soi dong hoang
Member
Em xin lỗi các bác mod và admin trước nha kẻo động chạm các bác oánh em bỏ... Có gì xin các bác lượng thứ hoặc xoá đi cho em.
Hồi thứ nhất
Quán Karaoke 26, Kỳ Cầu Gỗ lâm nạn
Chốn thanh lâu Manoreno gặp mỹ nhân.
Bính Thìn năm đó, ở bang Việt Pet giang hồ thuộc phía Bắc thành phố bỗng xuất hiện một nam tử hán người cao thước tám, cân nặng 31kgs, số đo ba vòng là 35-70-35, yêu màu tím, thích thủy chung. Diện mạo thì thập phần anh tuấn: mắt trắng như tuyết, da đen như than, tóc đỏ như da, tiếng nói the thé như kim châm mà mặt tuyệt không mọc được một sợi râu nào. Chàng chính là Kỳ Câu Gỗ danh chấn võ lâm, lại thông thạo thập bát ban võ nghệ như trộm gà, bắt chuột, cầm gạch tương chó nhà hàng xóm… mà kẻ này có một biệt tài kỳ lạ là chỉ cần nhìn con chó đi qua hắn cỏ thể biết ngay con rận nằm chỗ nào là con đực chỗ nào là con cái. Giang hồ có kẻ đồn đại chàng là truyền nhân của Đông Phương Bất Bại mà luyện được tuyệt học Hấp diêm đại pháp vô địch, hô một tiếng thì giường rung ghế đổ, hô tiếng thứ hai thì trăm con kiến rơi, vạn con gián chết. Thực hư thế nào, đến nay không ai biết tường tận, chỉ có sử sách ghi lại rõ ràng để đối chiếu, nhiều chỗ đúng, lắm chỗ sai, lại có chỗ không đúng cũng không sai .. quả là kì lạ.
Sử chép rằng Kỳ Cầu Gỗ sinh nhằm đời Hùng Vương thứ 27. Thưở nhỏ thường đóng khố, mặc áo ba lỗ tè bậy ở hồ Hoàn Gươm. Lớn lên lại không mặc gì cả, chỉ hay đứng nhìn trời thở dài, rồi lấy tăm xỉa răng nguẩy *** đi vào nhà mà ngủ. Lúc bấy giờ mới có một đạo sĩ mặc áo cà sa vàng, tay cầm thánh giá đi qua thấy chàng liền hát ba tiếng :’’ Allah, Allah, Allah’’ rồi biến mất, Kỳ Cầu Gỗ nghe xong tỉnh ngộ, liền bỏ nhà đi bụi đời, hành hương đến thánh địa Trầm Pagoda, xin bái kiến Đạt Lai Lạt Ma mong tu hành đắc đạo. Đạt Lai Lạt Ma thấy Kỳ Cầu Gỗ dung mạo xinh đẹp, lấy làm yêu lắm, bèn thâu nhận chàng làm thiếp rồi tận tình chỉ bảo võ công. Kỳ Cầu Gỗ vốn trí tuệ thông minh hơn người, học mười biết một, học một coi như chẳng biết gì cả, chỉ trong vài trăm năm mà đã đọc thuộc lòng được bảng chữ cái, bắn trim hai tay như một, một tay như không, quả đã đắc địa thành tài, bèn gạt lệ dứt tình bái biệt Đạt Lai Lạt Ma ra đi.
Từ khi xuống núi, Kỳ Cầu Gỗ thường bảo vệ người giầu mà ức hiếp kẻ nghèo. Thấy chuyện chướng tai gai mắt thì bỏ qua, gặp kẻ cô thế thì sấn tới hà hiếp giành phần lợi. Nam giới trong vòng bán kính 10 dặm quanh nơi chàng ở, không ai là không bị chàng sàm sỡ làm nhục. Mọi người ai nấy đều rất quý trọng nhân cách hơn người này của chàng mà tôn làm :’’ Bảo kê sư vương’’. Nhưng cũng có những kẻ bất phục, luôn tìm kế hãm hại chàng. Nhân một lần Kỳ Cầu Gỗ đi đánh quả ở Quán Karaoke số 26, bọn chúng bèn bầy tiệc thết đãi, chuốc rượu chàng cho thật say rồi lừa, bắt trói chàng vào gốc cây, đè ra ép ăn thịt chó, thật vô cùng tàn nhẫn. Sau một đêm bao nhiêu tuyệt học Đồng Tử Thần Công chàng tu luyện hơn 500 năm nay đều mất hết.
Kỳ Cầu Gỗ trong lòng đau đớn tưởng chết, chỉ muốn cắt chun quần mà tuẫn tiết. Đúng lúc khốn cùng ấy, bỗng một tiên ông tầm mười lăm tuổi mặc một chiếc T-shirt trước đề:’’ Omo siêu sạch’’, sau lưng lại viết :’’ OK, khỏe như lực sĩ’’ hiện lên nói:
- Bôn tẩu giang hồ mà ứ có cả cái quần mà mặc, giả khi kiến cắn thì gia tộc nhà ngươi sẽ tiệt nọc.
Kỳ Cầu Gỗ nghe xong sực tỉnh, bèn thôi khóc lóc, nén đau thương mà xì mũi hết 3 túi giấy ăn hiệu Kotex xì teen, rồi đứng dậy bái lậy tiên ông mong chỉ bảo.
Tiên ông lúc bấy giờ mới thủng thẳng lôi một cái hộp dài hình tròn từ trong nội y ra đưa cho Kỳ Cầu Gỗ mà rằng:
-Ngươi hãy uống thứ nước này, nó sẽ giúp ngươi lấy lại nội công thâm hậu như xưa. Đây là của một bậc đại chân nhân ở núi Côn Luân cho ta, còn gọi là Ovantine.
Nói rồi cưỡi gà bay thẳng về phía Sài Gòn city mà mất dạng.
Sau có thơ rằng:
Tiên ông đã cưỡi gà rừng bay đi mãi
Còn trơ chàng Trai chốn này thôi
Gà rừng dù đã đi đạp mái
Bờ sông còn vương dấu phao câu
Một lần cắt quần dù thất bại
Chàng Trai ngồi khóc bên nương dâu
Chiều tối đến rồi, giường không gái
Mỹ nữ nơi đâu, biết bao sầu
Lại nói Kỳ Cầu Gỗ được tiên dược rất lấy làm sung sướng, bèn chăm chỉ luyện thần công, chẳng mấy chốc đã thấy trong người dồi dào tinh lực. Vận khí xuống huyệt đan điền thì lực lại tràn lên thất khiếu, ép lực đến thiên đình thì nội quan cảm thấy nóng ran .. quả là kì tuyệt. Luyện n công xong, Kỳ Cầu Gỗ bèn đứng dậy chắp tay hướng về phía Cầu Thê Húc mà bái lạy tiên ông, đoạn nhằm hướng Bắc Hoàng Thành, Việtpet bang mà thẳng tiến. Chuyện đến đây không nói nữa.
Lúc bấy giờ ở đất vietpet.com có một chàng trai tuổi nhỏ tài cao: mới đẻ đã biết khóc, 3 tuổi biết nói, 6 tuổi biết đọc biết viết. Đến năm 9 tuổi đã thuộc lòng bảng cửu chương. Tên họ ra sao không ai biết, chỉ thấy cha mẹ gọi chàng là Manoreno. Mặc dù ôm trí lớn nhưng chàng không bao giờ đua tranh với đời. Ngày ngày chàng hay nhàn tản ngao du sơn thủy, lại lấy việc nhìn trộm con gái tắm sông làm thú vui, thật vô cùng thanh nhã. Những kẻ không biết thì nghĩ chàng là một kẻ dở hơi, nhưng kẻ biết chàng thì thấy chàng đúng là một kẻ dở hơi nhưng biết bơi.
Manoreno tính tình khiêm tốn, có tài bốc phét một tấc lên đến giời. Ai ai cũng khen là một kẻ trung thực đáng tin cậy. Thường trên cửa phòng toa lét của chàng có dán một hàng chữ lớn ’’ Nhân chi sơ, sờ tí mẹ ‘’ để tự nhắc nhở mình phải giữ tâm hồn cho thanh tịnh, không được để nữ sắc làm hại đến bản thân. Nếu có xem ảnh nude thì chỉ xem từ trên xuống, đọc chuyện xxx chỉ đọc chỗ cao trào, xem phim 3x chỉ xem nữ diễn viên… Về mặt tư cách đạo đức thật không kém gì Khổng Tử ngày xưa vậy. Họ hàng lấy làm tự hào lắm, quyết định mổ voi tiễn chàng lên Thành Phố học lấy cái chữ đặng sau này còn mở mang cho gia tộc. Ngày chàng ra đi, đích thân đồng chí trưởng thôn đã dúi vào tay chàng 2 hộp bao cao su rồi ân cần dặn dò:’’ Ơ Giàng! Cái chữ của thằng thành phố nó to như con trâu rừng. Con cố học lấy mà mang về cho dân bản mình xem.’’. Nói rồi đá chàng 2 phát vào ***, nhằm tỏ rõ quyết tâm.
Sau có thơ tả lại rằng:
Nơi này biệt gia phụ
Manoreno quyết ra đi
BCS đầy hai túi
hàng chẳng ngại gì.
Trên đường đi chàng gặp không biết bao nhiêu vất vả. Qua năm hàng chén sáu đĩa, ngày ngồi máy bay, đêm ngủ khách sạn Hilton … khổ sở không biết bao nhiêu mà kể. Hôm ấy đang nằm đấm bóp ở nhà hàng massage đèn mờ thì chàng bỗng thấy loáng thoáng một bóng giai nhân chân dài đến mũi, mũi dài đến chân lướt qua. Manoreno lấy làm mê mẩn, bèn chạy theo níu váy định làm quen, thì chỉ thấy rơi xuống một bộ chưởng pháp Lăng xăng đi bộ vốn đã thất truyền từ lâu, không ai là không biết, biết cũng như không. Manoreno hiểu đó là ý trời, bèn về nhà quyết luyện tập để sau này tham gia bộ môn múa Ballet ở thế vận hội Olympic 28 được sân bay ở Chiang Mai, Trung Quốc. Nhưng càng luyện lại càng sai, động tác nào cũng đúng y như trong sách, lấy làm lạ lắm, dằn vặt mãi khôn nguôi.
Hồi thứ nhất
Quán Karaoke 26, Kỳ Cầu Gỗ lâm nạn
Chốn thanh lâu Manoreno gặp mỹ nhân.
Bính Thìn năm đó, ở bang Việt Pet giang hồ thuộc phía Bắc thành phố bỗng xuất hiện một nam tử hán người cao thước tám, cân nặng 31kgs, số đo ba vòng là 35-70-35, yêu màu tím, thích thủy chung. Diện mạo thì thập phần anh tuấn: mắt trắng như tuyết, da đen như than, tóc đỏ như da, tiếng nói the thé như kim châm mà mặt tuyệt không mọc được một sợi râu nào. Chàng chính là Kỳ Câu Gỗ danh chấn võ lâm, lại thông thạo thập bát ban võ nghệ như trộm gà, bắt chuột, cầm gạch tương chó nhà hàng xóm… mà kẻ này có một biệt tài kỳ lạ là chỉ cần nhìn con chó đi qua hắn cỏ thể biết ngay con rận nằm chỗ nào là con đực chỗ nào là con cái. Giang hồ có kẻ đồn đại chàng là truyền nhân của Đông Phương Bất Bại mà luyện được tuyệt học Hấp diêm đại pháp vô địch, hô một tiếng thì giường rung ghế đổ, hô tiếng thứ hai thì trăm con kiến rơi, vạn con gián chết. Thực hư thế nào, đến nay không ai biết tường tận, chỉ có sử sách ghi lại rõ ràng để đối chiếu, nhiều chỗ đúng, lắm chỗ sai, lại có chỗ không đúng cũng không sai .. quả là kì lạ.
Sử chép rằng Kỳ Cầu Gỗ sinh nhằm đời Hùng Vương thứ 27. Thưở nhỏ thường đóng khố, mặc áo ba lỗ tè bậy ở hồ Hoàn Gươm. Lớn lên lại không mặc gì cả, chỉ hay đứng nhìn trời thở dài, rồi lấy tăm xỉa răng nguẩy *** đi vào nhà mà ngủ. Lúc bấy giờ mới có một đạo sĩ mặc áo cà sa vàng, tay cầm thánh giá đi qua thấy chàng liền hát ba tiếng :’’ Allah, Allah, Allah’’ rồi biến mất, Kỳ Cầu Gỗ nghe xong tỉnh ngộ, liền bỏ nhà đi bụi đời, hành hương đến thánh địa Trầm Pagoda, xin bái kiến Đạt Lai Lạt Ma mong tu hành đắc đạo. Đạt Lai Lạt Ma thấy Kỳ Cầu Gỗ dung mạo xinh đẹp, lấy làm yêu lắm, bèn thâu nhận chàng làm thiếp rồi tận tình chỉ bảo võ công. Kỳ Cầu Gỗ vốn trí tuệ thông minh hơn người, học mười biết một, học một coi như chẳng biết gì cả, chỉ trong vài trăm năm mà đã đọc thuộc lòng được bảng chữ cái, bắn trim hai tay như một, một tay như không, quả đã đắc địa thành tài, bèn gạt lệ dứt tình bái biệt Đạt Lai Lạt Ma ra đi.
Từ khi xuống núi, Kỳ Cầu Gỗ thường bảo vệ người giầu mà ức hiếp kẻ nghèo. Thấy chuyện chướng tai gai mắt thì bỏ qua, gặp kẻ cô thế thì sấn tới hà hiếp giành phần lợi. Nam giới trong vòng bán kính 10 dặm quanh nơi chàng ở, không ai là không bị chàng sàm sỡ làm nhục. Mọi người ai nấy đều rất quý trọng nhân cách hơn người này của chàng mà tôn làm :’’ Bảo kê sư vương’’. Nhưng cũng có những kẻ bất phục, luôn tìm kế hãm hại chàng. Nhân một lần Kỳ Cầu Gỗ đi đánh quả ở Quán Karaoke số 26, bọn chúng bèn bầy tiệc thết đãi, chuốc rượu chàng cho thật say rồi lừa, bắt trói chàng vào gốc cây, đè ra ép ăn thịt chó, thật vô cùng tàn nhẫn. Sau một đêm bao nhiêu tuyệt học Đồng Tử Thần Công chàng tu luyện hơn 500 năm nay đều mất hết.
Kỳ Cầu Gỗ trong lòng đau đớn tưởng chết, chỉ muốn cắt chun quần mà tuẫn tiết. Đúng lúc khốn cùng ấy, bỗng một tiên ông tầm mười lăm tuổi mặc một chiếc T-shirt trước đề:’’ Omo siêu sạch’’, sau lưng lại viết :’’ OK, khỏe như lực sĩ’’ hiện lên nói:
- Bôn tẩu giang hồ mà ứ có cả cái quần mà mặc, giả khi kiến cắn thì gia tộc nhà ngươi sẽ tiệt nọc.
Kỳ Cầu Gỗ nghe xong sực tỉnh, bèn thôi khóc lóc, nén đau thương mà xì mũi hết 3 túi giấy ăn hiệu Kotex xì teen, rồi đứng dậy bái lậy tiên ông mong chỉ bảo.
Tiên ông lúc bấy giờ mới thủng thẳng lôi một cái hộp dài hình tròn từ trong nội y ra đưa cho Kỳ Cầu Gỗ mà rằng:
-Ngươi hãy uống thứ nước này, nó sẽ giúp ngươi lấy lại nội công thâm hậu như xưa. Đây là của một bậc đại chân nhân ở núi Côn Luân cho ta, còn gọi là Ovantine.
Nói rồi cưỡi gà bay thẳng về phía Sài Gòn city mà mất dạng.
Sau có thơ rằng:
Tiên ông đã cưỡi gà rừng bay đi mãi
Còn trơ chàng Trai chốn này thôi
Gà rừng dù đã đi đạp mái
Bờ sông còn vương dấu phao câu
Một lần cắt quần dù thất bại
Chàng Trai ngồi khóc bên nương dâu
Chiều tối đến rồi, giường không gái
Mỹ nữ nơi đâu, biết bao sầu
Lại nói Kỳ Cầu Gỗ được tiên dược rất lấy làm sung sướng, bèn chăm chỉ luyện thần công, chẳng mấy chốc đã thấy trong người dồi dào tinh lực. Vận khí xuống huyệt đan điền thì lực lại tràn lên thất khiếu, ép lực đến thiên đình thì nội quan cảm thấy nóng ran .. quả là kì tuyệt. Luyện n công xong, Kỳ Cầu Gỗ bèn đứng dậy chắp tay hướng về phía Cầu Thê Húc mà bái lạy tiên ông, đoạn nhằm hướng Bắc Hoàng Thành, Việtpet bang mà thẳng tiến. Chuyện đến đây không nói nữa.
Lúc bấy giờ ở đất vietpet.com có một chàng trai tuổi nhỏ tài cao: mới đẻ đã biết khóc, 3 tuổi biết nói, 6 tuổi biết đọc biết viết. Đến năm 9 tuổi đã thuộc lòng bảng cửu chương. Tên họ ra sao không ai biết, chỉ thấy cha mẹ gọi chàng là Manoreno. Mặc dù ôm trí lớn nhưng chàng không bao giờ đua tranh với đời. Ngày ngày chàng hay nhàn tản ngao du sơn thủy, lại lấy việc nhìn trộm con gái tắm sông làm thú vui, thật vô cùng thanh nhã. Những kẻ không biết thì nghĩ chàng là một kẻ dở hơi, nhưng kẻ biết chàng thì thấy chàng đúng là một kẻ dở hơi nhưng biết bơi.
Manoreno tính tình khiêm tốn, có tài bốc phét một tấc lên đến giời. Ai ai cũng khen là một kẻ trung thực đáng tin cậy. Thường trên cửa phòng toa lét của chàng có dán một hàng chữ lớn ’’ Nhân chi sơ, sờ tí mẹ ‘’ để tự nhắc nhở mình phải giữ tâm hồn cho thanh tịnh, không được để nữ sắc làm hại đến bản thân. Nếu có xem ảnh nude thì chỉ xem từ trên xuống, đọc chuyện xxx chỉ đọc chỗ cao trào, xem phim 3x chỉ xem nữ diễn viên… Về mặt tư cách đạo đức thật không kém gì Khổng Tử ngày xưa vậy. Họ hàng lấy làm tự hào lắm, quyết định mổ voi tiễn chàng lên Thành Phố học lấy cái chữ đặng sau này còn mở mang cho gia tộc. Ngày chàng ra đi, đích thân đồng chí trưởng thôn đã dúi vào tay chàng 2 hộp bao cao su rồi ân cần dặn dò:’’ Ơ Giàng! Cái chữ của thằng thành phố nó to như con trâu rừng. Con cố học lấy mà mang về cho dân bản mình xem.’’. Nói rồi đá chàng 2 phát vào ***, nhằm tỏ rõ quyết tâm.
Sau có thơ tả lại rằng:
Nơi này biệt gia phụ
Manoreno quyết ra đi
BCS đầy hai túi
hàng chẳng ngại gì.
Trên đường đi chàng gặp không biết bao nhiêu vất vả. Qua năm hàng chén sáu đĩa, ngày ngồi máy bay, đêm ngủ khách sạn Hilton … khổ sở không biết bao nhiêu mà kể. Hôm ấy đang nằm đấm bóp ở nhà hàng massage đèn mờ thì chàng bỗng thấy loáng thoáng một bóng giai nhân chân dài đến mũi, mũi dài đến chân lướt qua. Manoreno lấy làm mê mẩn, bèn chạy theo níu váy định làm quen, thì chỉ thấy rơi xuống một bộ chưởng pháp Lăng xăng đi bộ vốn đã thất truyền từ lâu, không ai là không biết, biết cũng như không. Manoreno hiểu đó là ý trời, bèn về nhà quyết luyện tập để sau này tham gia bộ môn múa Ballet ở thế vận hội Olympic 28 được sân bay ở Chiang Mai, Trung Quốc. Nhưng càng luyện lại càng sai, động tác nào cũng đúng y như trong sách, lấy làm lạ lắm, dằn vặt mãi khôn nguôi.