Nếu để em mèo mù nghĩa là gần như tước đi mạng sống của nó bạn ạ, nuôi một con mèo mù cũng không hề đơn giản. Mình hiểu hoàn cảnh khó khăn của bạn chủ topic, cũng hiểu suy nghĩ của bố mẹ bạn ấy, vì nhà kinh doanh mà. Thôi đành, bạn đã thương thì thương cho trót, đừng để em ấy mù, bạn thử liên lạc với BS Nghĩa xem thế nào, mong là bạn và em mèo luôn gặp may mắntrong trường hợp bất khả kháng bạn có thể thương thuyết với mẹ (hẹn 1 tuần, 1 tháng ...là CHẮC CHẮN có người đến nhận nuôi ). Người lớn rất ghét nhà có thêm miệng ăn, lại mê tín nữa,nên lúc đầu chỉ muốn tống mèo ra đường , nhưng ở riết rồi họ sẽ quen thôi. Ba má mình là ví dụ tiêu biểu .Bạn không nên quá lo lắng hay căng thẳng , vì mạng sống em mèo phụ thuộc vào bạn . Cứ làm như mọi việc trong nhà vẫn ổn. Mình không thuộc lắm y học cho mèo, nhưng bạn tạm thời đừng lo cho đôi mắt mèo, cùng lắm là mù nhưng dù sao vẫn còn cơ hội trong nhà bạn .Đương nhiên việc gặp bác sĩ thì tốt , nhưng hiện giờ chưa ai có thể giúp được cả . Mèo thường kêu la nghe thảm thiết , nhưng khi nào chúng nằm ù lì ra thì mới thực sự nguy hiểm, đó là kinh nghiệm khi mình ở cùng con mèo cái trước kia .Mèo nhặt về thường bỏ ăn vì hoảng sợ , bạn cứ kiên nhẫn chờ và để mặc nó một mình tự ăn ,có thể cho uống sữa, vì em nó mù mà. Nhất định sẽ có người giúp bạn. Dù thế nào đi nữa , bạn đã dám cứu một sinh mạng giữa kì thi nước sôi lửa bỏng thì quả là đáng quí. Cho dù bạn có rớt hay bị bố mẹ chửi mắng , hay em mèo có kết cục thế nào thì cũng không phải là lỗi của bạn và mình cũng luôn ủng hộ . Nhớ lại hồi mình thi trầy trật vào cấp 3, bố mẹ bĩu môi : ai bảo yêu mèo cho lắm vào . Nuôi mèo đen lắm con ơi .Mình không nói gì , chỉ cắm cúi học .Hôm bố mình ca cẩm chuyện làm ăn và nói : chắc bỏ con mèo cái cho ai thôi, mình chìa ra cái giải ba học sinh giỏi quốc gia . Và em mèo được giữ lại .Nhưng mấy hôm sau nó bỏ nhà ra đi mãi mãi (. Vì thế bạn hãy cố giữ em nó lại, nếu khó khăn về tài chính mình và mọi người sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ .
Chị Thảo ơi, chị có thể nói rõ hơn về cô Vân không? cô ấy đang làm 1 việc thật đáng quý, không phải ai cũng làm được, em muốn đóng góp chút ít cũng như muốn phát động 1 cuộc quyên góp cho những người như thế chị ạ, công việc họ đang làm cần được tuyên dương và giúp đỡ, cần được sự ủng hộ và quý trọng.Em ơi,em có liên lạc được bác sĩ chưa?Có ai chịu chăm sóc bé chưa?Nếu vẫn chưa có thì chị có một cách này.Chị có quen cô Vân,người đã cưu mang hơn 30 chú cún (trong đó có 3 em bị tật) và gần 20 chú mèo ở thời điểm hiện nay.Chị nghĩ là cô ấy sẽ đồng ý cưu mang em nó một thời gian ,còn tiền chữa trị cho em nó ,chị sẽ chịu hết.Nhưng cô Vân cũng không khá gì,nhưng lại đang cưu mang rất nhiều bé như vậy thì cũng tội nghiệp cô ây,nên mình hy vọng là sau khi em nó chữa lành mắt thì có ai hứa nuôi em nó để cô Vân nhẹ hơn một tí.
Không biết như vậy có được không em?Nếu được thì chị sẽ điện thoại cho cô Vân.
Chúc em thi tốt nhé.
Là cô Vân mà mọi người thường nói tới đó em.Đây là link nè,em xem nhaChị Thảo ơi, chị có thể nói rõ hơn về cô Vân không? cô ấy đang làm 1 việc thật đáng quý, không phải ai cũng làm được, em muốn đóng góp chút ít cũng như muốn phát động 1 cuộc quyên góp cho những người như thế chị ạ, công việc họ đang làm cần được tuyên dương và giúp đỡ, cần được sự ủng hộ và quý trọng.
Đây là pm của chị Phu Dung (em xin lỗi chị vì public ạ). Mọi người thấy thế nào?Phu Dung nói:Sau khi nó khỏi rồi thì vẫn cần phải có người nhận nuôi nó chứ không thể để ở chỗ phòng khám được vì ở đó 1 ngày mất 90k. Nếu chọn phương án đó thì phải tìm người chịu nuôi nó ngay khi nó còn đang chữa bệnh. Gửi gắm cho BS Cẩm Vân thì dễ, trả tiền viện phí cũng dễ, chỉ có việc tìm người nuôi con mèo mù dở (mình nghĩ có khỏi thì thị lực nó vẫn kém hơn mèo khác) mới là khó, bạn có sáng kiến gì không?
Không biết ý các bạn ra sao nhưng lát nữa mình vẫn gọi chó BS Cẩm Vân vì mai mình đi sớm rồi.
Nếu bác sĩ chịu khám và chữa mắt cho em nó thì chị sẽ chịu tiền phí.Về cô Vân thì hoàn cảnh cũng khó khăn.Chị Đang tìm người cho mấy chú mèo con của cô đó,nhìn chúng nó suốt ngày ở trong chuồng mà thương quá.Mèo thì phải chạy ,nhảy,leo trèo.Chị năn nỉ cô tìm người thương yêu vật nuôi để cho bớt,mà ở Sài Gòn này hiếm người nuôi mèo như ở ngoài Bắc.Đây là pm của chị Phu Dung (em xin lỗi chị vì public ạ). Mọi người thấy thế nào?
Cô Vân ở trên thì mình thấy hoàn cảnh cũng gần như chị Trang, rất khó khăn, không thể thêm gánh nặng cho cô ấy được.
Nếu chị Thảo đã có thành ý như vậy thì chị có thể kết hợp với bác sĩ Cẩm Vân, chữa trị cho em mèo xong, rồi gửi gắm tạm chỗ cô Vân trong lúc chờ mọi người tìm cho bé mèo một em chủ mới, có được không ạ?
Chị Thảo ơi, nhờ có chị em mới biết cô Vân. Không ngờ giữa cuộc đời xô bồ này lại có những tấm lòng như thế, chị ơi, có gì chị bảo em, em mong được giúp đỡ cô ấy bớt phần nào khó khănLà cô Vân mà mọi người thường nói tới đó em.Đây là link nè,em xem nha
http://forum.vietpet.com/showthread.php?t=12663