Viết cho Hoàng từ của tôi - Mi Ú và chú mèo tôi ghét - Mực Nhỏ.....
Tôi yêu mèo lắm lắm, trong tim tôi mèo hiền như nắng, quậy một tẹo cũng chỉ như ngày nắng gắt mà thôi. Má lính phính, mắt tròn xoe, lông bóng mượt, đệm chân hồng hồng, mông xinh xinh… Mèo yêu vô cùng…
Chị muốn gửi lời đến Hoàng tử nhỏ của chị - Mi Ú… Dạo gần đây khách đến nhà nhiều, em sợ lắm nên bỏ ăn trốn tiệt vào gầm giường đến tối, khách về rồi em cũng không ra, chắc vì em đã già rồi, Mèo Ú ơi…! Đến một hôm nọ, thấy em nằm liếm lông ở cầu thang, yêu ơi là yêu, chị vật ngửa em ra, dụi dụi mặt vào cái bụng trắng phau của em, mà giờ nó trụi trụi lông lại không căng tròn nữa, nhưng ấm lắm lắm, muốn thơm em chụt chụt cả ngày không thôi. Em xòe chân ra gặm móng, chị mới thấy vết thương đó… Không chảy máu nhưng sâu lắm, nhìn thấy cả thịt, chị sợ xanh mặt, nước mắt lập tức tuôn ra. Xin lỗi em, chị không cầm lòng được… Thương em đau, chị hỏi mẹ xem có nên đưa em đi khám không, nhưng mẹ bảo em sẽ lành thôi, không phải lo lắng, nhưng chị vẫn cứ sợ bóng sợ vía, liền post bài lên VietPet để hỏi cả nhà hộ em. Thấy chị PhuDung và các bạn nói không sao, lòng chị dịu đi một tẹo, thương em quá! Chỉ vì chị không để ý, không quan tâm đến em, thế nên mới không biết em bị đau, chị thật đáng chết… Chị xin lỗi Mi Ú của chị, rất nhiều…
………...................................................................
Hôm nay, 1h trưa, nắng to muốn vỡ đầu ra. Chị lên sân thượng lấy gối đang phơi hộ mẹ, thấy tiếng Mi Ú khè nhau bên nhà xóm – nhà Mực Nhỏ. Tiếng khè, tiếng gào, tiếng bồm bộp của 2 em mèo đang chiến nhau làm chị chợt sợ vô cùng… Không có cách nào sang nhà bên cạnh, chị quyết tâm trèo từ lan can nhà mình lên gác nhà đó để mang em về. 2 nhà cách xa nhau quá, lại nguy hiểm vì trên tầng cao, chân chị lại ngắn, trèo lên không đơn giản chút nào, nhưng chị vẫn leo lên, bám vào cái đây điện to to, bám vào hàng rào sắt trèo lên, loay hoay một lúc cũng trèo lên đến nơi. Mồ hôi thấm ướt áo chị, ướt cả vết xước do gai xương rồng sượt vào, xót lắm. Mà lên đó nắng rát cả lưng, nắng to quá. Thấy con Mực nó vật em ra đánh, chị lao vào định bế em ra thì bị 2 đứa cắn luôn, thế là chị phải dùng chân đá Mực Nhỏ ra xa rồi bế em lên, định đuổi em theo đường cũ về nhà, nhưng em vùng vẫy, cào nát tay chị, lao xuống đuổi con Mực, con Mực vật em ra quăng người em xuống cầu thang, từ độ cao khoảng gần 1 mét, chị nhói cả tim. Vội vàng nhảy xuống xua con Mực đi rồi bế em, mặc cho em lao khỏi tay chị, cào chị rướm máu. Trong một giây lướt qua, bỗng thấy trên tai và trên trán em 2 vệt máu, chân em dựa vào người chị, vấy cả máu ra áo chị… Chị phải gọi anh hai lên giúp đưa em xuống, mà em cứ móc người vào cái mái nhà không chịu xuống vì sợ độ cao, anh hai lại còn lắm chuyện lấy cái chậu bảo thả em xuống đó. Chị bị em cào cho nát cả tay mới đưa em xuống cái chậu được thì anh hai lại làm em rơi ra khỏi cái chậu, em rơi bộp xuống, nhìn từ trên, thấy tấm thân mỏng manh của em, sao dễ vỡ thế… Xót xa kinh khủng bé Mi ơi…
Tôi yêu mèo lắm, mà nay trong lòng lại ghét một chú mèo… Mực Nhỏ… Buồn và thương em, tuy ở trong gia đình khá giả nhưng ít được chăm sóc. Em hôi lắm lại cứ vào nhà chị, bị mọi người đánh đuổi, thương nhưng không làm gì được, chị đành bảo cả nhà phải đóng cửa nẻo vào. Nào ngờ em leo đường cửa sổ, vào nhà tè hết lên thảm, lên bàn, năm lần bảy lượt và hôm qua là cả phòng thờ của ông bà chị… Sao em lại làm như thế chứ??? Giờ tôi ghét Mực, hôm nào vẫn còn chơi với em, giờ em lại làm những việc như thế, em đánh mèo nhà tôi, Mi Ú đã già, tôi thương em tôi hơn Mực nhiều, xin lỗi em… Trong lòng tôi đang ghét một chú mèo, thiết nghĩ mình là người yêu mèo lắm, vậy tại sao giờ tôi lại ra nông nỗi này…? Tôi có thực sự yêu mèo không? Tôi có chứ… Nhưng trong lòng tôi… đang ghét một chú mèo, mà tôi từng vui đùa với nó…
Tôi có được phép ghét một chú mèo không, nếu tôi là một người yêu mèo vô cùng…?