• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Tạm biệt bé yêu

Ngoctran

New Member
Ngày sinh: 29/9/2009, tên Nâu
Ngày về nhà 5 tháng sau khi sinh, cân nặng 1,1kg, màu: vàng, lông dài trung bình, mềm mượt
Giống cái, sinh lần đầu 5/12/2010 (giờ còn đúng 1 đực/3)
Tính tình:
- Hay giận: giận mẹ 2 tuần, không cho sờ vào người, ai bồng cũng oke, mẹ vúôt mấy cái thì liếc liếc, quay lưng là sủa theo liền do mẹ đã treo em tòn ten trên xe khi chở em về nhà. Giận khi bất cứ ai về nhà mà khg nựng Nâu trước – bỏ đi nằm trong góc, mắt ướt – chị Hai thường nói “tèn tèn ten – làm em giận rồi kìa!”, bị la cũng giận luôn;
- Ngang ngược: mới về nhà xí luôn cái chuồng nhỏ của Xi, người ta tới làm quen, táp luôn vào mặt, còn sủa thêm 1 tiếng, đến khi ăn giành luôn 2 cái dĩa
- Sở thích: răng nhỏ bằng đầu tăm, cứ đòi cắn Gấu Rott 45 kg, thường xuyên cắn cô lau nhà; thích được bồng ngửa, vuốt cổ, ngủ chung với ba mẹ; thích “ăn thịt” mí thú trong vườn khô của ba (nhìn thấy tướng đi như mèo Tom – cartoon là biết đang chôm đồ); thích gặm chân mẹ
- Kỳ khôi: chê không ăn, nhưng khg cho Xi, Gấu, Pum ăn, rồi cố ăn cho bằng hết; đòi cái gì cũng rất là quyết liệt (đòi ẫm, đòi ăn)
- Sợ: gió, mưa, sấm sét: trốn, kêu mẹ dạy, tìm người hỗ trợ. Sợ mặt áo dù trời lạnh, bị mẹ mặt áo là khg nằm được, gồng mình cứng ngắt
- Thói quen lúc ngủ: hay mớ, hay rên phải có người gãi gãi mới ngủ yên
- Mang bầu lần 2 ngày 20/8/2011: gần ngày sinh ba mẹ thay phiên nhau nghỉ phép canh em chuyển dạ để đem đi sinh mổ
Tình trạng hiện tại: đã chết ngay sau khi về nhà 10’ sau khi mổ bắt con vì bị shock thuốc. Ba mẹ đau đớn nhìn con mà bất lực sau khi ba hô hấp cho con. Mẹ như điên như cuồng, tay bồng con lắc lẻo, nước mắt, nước mũi, miệng gào thét. Ba đứa bé xí chưa kịp bú sữa mẹ. Tối nào mẹ cũng khóc. Đêm đầu tiên con đi mẹ giật mình mò tìm con trên giường, đưa tay vào không khí đón con, mẹ tìm hơi con nơi cái khăn, cái gối. Ba nhớ lúc cho con ăn, lúc dọn vệ sinh, lúc tắm cho con. Hai và bill không biết con đã ra đi. Ba mẹ nói là đã gửi con cho bác sĩ, chừng nào khỏe đem về. Bill nói nhớ con quá, Hai nói “sợ em giận vì mình đem em gửi cho người lạ”. Tối qua ăn cơm xong Hai chóng tay đi tới đi lui rồi nói “bà nâu ơi bà nâu, nhớ nâu quá chừng”. Bé yêu, rồi ba mẹ biết nói gì về con với Hai và Bill đây! Chúng ta sẽ mãi nhớ đến con. Duyên phận của chúng ta và con thật là ngắn ngủi. Cả nhà yêu con.

 

Ngoctran

New Member
Tối qua mẹ lại khóc, nhớ con quá chịu không nổi. Chẳng biết giờ con trôi giạt ở đâu, có tiếc thương mấy đứa nhỏ, giờ cũng chỉ còn lại 1 bé, nó khỏe lắm, cứ bồng lên là đòi ăn, bú luôn cả ngón tay của mẹ. Ông trời buộc con phải ra đi ngay tức thì, khg kịp chia tay Pu, không kịp cho con bú. Con có ngỡ ngàng cho duyên phận, thật bẻ bàng cho số phận hợp tan. Cứ tưởng cả nhà ta sẽ vui mừng, xúm xích cùng con chăm sóc mấy đứa nhò, ngờ đâu tan đàn xẻ nghé thế này đây
 
đọc xong giờ buồn cho bạn mà đau cho chính mình.
Nâu đi có trễ chuyến tàu(tàu lên thiên đường)
nhưng mà sẽ có Bang chờ cho vui
Ngày BAng đi đã 2 tuần
NHưng mà nhớ Tài với lại đợi Nâu
Giờ thì Nâu đã tới nơi
Mong cô cậu chủ đừng buồn vì con
Duyên phận tuy chỉ tới đây
Cô đừng buồn nữa cho con vui nào
Trên này nhìn thấy cô buồn
Lòng con buồn lắm cô có biết không?
Hỡi cô cậu chủ thân yêu
Con sẽ mãi dõi theo chân mọi người
SAng sẻ nỗi đau để nhẹ nỗi lòng
 

thanh tai

New Member
trách chi cái số ở đời
hết duyên hết nợ phải rời xa nhau
dẫu rằng biết sẽ rất đau
cắn răng mà chịu đêm thâu não lòng
ngày nào tay bế tay bồng
mà giờ phải ở dưới lòng đất sâu
đêm đêm ta vẫn nguyện cầu
cầu cho con sớm được đầu thai nha!
cún nay cũng đã đi xa
bổn phận còn lại chúng ta phải làm.........
...................
.......................
chia buồn cùng bạn....... nỗi đau se động lại mãi nếu bạn không tìm cách buôn ra........
 

Ngoctran

New Member
Tối qua Bill nói với mẹ là "nhà mình vắng nâu buồn dễ sợ, có nâu thiệt là vui nhộn". Mẹ ngỡ ngàng, nghe đau tận sâu thẫm. Còn vài tuần nữa là cả nhà sẽ đón "xí ngầu" về nhà chăm sóc, mẹ và ba cầu mong sao xí ngầu có tính tình y chang con, bé không giống con thì phải chịu rùi. Mẹ cũng khg biết phải nói thế nào với hai và bill vì sự vắng mặt của con. Bây giờ mỗi lần về nhà mẹ rất sợ phải đi qua cầu, mẹ nghe như có tiếng con gọi, nghe như có con dõi mắt nhìn theo và tự hỏi sao mẹ khg đón con như mọi khi. Hôm nọ mẹ lên sân thượng nhà mình, nhìn ra sông, khóc nhớ con. Mẹ cũng đã lên chùa xin cho con kiếp sau được đầu thai làm con nhà tử tế, nước mắt mẹ rơi từ cửa chùa đến điện thờ, quỳ lại, dập đầu mà nức nở. Mẹ không biết làm gì để con có thể về nhìn mẹ 1 lần trước khi đi như Xi. Mẹ thương tiếc con biết là bao.
 

Ngoctran

New Member
Xí ngầu cũng thấy ghét lắm, nó không giống con, cũng chẳng giống thằng Pum. Nhưng con mồ côi mẹ rất biết thân biết phận. Ăn xong là lăn ra ngủ, không đòi hỏi gì hết, cũng không đeo bám bà nội nó, chỉ đeo xin bú, no rồi tìm chổ ngủ 1 mình. Một tuần ba mẹ đi thăm nó 2 - 3 lần, nựng nịu, bồng ẵm hết mấy tiếng mới về. MỖi lần bồng nó lên mẹ hay gọi "con mẹ nâu nè". Tuần này nó đang mọc răng, thik cạp chân mẹ lắm. Nâu àh, con đừng giận mẹ, chúng ta đã làm hết những gi có thể để tốt cho cả nhà, nhưng số trời ngặt nghèo quá đỗi. Mẹ tối nào cũng mong được gặp con trong mơ đến mỏi mòn. Đừng giận mẹ con yêu.
 
Top