• Chào mừng bạn Khách đến với diễn đàn, chúc bạn vui vẻ sinh hoạt cùng cộng đồng Vietpet.
    Diễn đàn đã có sẵn cơ sở dữ liệu tương đối lớn về các vấn đề thường gặp như thú y, huấn luyện, chăm sóc thú cưng..., bạn Khách vui lòng tìm đọc kỹ trước khi gửi câu hỏi.
    Lưu ý: Diễn đàn không chấp nhận ngôn ngữ chat, bài viết không có nội dung ( bài spam).

Chuyện chú chó trung thành.

lovebibo

Member
Vào năm 1924, Hidesaburou Ueno, giáo sư ngành nông nghiệp thuộc đại học Tokyo đã mua về nhà một chú chó giống Akita tên là Hachiko. Trong những ngày gắn bó với ông, mỗi sáng Hachiko đều tiễn ông đi và khi chiều tối lại tới đón ông tại nhà ga Shibuya. Nhưng vào một ngày tháng 5 năm 1925, giáo sư Ueno đã ko bao giờ trở về từ chuyến tàu tối. Ông bị đột quỵ tại giảng đường, và mãi mãi không thể quay lại sân ga nơi có người bạn thân thiết của mình chờ đợi.

Hachiko bị cho đi sau cái chết của ông chủ, nhưng chú đã bỏ trốn và trở về ngôi nhà cũ. Và rồi Hachiko cũng nhận ra giáo sư Ueno không còn sống tại đó. Vì vậy chú tìm đến nhà ga nơi chú từng tiến ông. Ngày này qua ngày khác, Hachiko chờ đợi sự trở về của giáo sư song không bao giờ nhìn thấy bóng ông trong đoàn người tấp nập.

Sự có mặt thường xuyên của Hachiko tại nhà ga đã thu hút sự chú ý của mọi người. Họ vô cùng cảm động khi biết rằng Hachiko vẫn chờ đợi người chủ quá cố. Mọi người đã cùng chăm sóc và nuôi dưỡng Hachiko trong suốt quá trình đó.

Hachiko luôn có mặt ở sân ga, đúng giờ về của chuyến tàu buổi tối suốt 10 năm liên tục sau đó, cho đến tận khi chú ra đi vào ngày 8 tháng 3 năm 1935.

Trên đây là câu chuyện thật về một chú chó tên Hachiko, tượng tưởng niệm của chú đã được dựng tại trước ga Shibuya. Bộ phim "Hachiko Monogatari" sản xuất năm 1987, không hề có yếu tố cường điệu, khoa trường, đã mô tả một cách chân thật nhất cuộc đời, niềm kiêu hãnh và lòng trung thành của chú chó Hachiko. Bộ phim đạt được thành công lớn, tạo tiếng vang cho ngành điện ảnh Nhật lúc bấy giờ.

:(:)(:)(:)(:)((
 
thật đáng thương
bản thân mình cũng luôn nghĩ tới cái chết,nhưng nghĩ tới lũ cún nhà mình,mình đã không thể
mình sợ khi mình chết đi,sẽ không ai yêu thương vuốt ve chúng.ở một nơi rất xa,Bi của mình đang đợi,nhưng còn mấy đứa này thì sao đây
 

yeucho89

Member
Thật là một chú chó tuyệt vời...Không có lời nào có thể diễn tả hết thứ Tình Cảm không hình dáng,không màu sắc đấy cả.Chỉ là khi con người và con vật cũng cảm thấy.Thế nên cả chủ và chó nên trân trọng những giây phút hạnh phúc bên nhau.Cho dù sau này 1 trong 2 mất đi,không còn nữa thì trong kí ức vẫn là những kỉ niệm tuyệt nhất..=>Hơi chuối nhưng mình cảm thấy thế.
 

trinh

Member
thế mới xứng đáng là chó chứ:)

người chủ của nó thấy vậy chắc cũng đau lòng lắm:(
 
Top