Đó là 1 chú mèo tôi nhận nuôi trong sự miễn cưỡng của gia đình . . . 1 chú mèo màu vàng , bụng trắng , lông dày dày hơi bông , có đôi mắt tròn xoe rất đáng yêu , đặc biệt có 1 đốm đen dưới cằm , nhưng hơi nhát . . . . Bà ngoại tôi nhận nuôi con bé từ nhà hàng xóm vì 2 con mèo cũ bên đó bắt nạt con bé ghê quá , chưa được bao lâu con bé được chuyển sang cho gia đình tôi nuôi tạm vì bà phải chuyển nhà . . . trộm vía , nó ăn ngoan , chơi ngoan và chẳng bao giờ dám đi đâu cả . . . có lẽ vì còn bé mà đã bị bắt nạt nhiều và đổi chủ vài lần nên con bé có vẻ rụt rè , nhút nhát lắm , mỗi khi thấy người lạ là nó sợ lắm , toàn núp vào khe cầu thang , hình như nó sợ sẽ lại bị bắt đi . . . Biết vậy nên tôi thật cố gắng để gần gũi và ôm ấp nó , nhưng dường như lúc nào con bé cũng muốn vùng vẫy và bỏ chạy , tôi biết nó luôn hoảng hốt và sợ hãi .. buồn và thương con mèo nhiều lắm nhưng không biết phải làm gì cả , mỗi đêm , tôi lại ra sân thăm chúng nó ngủ , nhìn con bé quàng tay ôm cổ con mèo của tôi ngủ , chỉ có lúc ấy tôi mới thực sự cảm nhận được sự bình yên trong nó . . .
Thời gian trôi qua , đủ lâu để con bé biết tôi là chủ , nhớ giờ ăn cơm , thân với 2 con mèo của tôi và cũng đủ lâu để tôi nghĩ rằng sự sợ hãi vẫn thường trực trong nó đã tạm ngủ yên . . . con bé đã được khoảng 5, 6 tháng rồi , nhưng vẫn còn non nớt lắm . . . nó hay chui vào khe lan can mỗi khi nghe thấy tiếng động lạ . . . chạy loanh quanh trên thành lan can 1 cách vung về . . . có lần nó còn bị ngã từ tần 2 xuống tầng 1 . . . nghe thấy tiếng nó ngã rồi nhìn nó chạy khập khễnh 1 cách vội vàng và sợ sệt từ phòng khách thật nhanh lên lan can mà tôi thương nó đến ứa nước mắt . . .
Rồi 1 ngày tôi thức dậy và không thể nào tìm thấy con mèo nhỏ của tôi . . . Mẹ tôi bảo là đã mang nó xuống cho bà ngoại rồi . . . tôi thoáng buồn . . . lại 1 lần nữa con mèo bị đổi chủ . . . tôi nhớ nó nhưng cũng tạm yên tâm vì bà tôi cũng yêu động vật lắm . . . nhưng tai tôi thực sự như ù đi khi nghe được tin bà ngoại đã bán con mèo . . . tôi không muốn tin nhưng đó là sự thật . . . tim tôi như thắt lại . . . tôi đau lòng . . . thật sự đau lòng khi nghĩ đến cuộc đời con mèo bé nhỏ của tôi . . . thà rằng cứ là 1 chú mèo hoang vô tư chạy nhay vô tư kiếm ăn còn hơn là 1 con mèo nhà bị đùn đẩy hết người này đến người khác , trải qua hết sợ hãi này đến sợ hãi khác . . . 1 con mèo cô đơn và lạc lõng giữa cuộc đời đầy nhẫn tâm . . . tôi thương con mèo của tôi đến mức chả còn tâm trí nào để trách móc ai nữa . . .
Hôm nay , mẹ cũng giải thích với tôi rằng bà và mẹ định mang con mèo thả vào chùa cho bắt chuột nhà chùa và 2 người cũng thương con mèo nhiều lắm . . . nhưng không thể . . . ừ tôi không trách họ , gia đình tôi phức tạp , phải đưa con mèo đi là điều bất đắc dĩ và họ cũng chạnh lòng khi nghĩ về con mèo . . . thế cũng đủ rồi . . . còn tôi , đến tận giờ phút này vẫn thấy quặn lòng khi nghĩ đến nó , có lẽ cả cuộc đời này tôi sẽ day dứt vì đã đem lại đau thương cho con mèo . . . Giá mà nó đừng gặp phải một người chủ như tôi . . . giá mà nó gặp được ai đó tốt hơn tôi , có thể bảo vệ và che chở cho nó mãi mãi . . . giá mà thế . . . Không biết , động vật có linh hồn không nhỉ? . . . Nếu có , tôi sẽ từng giờ từng phút cầu nguyện cho con mèo đáng thương của tôi và mong cho những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với nó . . . Tôi type entry này vì chẳng biết phải chia sẽ với ai nữa , tôi viết đơn giản là vì chỉ có mọi người ở đây mới hiểu và không nghĩ tôi là 1 con điên khi quá buồn vì bị mất 1 con mèo . . . Tôi rất mong các bạn cho tôi 1 lời khuyên
Thời gian trôi qua , đủ lâu để con bé biết tôi là chủ , nhớ giờ ăn cơm , thân với 2 con mèo của tôi và cũng đủ lâu để tôi nghĩ rằng sự sợ hãi vẫn thường trực trong nó đã tạm ngủ yên . . . con bé đã được khoảng 5, 6 tháng rồi , nhưng vẫn còn non nớt lắm . . . nó hay chui vào khe lan can mỗi khi nghe thấy tiếng động lạ . . . chạy loanh quanh trên thành lan can 1 cách vung về . . . có lần nó còn bị ngã từ tần 2 xuống tầng 1 . . . nghe thấy tiếng nó ngã rồi nhìn nó chạy khập khễnh 1 cách vội vàng và sợ sệt từ phòng khách thật nhanh lên lan can mà tôi thương nó đến ứa nước mắt . . .
Rồi 1 ngày tôi thức dậy và không thể nào tìm thấy con mèo nhỏ của tôi . . . Mẹ tôi bảo là đã mang nó xuống cho bà ngoại rồi . . . tôi thoáng buồn . . . lại 1 lần nữa con mèo bị đổi chủ . . . tôi nhớ nó nhưng cũng tạm yên tâm vì bà tôi cũng yêu động vật lắm . . . nhưng tai tôi thực sự như ù đi khi nghe được tin bà ngoại đã bán con mèo . . . tôi không muốn tin nhưng đó là sự thật . . . tim tôi như thắt lại . . . tôi đau lòng . . . thật sự đau lòng khi nghĩ đến cuộc đời con mèo bé nhỏ của tôi . . . thà rằng cứ là 1 chú mèo hoang vô tư chạy nhay vô tư kiếm ăn còn hơn là 1 con mèo nhà bị đùn đẩy hết người này đến người khác , trải qua hết sợ hãi này đến sợ hãi khác . . . 1 con mèo cô đơn và lạc lõng giữa cuộc đời đầy nhẫn tâm . . . tôi thương con mèo của tôi đến mức chả còn tâm trí nào để trách móc ai nữa . . .
Hôm nay , mẹ cũng giải thích với tôi rằng bà và mẹ định mang con mèo thả vào chùa cho bắt chuột nhà chùa và 2 người cũng thương con mèo nhiều lắm . . . nhưng không thể . . . ừ tôi không trách họ , gia đình tôi phức tạp , phải đưa con mèo đi là điều bất đắc dĩ và họ cũng chạnh lòng khi nghĩ về con mèo . . . thế cũng đủ rồi . . . còn tôi , đến tận giờ phút này vẫn thấy quặn lòng khi nghĩ đến nó , có lẽ cả cuộc đời này tôi sẽ day dứt vì đã đem lại đau thương cho con mèo . . . Giá mà nó đừng gặp phải một người chủ như tôi . . . giá mà nó gặp được ai đó tốt hơn tôi , có thể bảo vệ và che chở cho nó mãi mãi . . . giá mà thế . . . Không biết , động vật có linh hồn không nhỉ? . . . Nếu có , tôi sẽ từng giờ từng phút cầu nguyện cho con mèo đáng thương của tôi và mong cho những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với nó . . . Tôi type entry này vì chẳng biết phải chia sẽ với ai nữa , tôi viết đơn giản là vì chỉ có mọi người ở đây mới hiểu và không nghĩ tôi là 1 con điên khi quá buồn vì bị mất 1 con mèo . . . Tôi rất mong các bạn cho tôi 1 lời khuyên