmt này viết cho chị Linh, đề nghị những người khác ko xen vào. Tks!