Ti Bui
Member
Thoạt đầu, tên tôi không phải là Bặm, mà là Bụi, vì có lẽ do cuộc sống của tôi cứ rày đây mai đó lãng tử như một gã bụi đời... Nhà của tôi và mẹ là một căn phòng đẹp như khách sạn, có đầy đủ tiện nghi, nhưng ngoài tôi ra, mẹ không còn ai thân thuộc cả... Thật ra, mẹ cũng có một gia đình với đầy đủ cha mẹ anh chị em, nhưng mẹ bảo mẹ thích sống tự lập một mình, mẹ nói rằng, phải cho mọi người hiểu được là không phải lúc nào ra ở riêng thì sẽ trở thành kẻ hư hỏng... Mẹ đi đâu công tác vắng nhà vài ngày, thế là tôi được gửi nhờ tá túc qua nhà 1 chú nào đó, bạn của mẹ, hay về nhà ông bà ngoại chơi với lũ chó mèo ở đấy... Ngay cả hôm mẹ đi lấy chồng, tôi cũng được mang theo đi cùng về nhà mới của mẹ... Sau này, có lẽ vì lo lắng cho số phận của tôi sẽ gắn liền với cái tên "bụi đời" đem đến điều không tốt, mẹ đã thêm vào đó cụm từ "Ti Bụi Bặm" cho tôi. Mẹ bảo, tôi là con gái mang cái tên của lũ con trai thì sẽ tránh gặp sự rắc rối... Nhưng mỗi khi nghe nhắc đến tên Ti Bụi Bặm của tôi, thì lũ chó hàng xóm, nhất là bọn đực rựa, cứ xăm xăm hùng hổ đòi tấn công lấy tôi, cứ như tôi là kẻ có số má không bằng...
Rồi mẹ lại lo sợ, cụm từ tên "Ti Bụi Bặm" của tôi quá kiêu, quá nổi tiếng, nên từ đó tên tôi được rút gọn bằng hai cách gọi ghép hai chữ cái: Ti-Bi, nghĩa là Ti Bụi. Cô chủ tôi bảo rằng, nếu sau này, có rước về bạn cún nào khác nữa, hoặc lỡ như tôi trót nhỡ phải sinh con, thì các con của tôi cũng sẽ có tên bắt đầu bằng hai chữ T và B, như là Ti Bụp, Ti Bợm, Ti Bùm, Ti Bẹt, Ti Bột, Ti Bọt, Ti Bèo...
(Còn tiếp) Tháng 7/2004 - DTBC