• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Câu chuyện về chú chó 3 chân...

tungquay

Member
Xin chào các bạn:

Mình xin kể 1 câu chuyện về chú chó 3 chân mà mình mới gặp chiều qua, khi mình viết câu chuyện này mong sao chủ nhân của chú chó này đọc được...mình mong muốn điều đó, mong muốn chủ nhân của chú chó này đến đón nó về sau hơn 1 năm...mà có thể chủ nó đã nghĩ nó bị đánh cắp, hoặc đã chết.....

Khi đến trung tâm Hanvet 88 đường Trường Chinh mua vòng cổ cho chú Bulldog nhà mình, mình có gặp 1 chú chó thuộc giống chó lai giữa chó nhật và...mình ko rõ nữa, em này màu trắng vàng, mõm hơi nhọn, độ 6 tuổi, và điều đặc biệt hơn là chú chó này tuy có 4 chân nhưng khi di chuyển hay chạy thì chỉ có 3 chân vì 1 chân đã bị tháo khớp đến tận đùi nhìn thương lắm, khi hỏi chị bác sĩ thú y ở đây mới biết: Cách đây chừng 1 năm, có 1 người nhìn dáng vẻ là dân lao động có bê chú chó này đến trung tâm trong tình trạng bị xe máy cán nát hết 1 chân sau và đuôi, người này có kể là đang đi trên đường đoạn gần công viên Lê nin có nhìn thấy chú chó này nằm bên đường, người bê bết máu, nằm thoi thóp, lên người này thương tình bê đến trung tâm, nhìn vết thương đã bắt đầu thối và bị bốc mùi bác sĩ xác định em này đã bị xe máy cán phải khi chạy qua đường nát hết phần chân sau và đuôi cách đó đã 3 đến 4 hôm, khi đến trung tâm nó đã rất yếu, nhưng thật kì lạ sau 1 thời gian cứu chữa của mọi người ở đây chú chó đã khoẻ mạnh, tuy chỉ di chuyển có 3 chân, và được 1 bác sĩ ở đây nhận nuôi, sáng cho vào túi đi làm cùng, chiều đi làm về thì về cùng, tuy nhiên nó rất sợ gặp người lạ, ko muốn đi theo ai ngoài chị bác sĩ đang nuôi nó, nó rất sợ bị bỏ rơi...mình chắc chắn điều đó....chị bác sĩ nuôi nó là người ngoài tỉnh, hồi tết mọi người về quê hết, chị có mang nó đến trung tâm để thức ăn lại rồi về quê để nó ở lại mấy hôm, khi ra tết mọi người đi làm thì thấy phía trong của gỗ của trung tâm bị nó cào, và gặm nham nhở cách của....nó sợ ở 1 mình các bạn ạh...sâu thẳm trong ánh mắt của nó, mình nhìn thấy 1 ánh mắt buồn bã, 1 sự mong mỏi về điều gì đó...có lẽ nó nhớ chủ cũ của nó chăng...?....mình biết thực ra bây giờ cuộc sống của nó cũng rất tốt, nhưng mình mong sao, chủ cũ của nó là 1 người tốt, ko biết vì lý do gì nó bị tai nạn nhưng mình mong sao nó tìm về đựoc mái nhà xưa.....nơi mà ở đó có người nó mong mỏi nhất..đó chính là chủ nhân của nó.


Mình mong muốn sẽ tìm đựoc chủ nhân của chú chó này, mọi liên hệ xin gọi số của trung tâm thú y: 8687201....chú chó này đang ở đây....Thx các bạn đã quan tâmDog Eye
 
Thật tội nghiệp cho những chú chó như vậy. Trên đời này có những chú chó được ăn no, được chủ yêu mến. Nhưng cũng có rất nhiều chú chó bị bỏ rơi, bệnh tật. Thật tội nghiệp cho chú chó mà bạn kể. Mong sao nó gặp được 1 người chủ tốt bụng...
 

tungquay

Member
Chuyện chưa kể:
Đây là 1 câu chuyện đau lòng xảy ra cách đây đã 4 năm, mỗi khi nghĩ lại mình chợt thấy quặn đau, chua xót.....cái gọi là tình người đấy.......thật đau xót cho những người ở lại....1 chú Rot mong mỏi cô chủ của mình chăm sóc, âu yếm vuốt ve, nhưng điều đó sẽ mãi mãi ko bao giờ có được trong cuộc đời còn lại của nó.....


Cách đây 4 năm mình có chơi thân với cô bạn tên PA, PA kém mình 4 tuổi và là 1 cô bé cao to, hoạt bát, luôn luôn vui vẻ, yêu đời...hồi đó PA đang học trưòng Cao Đẳng Mỹ Thuật CN HN, mình và cô bé chơi rất thân với nhau nhất là từ khi mình và PA có chung sở thích đó là thích những chú cún cưng, nhà mình thì nuôi rất nhiều chó, sở thích nuôi chó cưng của mình thì lại muốn sở hữư những chú chó độc mà ở HN ít người nuôi, vì thế mà PA hay qua nhà mình chơi, mình và PA cùng đi mua 1 chú Rot con, và PA nuôi chú Rot này, Chú Rot con 2 tháng tuổi này rất đẹp, bụ bẫm, và rất quấn PA, có những hôm bận đi học PA cũng chở chú Rot này đi cùng, đi chơi cũng mang nó đi, ngủ cũng kè kè chú rot để nó trong phòng mình, đồ chơi thì cho Dog thì rất nhiều, nói chung nó rất đựoc cưng chiều....sau 1 tháng chú Rot con bị bệnh Care, bệnh càng ngày càng nặng, mình và PA đã đèo đi rất nhiều TT TY, những BS Thú Y nào có tiếng cũng mang Chú Rot này đến chữa, nhưng ko có kết quả....chú Rot ngày càng gầy...đi ị ra máu nhiều lắm.....PA thương nó lắm, khóc suốt thôi, cứ nghe ở đâu có bác sĩ TY tốt là lại mang đến mong muốn ít ỏi cứu sống đựoc chú rot của mình....nhưng dường như mọi cố gắng đều vô nghĩa...bố mẹ PA là Bác Sĩ ở BV 108 thấy con mình gầy rộc đi vì lo cứu chữa cho chó cũng sốt ruột, và 2 bác quyết định cứu chữa chú rot này như cứu sống 1 mạng người, bằng sự nhiệt tình cùng những loại thuốc dành cho người rất đắt tiền, 2 bác mang về chữa cho nó, truyền nước, tiêm thuốc,.....vậy mà sau hơn 10 ngày chú Rot vẫn vậy, bỏ ăn, gầy da bọc xương, đi ỉa ra máu, ngồi truớc gió còn lắc lư.....mình biết cơ hội sống xót của Rot ko còn,mình động viên PA nhiều nói đến khả năng chú Rot sẽ đi, PA khóc nhiều lắm, cứ ôm chú chó khóc, nhưng trong cô vẫn ko nguôi hy vọng sẽ cứu chữa khỏi cho nó....đã mấy đêm rồi PA thức trông con Rot......có những hôm 5 giờ sáng mình đang ngủ dựng mình dậy đi tiêm cho Rot.....mình cũng rất mệt vì bận đi làm nhưng thấy cô bé như vậy cũng ko đành lòng thôi thì chiều cô ta mấy bữa nữa vậy...

1 sáng nọ, PA vì mệt mấy hôm trông Rot, lên nghỉ học ở nhà.....sáng đấy câu chuyện đau lòng đã xảy ra...cô bé bị người bạn thân giết...để cướp của, bằng cách đập nhiều nhát búa vào đầu cô bé, ngay trong căn phòng của cô lúc đó Rot yếu lắm rồi và nó còn rất bé....nó ko biết làm gì..chỉ biết nhìn ánh mắt yếu ớt về cô chủ của mình......Đấy là lần cuối cùng Rot đựoc nhìn chủ nó....

Trong lúc bận lo tang cho PA, mình bê chú Rot về nhà....ko biết nghĩ gì....mình sợ...rất sợ...Chú rot ngồi lắc lư trứoc gió, nó gầy quá, đôi mắt ngẩn ngơ, lộ vẻ sợ hãi nhìn về xa xa, mệt quá...thì Rot nằm ọp xuống ko sức sống...mình biết chắc Rot cũng ko qua khỏi 2 hôm nữa....


Vậy mà như 1 phép mầu...chú Rot đã dần tỉnh, 2 bác bố mẹ PA, thì cứ tối tối lại sang nhà mình, chuyền nước tiêm thuốc..mình biết Rot bây giờ còn ý nghĩa hơn nhiều đối với 2 bác....mình ko tin nổi nữa..với KN nuôi chó của mình cùng với nhiều chú chó mình nuôi bị Care cơ hội sống là rất ít..huống chi 1 chú chó đã bị phát bệnh nặng đến hơn 20 ngày...chỉ còn chờ chết...vậy mà Rot đã tỉnh...ko biết bằng 1 sức mạnh gì....ko tin nổi nữa....


Sau 1 tháng bên nhà mình Rot được đón về nhà......nó đựoc cưng lắm....2 bác rất..rất chiều nó dù trứoc đây họ ko hề thích chó....đối với họ Rot là kỉ niệm, Rot là con, Rot là những gì tốt đẹp nhất của PA....giờ đã 4 năm trôi qua......Rot to lớn, hùng dũng, rất khôn nữa, Rot đựoc dạy dỗ....Phải chăng lúc PA bị ..nó có thể bảo vệ chủ nó....PA đâu có đựoc nhìn thấy Rot như bây giờ đâu...Chủ nó đã cố gắng cứu chữa nó, mong nó sống xót dù biết cơ hội ko còn những vẫn ko nản...vậy mà PA đâu đựoc nhìn Rot khỏe mạnh lại chứ....Khi Rot khoẻ mạnh thì PA đã mãi mãi ko còn......


Cách đây vài tháng, 2 bác bố mẹ PA, đã chuyển nhà đi nơi khác....Rot cũng đến nơi ở mới...


Xin mọi người hãy mãi nhớ về PA nhé...
 

Pumpkin

Phó CN CLB Mèo
Câu chuyện đau lòng quá bạn TUNG QUAY ạ... Mình rất buồn khi đọc..
 

tungquay

Member
ở đời mà bạn, có ai biết chắc hôm nay mình như này, mai mình sẽ ra sao đâu, sống thì vẫn phải sống, miễn sao mình đựoc vui vẻ, ko suy nghĩ nhiều là được................:yawn:
 

tungquay

Member
hic nhiều bạn nói với mình khi nghe xong chuyện này đã khóc, đây là 2 câu chuyện thật sự 100% ko thêm bớt đâu, cùng đọc để ngẫm nghĩ cuộc đời mà...hic hic :((
 
Top